đêm của huế
Tôn Thất Tuệ
Đêm
của Huế ngày xưa buồn rất đẹp
buồn
của tâm hồn đau đớn những xa xưa
buồn
ai oán như tiếng rao hột vịt lộn.
Lộn
đất trời lộn cả lòng ta;
Lộn
úp mề mà đã chết nhăng răng
Bước
xuống thuyền thì đã có kẻ phản bội
Chụp
đầu ta đem luộc trứng vịt tươi.
Thôi
cũng được,
để
ta nếm chút rau răm cay đắng.
*
Đêm
của Huế buồn vô hậu
Không
vì em thì ta đã nhảy xuống sông.
Bên
ni sông ta xem là vùng địch chiếm
nhưng
bánh mì cơm gạo thiếu chi.
Bên
kia sông còn sót lại nắng chiều
dư
vị của một ngày nắng đẹp,
gọi đất Hàm Nghi; đất rất buồn đất khóc
bước
vào đêm, có khi bụng đói ngủ ngon hơn.
*
Đêm
của Huế, nhiều khi là đêm dài của lịch sử.
Huế
của mình đau thương nhiều nhất trong lịch sử
tính
từ ngày Chúa Nguyễn vô Nam.
Đêm
của Huế là đêm của âm hồn
ngồi
nguyền rủa gốc cây sanh quanh miếu
đêm
oan hồn cũ mới đem đọ nhau vết thương thân thể,
bằng
súng máy, bằng đao, bằng lưỡi cuốc, bằng búa tạ ….
Đêm
của Huế ngày xưa buồn vô hậu.
24.06.2021
No comments:
Post a Comment