Nghĩa trang Arlington, USA |
thư gởi bố
lettre à mon papa
letter to daddy
Đây là một bài thơ đưa lên một FB học tiếng Pháp; người post có lẽ nghĩ đến ngày 11.11 sắp đến, lễ tưởng nhớ chiến sĩ vô danh và là ngay chấm dứt thế chiến I, kèm theo hình một nữ binh sĩ trong nghĩa trang quân đội. Chúng tôi copy thiếu tên tác giả, nhưng trở lui thì mất cái window. Cập nhật: mới đây thân hữu Hoàng Vân cho biết tên tác giả là Flavien Sundhauser và gốc bài là https://www.facebook.com/1725619750875556/posts/4034159586688216/
Tiện thể có chút riêng tư, chúng tôi giới thiệu bài thơ vì cha con chúng tôi bị chia cắt xa lìa một cách bất công phi lý bởi lịch sử như ý chính trong bài: la vie nous a separéss, injustement séparés.
Lettre à mon Papa
Flavien Sundhauser
Je
me balade dans les souvenirs que tu m’as laissés,
Dans
une enfance qui reste inachevée…
Quand
tu es parti j’ai si vite grandi
L’enfant
que j’étais, est avec toi, lui aussi parti…
Je
m’invente pas des chimères,
Préférant
te raconter mes songes, dans mes prières,
J’espère
juste qu’elles arrivent jusqu’à ta destination,
Je
n’attends pas que tu reviennes, je le sais bien,
Mais
j’aime à croire, que de moi, tu n’es jamais loin
Je
ne remplace pas ton absence, par une imaginaire présence,
Je
remplace juste les choses pour qu’il n’y ait pas trop de différence…
Je
pleure encore, mes larmes ne t’oublieront pas,
Et
il me plait de te dire, qu’elles te parlent mieux que moi…
Aujourd’hui,
elles ne m’ont presque pas quitté,
Puisque
c’est le jour, où la vie nous a séparés, injustement séparés.
Alors,
papa, et pour la première fois,
Je
t’écris, je t’écris tout ce que je t’ai déjà dit,
Pourquoi,
je ne sais pas, soulager peut-être mon cœur,
Une
inavouée pour demain, peur…
Non,
je ne sais pas, mais j’en ai besoin aussi,
Et
peu importe comment, partager encore avec toi, ma vie…
Je
sais papa, mais je ne sais pas comment faire,
Oui,
la vérité, la seule c’est que me manque, tant mon père…
Thư gởi bố
Con
chạy quanh rong ruổi những kỷ niệm bố để lại cho con
thời
thơ ấu, cái thời chưa sống hết trong tình thương của bố
Khi
bố đi thì con lớn nhanh.
Thằng
bé năm xưa cũng theo bố đi luôn.
Con
không bày ra những ảo tưởng,
vì
con thích kể bố nghe những giấc mơ tiếp theo những giờ cầu nguyện
và
con hy vọng thư đến đúng nơi nhận là bố.
Con
không chờ mong bố trở về, con biết không có được.
Nhưng
con tin, tin riêng cho con, bố không xa.
Con
không bù đắp sự vắng mặt của bố bằng một sự hiện diện tưởng tượng
Nhưng
sắp xếp các thứ làm sao chúng không khác xưa.
Con
còn khóc, những giọt nước mắt không quên bố;
Hay
quá, chúng nói chuyện với bố giỏi hơn con.
Hôm
nay nước mắt không xa con vì hôm nay là
ngày
cuộc đời đã chia cắt xa lìa chúng ta,
chia
cắt bất công, phi lý.
Bố
ạ, lần đầu tiên con viết thư cho bố;
không
gì mới, ngoài những gì đã kể bố nghe;
để
làm gì con cũng không biết nữa:
mà
như thể để ruột gan không nặng một món sợ hãi chưa nói ra,
sợ
hải cho ngày mai, sợ hãi vì ngày mai.
Thêm
việc nữa con không biết làm sao, nhưng con cần,
cho
bố thấy cuộc đời của con.
Cũng
không biết cách gì chia sẻ được
Trước
thực tế duy nhất, chân lý duy nhất:
(ấy
là) đời chỉ gồm thiếu vắng
và
nhớ thương bố biết mấy cho vừa. (ttt dịch)
Letter to Daddy
I’m
wandering in the reminiscences you left to me
during
my childhood not yet finished under your care.
Once
you gone, I grew up so fast,
the
lad I was was gone with you too.
I
don’t make up any chimera;
I
prefer to narrate my dreams mixed up in prayers.
I
only expect these would reach the right destination, you.
I
don’t long your coming back; I know the impossible
But
I believe, secretly in me, that you are not far.
I
don’t replace your absence with any fancy presence;
I
only straighten up things to keep them unchanged.
I’m
still crying, my tears won’t ignore you;
so
glad to say they talk to you better than I do.
Today,
these tears don’t leave me, they stay with me
Because
today is
The
day when the life separated us,
Split
us wrongfully, unfairly.
Well,
Daddy, for the first time, I write to you
I
write what I’ve told you up, nothing else.
For
what, I fail to realize what for,
but
partly as if faintly unburdening my heart
from
an undisclosed specteur,
a
fear of, and for, the tomorrow.
And
this, neither did I recognize why but I need
To
share with you my life.
Again,
I don’t know to get it done.
Meanwhile,
is self-offered to me the bare reality, the unique verity:
the
vacuum in mind, populated by my intensely missing you.
(translated by ttt)
====================================================================
============================================
tìm lại bài thơ tại đây
ReplyDeletehttps://www.facebook.com/1725619750875556/posts/4034159586688216/
tác giả là
Flavien Sundhauser, 3/9/21
:)
Hoàng Vân Thân Hữu, từ ngày tôi mở blog nầy, hôm nay có lẽ là lần thứ tư tôi coi lại mục comment. Thật vô lẽ với các thân hữu ưu ái mở xem cái blog khiêm tốn nầy. Tôi đã mở FB trên và thấy đúng cái hình đả thấy trên FB học tiếng Pháp. * Hơn 10 năm trước tôi có tham dự Phố Rùm Đặc Trưng có anh Hoàng Vân, người rất tao nhã, biết nhiều về âm nhạc. Vào thời không thấy anh ấy xuất hiện, tôi cũng từ giả vi quá nhiều bựa. Mới đấy trên FB về Huế có anh Trò Tê lúc ấy có nhiều bài về ngôn ngữ. Anh Tro Tê nhận ra tôi và có đề nghị tôi gia nhâp FB mới gồm thân hữu cũ. Tôi có ghi tên nhưng đã bốn tháng không trả lời có thuận hay không thuận. Nếu anh là người cũ năm xưa thì mừng lắm. Có chi anh cứ chọt bút bất cừ ở bài nào ở blog nầy hay FB của tôi https://www.facebook.com/profile.php?id=100019703261423. Hoăc email của tôi: tueton46@yahoo.com. Thân ái.
Delete