add this

Thursday, March 26, 2015

hiển ngộ lòng em



Woman in Boat, Reflection of Newly Painted Boat on Perfume River, Hue, Thua Thien-Hue, Vietnam SwitchArt™ Print
lung linh trên sông Hương, tranh+ảnh của Stu Smucket USA

hin ng lòng em
tôn tht tu

Anh va hc câu ru huyn o
ca không gian chim đu nóc cây hòe
sau mt dãy đi hoa không li thoát
gi chân mây hóa th ht trâm huyn.

Ngàn con kiến bò theo khung lc bát
hi ai đi trong gió quyn trong mây
hi ai v trong lòng rách my đon
th chân xuôi bóng đ mt em cười.

Anh va hc mt ý thơ ngn ct
tiếng thanh la bng di sóng Ngân Hà
theo điu trng đàn voi đang thi sáo
du thăng bun khóc ngt tiếng hc tiêu.

Ôi tĩnh mch tr v trong du lng
ca không gian chim đu nóc cây hòe
anh va hc mt li ru huyn o
gia đi hoa mây hóa ht trâm huyn.

Anh va hc cái ngu si chn li
cung h cm đp trên lưng phiến đá
mà tay quên đánh nhp vi hoa cà
nghe nguyn ra ca by dơi mến nhc.

Anh va hc cái ngu si tuyt đĩnh
tìm cho được ngn dài nơi vt áo
bui em qua sông Mn nước dâng đy
tìm cho được ngn dài trong hơi th
bui em v sông Mn cát phơi khô.

Em thương mến, anh ngi bên sông Mn
túi kinh luân rơi rng cun xuôi dòng
anh gi li ý thơ ngn ct
ngn vô cùng như ln đó em đi qua
anh bt gp cái nhìn vng trm,
nhát gươm đưa sc bén ta gai hng
bên thành g nơi ci vàng hoa di
thung lũng vàng hoa di ci vàng hoa.

Em thương mến, nơi dòng sông Mn
nước dâng tràn ri đáy vc rng không
mi ht cát mi chòm thiên th
đếm xong xuôi vũ tr xa m
nhưng chưa hết ánh mt em cht tt.

Tht lâu ghê mt thoáng em qua
ngàn triu kiếp luân hi sanh t
cũng ngn ghê,
không bng mt thoáng em qua.

Em thương mến nơi dòng sông Mn,
anh ngi nghe biến th ca không gian
anh ngi nghim đường đi ca cá
th bt tăm khi đng sui thi gian;
ngàn triu kiếp luân hi sinh t
cũng ngn ghê
không bng mt thoáng em qua
và em phóng mt nhìn vng trm
anh chết đng như dao đâm T Hi,
chết tht ri nhưng giác ng lòng em.-




PCS woman mountain
Egmont Overture, tranh Pamela Smith 1907






Friday, March 20, 2015

Tâm Phật, truyện Nhị Tường



Hình ảnh Hoa Ưu Đàm lại xuất hiện ở Phú Yên số 2
hoa ưu đàm nầy không có thực nhưng cứ mượn làm hư tâm để kiến Phật
tâm phật
nhị tường
Hạ bước vào quán lúc 12 giờ trưa, cô đảo mắt nhìn quanh, thật khó tìm một chỗ ngồi rộng rãi ở cái quán nổi tiếng là thức ăn ngon này, cuối cùng cô cũng tìm được chỗ ngồi gần cửa ra vào, nơi một cặp vợ chồng vừa đứng lên. Luồng khói đâu đó mù mịt túa vào chỗ Hạ ngồi, xuất phát từ bàn bên, những người ăn mặc sang trọng đang ngả nghiêng, ồn ào nâng ly, cụng chén..., họ đang nướng những miếng thịt bò thơm phức làm cho cái dạ dày của Hạ thêm cồn cào, Hạ vẫn kêu cho mình một dĩa cơm sườn như mọi khi...
Nhìn ra cửa, Hạ thấy một bà già từ nãy giờ ngồi bên cạnh cửa nhìn vào quán, thỉnh thoảng lại nuốt nước bọt. Hạ bỗng thấy bực tức khi bàn bên cạnh vẫn ồn ào, họ gọi thêm két bia không biết là thứ mấy, đồ ăn vẫn ê hề nhưng họ có đụng đến đâu. Trông cứ như là chết khát ấy, uống và uống và chúc tụng nhau những lời nhạt nhẽo vô duyên nhất trên đời. Họ lôi tất cả những thứ gì họ chợt nhớ đến để uống mừng ...
Bà già vẫn ngồi đó, không hề chìa tay để xin tiền bố thí, nhưng nhìn vẻ tiều tụy của bà, Hạ biết chắc rằng bà rất đói. Cô chạnh lòng chợt nhớ tới mẹ cô. Ngày cô còn nhỏ, bố đã bỏ hai mẹ con cô đi biệt, để lại cho mẹ biết bao nỗi khó khăn vất vả, và để lại cho cô một thời thơ ấu bị chế giễu là đồ không cha. Cô đã vượt lên trên tất cả những sự cơ cực bằng cách miệt mài học tập và bằng gánh xôi buổi sáng, tủ thuốc lá buổi tối của mẹ. Bây giờ khi đã kiếm ra được kha khá tiền thì mẹ cô đã đi về bên kia thế giới với chứng bệnh lao phổi. Có lẽ mẹ chưa bao giờ được bước vào quán, dù là một quán ăn rẻ tiền nhất, chưa bao giờ được cầm bảng thực đơn mà lựa chọn món ăn. Chưa bao giờ được lau khuôn mặt quanh năm bụi bặm của mình bằng chiếc khăn mát lạnh, trắng muốt thơm phức như thế này. Nghĩ như thế, Hạ chợt ứa nước mắt, dĩa cơm sườn chừng như khó nuốt mặc dù mới đó Hạ đã đói cồn cào. Hạ lại nhìn bà già, cô đứng dậy và bước ra chỗ bà ngồi:
- Cháu mua cho bà một dĩa cơm thập cẩm nhé!
Mắt bà già ánh lên nỗi vui mừng:
- Cảm ơn cô, nhưng xin cô mua cho tôi một dĩa cơm trắng thôi.
Hạ ngạc nhiên:
- Ủa , sao lại thế, cháu đãi cho bà mà.
Một nụ cười nhỏ nhẻ trên khuôn mặt đã già nua:
- Tôi ăn chay cô à, hôm nay ngày rằm mà.
"Hôm nay ngày rằm" Hạ lặp lại một cách vô thức, cô nhìn bà già như nhìn một vị thánh, một kẻ cơ cực lầm than, trong đời mấy khi được ai đó mời một dĩa cơm, thế mà bây giờ bà đã từ chối chỉ vì "hôm nay ngày rằm". Hạ không biết vì lẽ gì, một kẻ có cuộc sống hoàn toàn không có gì sung sướng như bà đã tin vào Phật, phải chăng bà tin rằng con người có tiền kiếp và ăn chay thì sẽ có một số kiếp sung sướng hơn ở kiếp sau ?  Hạ đã từng thấy lắm bà giàu có mua những bó hoa thật sang trọng để lên chùa lễ Phật, vẫn chửi nhau sa sả mua gian bán lận, chừng như những hương hoa kia để họ mua lấy một chỗ ở thiên đường. Những gia đình trưởng giả bày ra nấu những bữa tiệc chay linh đình giả ra món chả lụa chay, giả trứng cút, ba ba, xúp cua ..v.v. Họ ăn chay nhưng lòng họ vẫn vương vấn những món ăn trần tục. Còn bà già ăn xin này, giữa những món ăn thơm phưng phức, giữa những kẻ nhậu nhẹt bê tha, bà vẫn giữ nguyên một tâm hồn của một vị chân tu.
Hạ gọi cho bà một dĩa cơm trắng, và tò mò xem bà ăn cơm với thứ gì. Rất chậm rãi, từ trong túi áo bà ba rách bà đã lôi ra một gói muối ớt nhỏ. Nhìn bà ăn cơm trắng với muối ớt một cách bình thản, Hạ thấy bà thật hạnh phúc. Vì ngay cả chính những người cẩn thận đến nỗi đã dành riêng một loại chén đĩa cho những ngày chay, và ngay chính Hạ cũng không thể nào có được một đức tin như bà.-




Vegetarians.jpg




Wednesday, March 18, 2015

cầm tấu khúc thúy nại

Johannes Brahms 
(1833-1897)


cầm tấu khúc thúy nại của Brahms
tôn thất tuệ

Tôi vn nghe mt chút Brahms chiu vô vng
v trên cành như tay người đó phiếm ngà yêu
sương lãng đãng c tìm nơi trú n
nhc tng cơn qut mnh gót chân mù.
Tôi cũng biết Brahms yêu người đó
k có chng, chng chết gia dòng sông.

Clara hi, em ôm Schumann trong hn nhc
v nhng no bước chân la đếm nhp
và tiếng thơ nơi dương cm vng li
vách thinh không xuyên thng nghe tiếng em ru.
Có vách núi rêu leo không bám
sương trt chân gi mòn góc b
đng sng sng chia ngang đi hai cõi
vách thinh không hay vách đá cheo leo?
Em đi qua mt chiu vng lnh
đá sũng mm tay nh tơ vương
làm dòng sui cho người theo em tiếng nhc
ta thn bun làm con cá trôi xuôi.

Tôi vn nghe mt chút Brahms chiu vô vng;
con kiến bò nh quá không gi được làn da
mt du lng trong trường thiên tu khúc
tôi nhm mt trn chy cái hư vô
dáng oai phong lm lit nhưng hin hòa
tay Clara buông th tiếng đàn theo.
Tôi quán tưởng cái không gian
ngoài cái không gian hin có
vi mưa xuân by chim là ht đu
du trm tư là mch máu ca rng hoa.

Nơi thế gii mà loài người
xin đầu thai làm rong bin
sóng âm thm v đá tiếng yêu em
có bui sáng mà hoàng hôn tri dy
cho ta v ngàn kiếp thu xa xưa
cho ta thy Brahms tìm giai điu
viết cho em cm tu khúc Thúy Ni

như ngày nay ta tìm mt ý thơ
cho người đó thu xa xưa
nghn tt li trong mt bui chiu vô vng.

Clara hi, gi h ta
sương bun lãng đãng
mt chút Brahms vô vng chiu nay.-


Johannes Brahms
Piano Concerto No.2
Hélène Grimaud

Clara Schumann / Robert Schumann / Johannes Brahms
Clara Schumann
(1819-1896)