Lý lịch
Trưa qua ông bạn lính ghé nhà. Hỏi, ông đi đâu về mà ghé tôi giờ này? Lão bạn cười, tôi lên nhà ông anh, thằng cháu nội ổng năm nay vào đại học. Mấy anh em gặp nhau uống chén rượu mừng cho cháu. Tôi ở xa không uống, phá tí mồi rồi xin phép về, tiện đường ghé thăm ông…
Rồi lão kể, nhà lão có bốn anh em trai không có ai học đại học cả, chuyên nghiệp cũng không? Nguyên do, nhà lão ở quê nhưng bố lão chân quê, chân phố làm ăn, buôn bán có tiền về làng mua chức lý cựu. Ngày xưa ở quê chân trắng nhục lắm, râu dài đến bụng nhưng mỗi khi làng có “đánh chén” ra đình đều phải ngồi chiếu dưới!
Trưa qua ông bạn lính ghé nhà. Hỏi, ông đi đâu về mà ghé tôi giờ này? Lão bạn cười, tôi lên nhà ông anh, thằng cháu nội ổng năm nay vào đại học. Mấy anh em gặp nhau uống chén rượu mừng cho cháu. Tôi ở xa không uống, phá tí mồi rồi xin phép về, tiện đường ghé thăm ông…
Rồi lão kể, nhà lão có bốn anh em trai không có ai học đại học cả, chuyên nghiệp cũng không? Nguyên do, nhà lão ở quê nhưng bố lão chân quê, chân phố làm ăn, buôn bán có tiền về làng mua chức lý cựu. Ngày xưa ở quê chân trắng nhục lắm, râu dài đến bụng nhưng mỗi khi làng có “đánh chén” ra đình đều phải ngồi chiếu dưới!
Ai ngờ vì cái chức mua ấy mà bố lão suýt chết hồi cải cách ruộng đất. Thoát chết, thành phần được hạ nhưng chức lý cựu vẫn giữ nguyên. Mấy ông anh lão không ai được đi học đại học, đủ điểm, thừa điểm cũng ở nhà, xung phong vào bộ đội cũng không cho! Đến lượt lão, năm 73 có giấy gọi đại học, thay vì đưa giấy đi học thì xã đưa lệnh gọi nhập ngũ! Tức, nhưng cũng còn may vì nhà còn có người đi bộ đội, có bảng ''Gia đình vẻ vang'' treo tường, bằng nhà này nhà kia! Ngày xưa chân trắng đã nhục, sau này gia đình không có ai thoát ly cũng nhục không kém!
Nhưng đau nhất là trong bộ đội, lão thi kiểm tra văn hoá vào học trường kỹ thuật, đậu rồi, học được cả tháng rồi nhưng lại bị trả về đơn vị đi B. Lý do, lý lịch như lão không được làm lính kỹ thuật!
Lão bảo, tôi tức quá, chửi, các ông không cho học, sợ tôi ở hậu phương phá hoại nhà xưởng, máy móc, súng đạn, thế không sợ tôi đi B. đào ngũ, chiêu hồi, quay súng bắn lại à? Lúc ấy có ông trung đội phó, ổng vội bịt miệng tôi lại, chửi: Đ.m mày, muốn đi tù à? Ông trung đội phó vốn quý tôi, chứ phải người khác chắc tôi đi tù thật. Hú vía!
Sau đó tôi về lại đơn vị, đi B. Sau tháng 5/75 nhờ có giấy gọi đại học trước khi nhập ngũ, tôi được ra quân về học đại học…và học xong lại “đi B.” tiếp. Lần này, người ta ghi cho là ''xung phong, là tự nguyện"!, nghe hách quá chừng.
…
- Thế bây giờ…Tôi hỏi, khi lão dứt câu chuyện.
- À, bây giờ à? Cả trung đội rồi ông ạ. Không phải con ông cháu bà! tự làm việc kiếm cơm lo học thật, không học giả, nhục lắm.
Nhưng đau nhất là trong bộ đội, lão thi kiểm tra văn hoá vào học trường kỹ thuật, đậu rồi, học được cả tháng rồi nhưng lại bị trả về đơn vị đi B. Lý do, lý lịch như lão không được làm lính kỹ thuật!
Lão bảo, tôi tức quá, chửi, các ông không cho học, sợ tôi ở hậu phương phá hoại nhà xưởng, máy móc, súng đạn, thế không sợ tôi đi B. đào ngũ, chiêu hồi, quay súng bắn lại à? Lúc ấy có ông trung đội phó, ổng vội bịt miệng tôi lại, chửi: Đ.m mày, muốn đi tù à? Ông trung đội phó vốn quý tôi, chứ phải người khác chắc tôi đi tù thật. Hú vía!
Sau đó tôi về lại đơn vị, đi B. Sau tháng 5/75 nhờ có giấy gọi đại học trước khi nhập ngũ, tôi được ra quân về học đại học…và học xong lại “đi B.” tiếp. Lần này, người ta ghi cho là ''xung phong, là tự nguyện"!, nghe hách quá chừng.
…
- Thế bây giờ…Tôi hỏi, khi lão dứt câu chuyện.
- À, bây giờ à? Cả trung đội rồi ông ạ. Không phải con ông cháu bà! tự làm việc kiếm cơm lo học thật, không học giả, nhục lắm.
Saigon, 29.8. 2024
Ghi chú: không biết tên tác giả và xuất xứ. Hình xe vận tải quân sự miền Nam (xe REO) không liên quan đến bài viết.