động đất Tiên Đài Nhật, Di lạc còn nguyên trừ ngón chân cái |
vạn hồn ma mới đất Phù Tang
tôn thất tuệ
Động đất, núi lửa, thiên tai, ... không làm con người bỏ nơi mình sinh ra. Họ trở lại, xây dựng trở lại. Người miền Trung VN lúc nào cũng chuẩn bị làm nhà tranh tre, vì năm nào nước lụt cũng cuốn mất hết. Ngay sau khi tách khỏi Pakistan, Đông Hồi thành Bangladesh, thì bão đã quét sạch vịnh Bengal như Katrina ở Mỹ. Người Bengali trở về xây dựng và bây giờ Liên Hiệp Quốc lập một hệ thống báo động. Người Nhật sẽ trở lại Tiên Đài xây dựng trên vết cũ. Chẳng phải vì thiếu đất nhưng trở về như một tương quan thần bí giữa con người và sinh cảnh. Tình dữ vô tình đồng viên chủng trí.
Hơn vạn người Nhật chết. Buồn ghê. Nhưng hãy bình tĩnh xem, số lượng chết ấy không tạo nên một kinh hãi rùng rợn của cảnh một người còn sống bị chôn còn để lộ cái đầu và bao người khác hò la sung sướng cho trâu kéo bừa chạy qua, ; hay cảnh một kẻ bị bỏ vào lửa vì bị xem là phù thủy, những cảnh tra tấn thời Dị Giáo, cành xác ba người Thệ Phản trong ba lồng sắt phơi nắng mưa 50 năm trên nóc tháp chuông, xương cốt lấy ra nhựng 500 nay ba lồng sắt ấy vẫn còn treo giờ phút nầy như xưa ở Munster Germany.
Mọi người tự lắng thinh trước linh hồn của vạn sinh linh. Mọi người có những giải thích siêu hình riêng như luật của vũ trụ, luật của cọng nghiệp, hay cơn thịnh nộ của đấng tạo hóa, hay theo vật lý: sự khác biệt về tốc độ xoay của các lớp địa chất làm cho mặt đất trợt tự do, hậu quả của môi sinh thay đổi ......Nhưng tất cả, dù khác nhau trong cách nhìn, đều đồng ý rằng sự việc diễn ra ngoài khả năng kiểm soát của con người.
Nhưng con người có đủ sức quyết định không hủy hoại môi sinh làm mồi cho thiên tai. Con người đủ sức quyết định không dùng trâu cày nát đầu người, không đốt kẻ có đức tin và triết lý khác biệt. Sự việc nầy còn tệ hơn chuyện vua La Mã cho người đấu với sư tử; vì tuy tỷ số rất thấp, nạn nhân còn có cơ hội thắng hoặc an phận chết vì sức thua loài thú dữ. Con người là lang sói với con người trong những hiện trạng nói trên.
Thi sĩ Trụ Vũ viết bài thơ với ý cuối: Khi nhật nguyệt linh đài đổ vỡ, vẫn còn một ánh đèn nơi cửa sổ phòng anh, để soi sáng hồn thơ và ý đạo; soi sáng hồn thơ trong anh và ý đạo trong lòng em.
Munster, Germany
trên cõi người
tôn thất tuệ
Các cuộc xử tử vẫn tiếp diễn trên thế giới nhưng cách thức thì thay đổi rất nhiều. Từ việc chém bêu đầu để răn đe, trống đánh kèn thổi, tuyên ngôn tuyên cáo rồi đến hành quyết trong phòng nhỏ. Từ khi tuyên xử cho đến khi thi hành bản án khác nhau. Như bên Tàu thì thi hành ngay, vì pháp trường và pháp đình một chỗ. Thân nhân phải trả tiền mấy viên đạn như mẹ phải trả tiền đạn họ dùng bắn con mình. Theo một cáo buộc, phủ nhân bởi Trung Cọng, bác sĩ đã mổ lấy nội tạng và da khi nạn nhân chưa chết hoàn toàn vì TC tiếc viên đạn, coup de grace, để gia đình khỏi tốn thêm. TC tỏ ra văn minh hơn một chút khi vào năm 2014 ra lệnh cấm lấy các bộ phận thân thể của kẻ vừa bị hành quyết.
Văn minh nhất bây giờ tại nước Mỹ là chích một ống thuốc độc, thế là xong.
Nhưng theo luật và theo lương tâm nghề nghiệp (ethic), ống chích, kim chích phải sát trùng và phải thoa cồn chỗ chích.
Đúng rồi, chích thuốc là chích thuốc dù chích cho chết hay cho lành bệnh. Còn không thì treo bằng bác sĩ.
Án tử hình là sai vì các xứ dân chủ chủ trương thà tha ngàn người có tội hơn giết một kẻ vô tội; trong lúc ấy các nước CS thì thà giết lầm hơn bỏ sót.
Hôm nay (giữa tháng 2-2011) người ta vừa tha một tử tù (tên Graves) vì xử oan sau 14 năm ngồi tù tại Texas. George Bush junior, khi làm thống đốc Texas, đạt chức vô địch ra lệnh thi hành án tử hình. Cũng tại tiểu bang nầy, tại tòa thượng thẩm, luật sư của một bị cáo xin hủy bản án vì luật sư biện hộ ở tòa dưới ngủ (making a nap) trong phiên xử. Tòa không chấp nhận bằng cách nói ông ta có ngủ, nhưng ngủ trong lúc không quan trọng. Một em bé tiểu học cũng biết không có một phần tỷ nào của một phút là không quan trọng khi phiên tòa liên hệ đến sống chết. Cũng tại Texas nầy, một luật sư được tòa cho rất nhiều mối cải; ông ta làm chủ rất nhiều tiệm rượu và nhà hàng; ông luôn thù tiếp các ông tòa và nhân viên tòa án. (Theo Bob Herbert, The New York Times).
Cách đây hơn một trăm năm, trong một lớp hình luật tại Mỹ; một sinh viên phát biểu một điều gì; một sinh viên khác lên đánh; giáo sư can và ra lệnh cả lớp viết bài tường trình. Hơn nửa số bài viết có những chi tiết sai (về diễn biến hay ý kiến của hai người). Sự đôi co nầy do ông giáo tổ chức để biết người ta làm chứng như thế nào. Một sự việc rất đơn giản, xẩy ra trước mắt gần kề, người tường trình là kẻ có học mà kết quả rất đáng nghi ngờ. Rất khó nhận dạng người khác chủng tộc. Tòa không chịu chấp cung nhận dạng của trẻ con dưới mười tuổi.
Nếu OJ Simpson không có tiền, không ai biết tiếng thì cũng như hàng trăm người da đen khác sẽ có luật sư "chùa"; loại luật sư chuyên môn dụ bị can nhận tội nói là để nhẹ án nhưng thực để khỏi mất thì giờ của họ, kiếm tiền nhanh.
Nhưng trước khi chết bị can được thuyết trình rằng cho đến khi chết bị can vẫn là người còn sống và bình đẳng trong mọi khía cạnh, được bảo vệ như nhau trong đó có việc khử trùng ống chích, cây kim chích và chỗ đưa thuốc độc vào người.
Đó là chân lý La Palice, ghi trên mộ bia:
Ci git Monsieur de La Palice. Si il n'était pas mort, il serait encore en vie. (Nơi đây đức ngài La Palice an nghỉ; nếu ngài không chết thì ngài còn sống)
Trên cõi người có những chuyện như ri và có chuyện trong lịch sử là vua Asoka Ấn Độ bãi bỏ án tử hình hai ngàn năm trước.-
No comments:
Post a Comment