Nhật ký tháng tư
Trạch Gầm
Hai mươi tháng Tư tiễn em đi Mỹ
Ta biết dễ dàng mất bé từ đây
Em
lên máy bay, ta về đơn vị
Đất Biên Hòa buồn… chết
điếng cỏ
cây.
Hai
mốt tháng Tư ta vào
Quân Đoàn
Ngồi nghe thuyết trình, nhận
lệnh hành quân
Tay
áo xăn cao một đời thám kích
“Kiến lửa
bu đầy” nhột
cả đôi chân.
Hai
hai tháng Tư... ta vào Đại
An
Chứng kiến
cảnh dân bỏ xóm bỏ
làng
Dân
chạy đến
đâu… địch bò đến đó…
Đâu
được như
em chừ đã thênh thang.
Hai
ba tháng Tư… ta ngược Đồng
Nai
Sương ôm
mặt sông lau sậy thở
dài
Địch xua quân tràn giữa đêm vắng lặng
Ta
chỉnh pháo… và thây giặc chồng
thây
Ta
lạc mấy
ngày trong lòng đất địch
Gọi đã khàn hơi chẳng
thấy bạn
bè
Thằng nào cũng đang giữ từng
tấc đất
Đâu
có thì giờ để cứu
ta ra.
Hai
tám tháng Tư… ta ra lộ Một
Gặp ông tướng vùng thị
sát thăm dân
Ông
nói lung tung, ông thề
sống chết
Ông
nói xong rồi, ông bay biệt tăm.
Hai
chín tháng Tư… Biên Hòa
xơ xác
Ta
về Sài Gòn ngang qua nghĩa trang
Ta
đứng nghiêm chào bạn ta đã chết
Như tự
chào mình - nát cả tim gan.
Ba
mươi tháng
tư… ta ôm
mặt khóc
Trên
cầu Saigon cạnh phố
Hùng Vương
Mười năm binh đao… mưòi ngày
kết thúc.
No comments:
Post a Comment