Nguyễn Minh Khiêm
tiếng cừu trưa ninh thuận
Hầm hập một vùng gió nắng lân tinh
Cát nối cát chập chùng rợp bỏng
Xương rồng cháy, cỏ không một cọng
Thất thanh tiếng cừu ẹ ẹ, e e!
Cát nối cát chập chùng rợp bỏng
Xương rồng cháy, cỏ không một cọng
Thất thanh tiếng cừu ẹ ẹ, e e!
Tiếng cừu kêu như xé nắng gọi mưa
Như xé đất khóc tìm ngọn cỏ
Bốn phía xối một màu nắng lửa
Chỉ cát rì rào như cát đang sôi.
Như xé đất khóc tìm ngọn cỏ
Bốn phía xối một màu nắng lửa
Chỉ cát rì rào như cát đang sôi.
Cát rì rào như cát đang trôi
Cát rì rào như cát đang nóng chảy
Cát rì rào như cát đang hừng cháy
Thất thanh tiếng cừu ẹ ẹ, e e!
Cát rì rào như cát đang nóng chảy
Cát rì rào như cát đang hừng cháy
Thất thanh tiếng cừu ẹ ẹ, e e!
Chốc chốc xoáy lên mây cát mịt mù
Vây bọc bầy cừu như chôn vùi xóa sổ
Từng đốm lông cừu lại hiện trong bụi đỏ
Lại vọng tiếng cừu ẹ ẹ, e e!
Vây bọc bầy cừu như chôn vùi xóa sổ
Từng đốm lông cừu lại hiện trong bụi đỏ
Lại vọng tiếng cừu ẹ ẹ, e e!
Về sâu trong thành phố vẫn còn nghe
Tiếng cừu kêu như câu liêm móc ruột
Tiếng cừu kêu như tuốt vào cật nứa
Xô đổ những lầu cao ẹ ẹ, e e!
Tiếng cừu kêu như câu liêm móc ruột
Tiếng cừu kêu như tuốt vào cật nứa
Xô đổ những lầu cao ẹ ẹ, e e!
Mấy nghìn cây số rồi vẫn còn nghe
Ẹ ẹ, e e! hơn tiếng còi tàu rú.
Trong giấc mơ tôi thấy mình hóa cỏ
Ngút ngát xanh dưới chân cừu.-
Ẹ ẹ, e e! hơn tiếng còi tàu rú.
Trong giấc mơ tôi thấy mình hóa cỏ
Ngút ngát xanh dưới chân cừu.-
Tôn Thất Tuệ
nóng bỏng bakerfield, calif.
Em xuất hiện trong hỗn mang tư tưởng
ở trong anh dồn dập những ưu lo
những suy tư xuyên ngang lịch sử
những ước mơ kinh hải mộng bình thường
những ê chề, những nét đứt từng khúc ruột
những nụ cười nửa miệng kín bi thương.
Trước mắt anh hoang sơ trải rộng
đất không cây cỏ nhú chết trước giờ
hơi gió thoảng hồn ma vất vưởng
tiếc thương cho mấy phút vắn trơn.
Trong lòng anh hoang sơ quằn quại
những mỹ miều không che hết môi thâm
những tiếng kêu nằm sau cơn mê dại
chuổi hoài niệm quấn thắt đường sinh tử.
Hãy nhìn anh con người ngạo nghễ
qua đại dương như chèo ghe lạch nhỏ
xem trăng sao không bằng nút áo
dám băng ngang những vùng khúc xạ
đạp lên đầu những ảo giác lung linh.
Nhưng sợ hãi trong nụ cười có thật
tiếng đơn sơ em xóa tan vùng sa mạc
không ảo giác nhưng, kìa, lung linh em mắt ngọc.
Anh xin em làm chứng với mặt trời.
Xin làm chứng với Thái Dương Thần Nữ
cõi lòng nầy đau xót thật, không ngoa
nhưng rên xiết kêu la đều hèn yếu.(*)
Anh bặm môi, em đừng làm anh bật khóc.-
*gémir, pleurer, prier est
égalemt lache, Alfred de Vigny
No comments:
Post a Comment