tri
ân
Huệ Viên
Xin
được khóc với những người đau khổ
Những con người đã chết cho tình thương
Dù vô danh hay ngã xuống sa trường
Hay hy sinh cho hòa bình đất nước
Xin cúi đầu với tiền nhân đi trước
Xin nghiêng mình với kẻ bước đi sau
Cùng một trái tim chẳng kể nghèo giàu
Hiến thân mình cho cháu con ngẫng mặt
Đời dẫu thịnh suy mặt trời chẳng tắt
Tiếng nói khác nhau nước mắt vẫn cùng
Nhân loại muôn đời vẫn có điểm chung
Yêu hòa bình và ghét điều bạo ác
Từ triệu năm qua nắng mưa có khác
Nhưng mặt trời đâu tẻ nhạt cùng ai
Dẫu có lúc mây che khuất nắng phai
Nhưng bình minh hôm mai trời vẫn sáng
Một phút thiêng liêng tri ân tất cả
Những đóa hoa tinh khiết hiến dâng đời.-
Những con người đã chết cho tình thương
Dù vô danh hay ngã xuống sa trường
Hay hy sinh cho hòa bình đất nước
Xin cúi đầu với tiền nhân đi trước
Xin nghiêng mình với kẻ bước đi sau
Cùng một trái tim chẳng kể nghèo giàu
Hiến thân mình cho cháu con ngẫng mặt
Đời dẫu thịnh suy mặt trời chẳng tắt
Tiếng nói khác nhau nước mắt vẫn cùng
Nhân loại muôn đời vẫn có điểm chung
Yêu hòa bình và ghét điều bạo ác
Từ triệu năm qua nắng mưa có khác
Nhưng mặt trời đâu tẻ nhạt cùng ai
Dẫu có lúc mây che khuất nắng phai
Nhưng bình minh hôm mai trời vẫn sáng
Một phút thiêng liêng tri ân tất cả
Những đóa hoa tinh khiết hiến dâng đời.-
huế thở
Huệ Viên
Có một thời ta nằm nghe Huế thở
Rất nhẹ nhàng như sương khói sông Hương
Như có như không phủ những con đường
Huế thở như mây làm mờ áo trắng
Có một thời Huế chiều lên thở nắng
Ngày lê thê và đêm tới mệt nhoài
Hơi thở bềnh bồng vẳng điệu nam ai
Buồn đất nước mênh mang dòng sông đó
Có một chiều ta về nghe núi gió
Hơi oai linh của đất Mạ hào hùng
Của một thời vang dậy gót Quang Trung
Làm rúng động địa cầu đi cứu nước
Có những ngày lang thang không dừng bước
Tìm lối về theo một bến đò xưa
Thừa Phủ Vân Lâu hoàng kim thuở nọ
Nhớ quá đi thôi biết mấy cho vừa
Thương nhớ đôi bờ vườn cau hương bưởi
Bóng dáng Nguyệt Biều hoa nhản Kim Long
Đường rất sâu theo bóng nhịp cầu cong
Hơi thở dập dồn đạp xe qua dốc
Đêm trở về lá thở dài muốn khóc
Theo tiếng rao của Mạ bán về khuya
Tiếng rao nát lòng Vỹ Dạ Trường Bia
Đung đưa đèn dầu lặng lờ quang gánh
Đường phố thân quen hàng cây lấp lánh
Đời bổng liêu xiêu ngỏ tối đi về
Vang tiếng chuông chùa trải khắp sơn khê
Như gọi trần ai đang còn mê ngủ
Em ở nơi đâu những người năm cũ
Còn dấu kín lòng như Huế thở sâu...
thu vàng với huế
Huệ Viên
Huệ Viên
Ai có về thăm mùa thu xứ Huế
Hỏi lá trên cây còn có sắc vàng
Hay vẫn điệu buồn cổ lũy mênh mang
Như một thuở ngai vàng mất chén ngọc
Hỏi lá thu xưa có còn vương trên tóc
Trên áo xưa người con gái một thời
Hay nụ cười nay đã vắng trên môi
Theo giọt nắng của trời thu sắp tắt
Nước sông Hương còn xanh hay cau mặt
Dấu nỗi lòng trong lầu cát nguy nga
Huế của ta ơi đất Huế của ta
Bóng hoàng cung chừ xa hay gần rứa
Nét dịu dàng bây chừ còn không nữa
Hay phôi pha theo lá rụng thu tàn
Sông nước đôi bờ mấy nhịp cầu sang
Bên nớ bên ni ngỡ ngàng im lặng
Phố xá thêm nhiều mắt người xa vắng
Chợt thấy lá rơi giữa Huế thu vàng ...
(tự ý trích từ FB Myloc Nguyen)
Giao Thừa Huế gần đến
xin để Ban Hợp Ca Thăng Long có lời chúc
No comments:
Post a Comment