Ôi buồn mà chi, Chopin
Tôn Thất Tuệ
Chopin, trong Nam đọc gần tiếng Tây là “sô panh”, ngoài Bắc đọc là Chô bin;
không biết người Ba Lan đọc ra làm sao. Chopin của chúng ta, Chopin của
Tristesse, ôi buồn mà chi, thắc mắc mà chi, cho đau lỗ rún, xức thêm cù là,
sinh ở Ba Lan, Pologne (March 1, 1810 - Oct 17, 1849). Thiên hạ biết nhiều qua
tên Tây là Frédéric François Chopin. Thần đồng dương cầm Chopin lúc 7 tuổi đã
viết một bài Polonaise.
Chàng ở thủ đô Varsovie 20 năm rồi qua Pháp, không bao giờ trở lui. Trên xứ Lục
Giác nầy trong thời gian ngắn chàng có ân tình nặng với nữ văn sĩ George Sand
chung sống trên một hòn đảo giữa Pháp và Spain, và là thời gian nhiều sáng tác
nhất.
Sau đó cơm cháo, tương chao mỗi thứ đi một đường. Chopin vừa bệnh ho lao, vừa mắc
nợ. Nhưng có người mắc nợ Chopin từ thuở nào, nhảy vô gánh. Jane Stirling, học
trò lớn tuổi hơn, đã giúp Chopin thêm danh vọng trên xứ Scottland và trên đảo
quốc Anh. Họ là những người bạn đúng nghĩa nhất. Chopin đã kém sức khỏe vì thời
tiết trên hòn đảo Địa Trung Hải với George Sand, ông đã bị ám ảnh bởi thần chết
và ông đã trở về Pháp để chết sau 18 năm sống xa quê.
Jane Stirling đã âm thầm trả hết các món nợ, lo ma chay cho Chopin, giúp tiền
cho thân nhân từ Ba Lan qua dự đám ma. Jane mua mọi thứ Chopin để lại như dương
cầm, bàn ghế đưa về Ba Lan làm bảo tàng viện. Jane lo sắp xếp các bản thảo. Nói
chung Jane lo mọi di lụy của Chopin. Người ta thấy vậy bèn gọi Jane là quá phụ
Chopin.
Chopin tuy nhập dân Pháp, dùng tên Pháp, không bao giờ tự cho mình là dân
Gaulois, tuy cha ông là người Pháp qua Ba Lan sinh sống. George Sand vẫn còn
chút máu Ba Lan, có lẽ tiền kiếp đã đưa nữ sĩ nầy đến với danh cầm cô đơn.
Chopin vẫn cho mình là người Ba Lan.
Tinh thần quốc gia của ông được biểu hiện qua hai loạt bài polonaise và mazurka
có nhịp quân hành, quen thuộc trong dân nhạc Ba Lan. Có người không cho Chopin
là ái quốc vì âm nhạc của ông đi theo truyền thống từ Bach, Haydn, Beethoven để
đến thời lãng mạng, đồng hội đồng thuyền với Brahms, Liszt, Schumann. Nhận xét
dễ được chấp nhận ở đâu đó phía giữa.
Mazurka, polonaise không do Chopin đẻ ra, đã có từ lâu trong lịch sử âm nhạc Âu
Châu. Sebastian Bach đã dùng. Nhưng ông đã viết theo đường lối bác học, rất
khó, chỉ những danh thủ mới xoay xở được; đến độ người ta nghĩ chỉ có Chopin mới
làm được như vậy. Chopin đồng thời tinh luyện những gia điệu luân vũ (valse)
đưa từ đồng quê đến những thính phòng vương giả, ông vẫn giữ nét duyên dáng âm
thầm không hào nhoáng như valse viennoise của Strauss (Dòng Sông Xanh). “Ái quốc”
vì nhạc Chopin làm ấm lòng vô số người Ba Lan lưu vong sống ở Âu Châu sau các
cuộc nổi dậy chống đế quốc Nga thất bại. Polonaise Opus 40, theo ý kiến của
danh cầm Rubinstein gồm phần 1 là vinh quang lịch sử của Ba Lan trong lúc phần 2 là bi thảm tăm tối của quê nhà.
Chopin không thích trình diễn ở các hý viện lớn, ông thích khung cảnh đầm ấm của
thính phòng. Do đó, không gian nội tâm (scope) của nhạc Chopin không bao la như
của Mozart hay của các người đồng thời, Liszt, Brahms.
Vì vậy những sáng tác cho dàn nhạc lớn của Chopin không có tính cách vang vọng
như Brahms; không "dậy, không bồng" như Mendelsohn. Nhạc Chopin lúc
nào cũng có một giai điệu dễ và phần khai triễn rất khó. Do đó, hầu hết các buổi
trình diễn hiện nay rất ít tính chất “Chopin”. Lý do thứ nhất là không khí
trình diễn quá rộng lớn ảnh hưởng bầu máu nóng người trình tấu, không như các
thính phòng ấm cúng mà Chopin hướng đến. Thứ hai thời nay thích nhịp nhanh và
“đấm” nhiều quá (too much pounding)); thay đổi nhịp phách (tempo) thay đổi tính
chất của tác phẩm. Những đĩa cũ của Horovitz, Rubinstein và trẻ hơn như Kissin
cho thính giả thời gian và phương tiện nuốt niềm đau thương của Chopin trong
polonaise opus 53.
[Bài
nầy viết bổ túc bài trước của Nguyễn Tuấn Ba Lan]
=======================================================
=======================================================
thuở xưa Gia Định |
No comments:
Post a Comment