add this

Thursday, June 19, 2025

Alberta tb 51 Hoa Kỳ?


Alberta, tiểu bang 51 của HK?

The Conversation June 4, 2025 * Stewart Prest


Thủ Tướng Alberta, Danielle Smith đang dùng cảm tính về chủ quyền để lấy phần lợi cho tỉnh nhà. Trong thư gởi thủ tướng Canada trước ngày họp các thủ lãnh địa phương, bà nói rõ: Nếu chính phủ trung ương không làm được đường dẫn dầu phụ để trợ giúp ngành dầu hỏa của Alberta thì điều đó sẽ khiến dân chúng Alberta có ý nghĩ không tốt về điều gọi là sự tha thiết dấn thân xây dựng đoàn kết quốc gia của chính phủ Ottawa. Ngôn tự nầy đưa đến câu hỏi: Chuyện gì sẽ xẩy ra nếu Alberta bỏ phiếu ly khai?
Trước khi vào đề, hãy nhớ đến hai sự kiện lịch sử là trưng cầu dân ý về chủ quyền Québec năm 1995 và cuộc bỏ phiếu Brexit ở Anh năm 2016. Hai thí dụ nầy đưa đến nhận định tiên khởi: trong trường hợp phiếu thuận đòi chủ quyền riêng, tương lai của Alberta sẽ được thương thảo để đi bước đầu tiên đầy đau thương và vô định.

 hằng vạn người tụ tập ở Montréal trước ngày trưng câu dân ý
Chủ quyền có nghĩa uy quyền chính phủ độc lập, gồm độc quyền sử dụng công lực đối với dân chúng trên một lãnh thổ. 
Nhóm chủ trương ly khai lập luận rằng một Alberta độc lập sẽ dựa vào quốc tế công pháp để có thể ăn thông với biển xuyên qua lãnh thổ Canada, không một quốc gia nào được quyền bao vây (to lanlock) một quốc gia khác. Bà Smith đã nói rõ như vậy khi cam kết sẽ tổ chức trưng cầu dân ý nếu đủ chữ ký đề nghị. Nhưng thực tế, quốc tế công pháp khó áp dụng, không ai ép được ai.

Khi tách khỏi Canada, Alberta sẽ mất hết các quyền và các sự bảo vệ qui định trong hiến pháp, được thi hành theo các định chế và tòa án. Muốn có chi thêm, phải thương lượng, mặc cả.
Du ký hành trình đòi độc lập của Québec đã giúp chiếu rọi các cuộc ly khai trong tiềm năng và cho biết các khả thể sau ngày trưng cầu dân ý chấp thuận.
Ngay sau cuộc trưng cầu dân ý 1995, - kết quả hụt, phe ở thắng phe đi với số phiếu ít ỏi - thủ tướng Jean Chretien (đảng Tự Do) đã đưa ra các biện pháp đáp ứng nhu cầu thời sự mới.

Kết hoạch A gồm những hành động giải quyết những điều Québec ta thán, gồm việc tạo thêm đường ống dẫn dầu phụ trội.
Kế hoạch B liên quan pháp lý. Chính phủ yêu cầu Tối Cao Pháp Viện Canada giải thích rõ ràng minh bạch tính chất pháp lý của chủ quyền và sau đó đã ban hành đạo luật xác minh Clarity Act. Từ nay, quan niệm chính thống sẽ là: mọi cố gắng ly khai sẽ phải được xúc tiến khởi đầu bằng một đa số rõ rệt trên một vấn đề rõ rệt.
Tuyên bố chủ quyền độc lập của tỉnh chấm dứt tức thời quyền công dân Canada của trú dân trong tỉnh ly khai. Tỉnh ly khai sẽ phải thương thảo "chia của" và trách nhiệm hoàn trái, thay đổi biên giới, quyền hạng, quyền lợi và lãnh thổ của dân nguyên thủy và các bảo đảm dành cho dân thiểu số.
Nay nếu ly khai, Alberta sẽ đưa ra bàn hội nghị những điều trên đây.

Brexit cho thấy một diễn trình éo le nhọc nhằn. Sau khi bỏ phiếu rời khối Âu Châu EU, Anh Quốc tiếp tục kẹt chân trong các cuộc thương thuyết chưa xong cho đến ngày nay. Các quyền về chính trị, kinh tế và mậu dịch, kể cả biên giới giữa Nam Bắc Ái Nhĩ Lan, được tái lập sau các cuộc thương lượng phức tạp. Anh Quốc hiện vẫn phải trả tiền một số dịch vụ giới hạn mà EU cung cấp.
Khi thương thuyết với EU, Anh Quốc đã là một quốc gia có chủ quyền từ lâu mà khốn đốn như vậy. Đàng nầy Alberta mới ra ràng thiếu mất lợi thế sẽ rất khó điều đình với các lâng quốc.
Một khi độc lập, Alberta sẽ là một quốc gia xuất cảng dầu bị đất bao kín (landlocked). Alberta sẽ phải thương thuyết với Canada và HK đến tận những chi tiết nhỏ.
Alberta phải điều đình về số phận của các dân tộc thiểu số sống bên lề, dân tộc nguyên thủy. Người nguyên thủy cho biết không thích ly khai và cố giữ những quyền được Canada công nhận xưa nay.
Nếu Canada là một xứ chia cắt được thì Alberta cũng có thể bị chia cắt. Cộng hòa mới không đương nhiên có quyền lãnh thổ ở vùng người nguyên gốc đang sống hay trở thành người ký kết những thỏa thuận về đất cát.
Khi biên giới được phân định, quốc gia mới nầy với 4,5 triệu dân, cần sự giúp đỡ của hai người hàng xóm Canada có 35 triệu và HK có 350 triệu dân; đồng minh trội yếu sẽ là nước nào? Không lấy gì bảo đảm những chuyện sau đây: gia nhập Liên Hiệp Quốc, tiền lưu hành, hối suất, quốc phòng, an ninh biên giới, mậu dịch và đầu tư liên quốc.
Sử dụng các hải cảng hay cửa khẩu thuộc quyền chuyên biệt của Canada và quyền lợi của Canada ưu tiên trong mọi giải pháp. Alberta lập ống dẫn dầu xuyên qua Canada sẽ khó hơn mượn đất Mỹ.


cờ Canada ở thị xã High Water, Alberta.
Dĩ nhiên cộng hòa Alberta hoàn toàn tự do dính líu mật thiết với cộng hòa anh em phía nam. Trump đã nói rõ Canada sẽ không bị thuế quan nếu gia nhập liên bang Mỹ. Việc dễ nhất cho Alberta là thành một phần lãnh thổ của USA, có quyền đại diện giới hạn như tiểu bang thứ 51 hoặc thành một Puerto Rico phía Bắc hay một Alaska phía Nam (Alaska thành tiểu bang 49 năm 1959).

Tổng lược đơn giản, nếu Alberta bỏ phiếu rời Canada, mọi việc Alberta phải tự lo thân mình; bước đầu rất khó khăn và vô định.


========================================

thiếu nữ Saigon xưa





Monday, June 16, 2025

ngang Mỹ Sơn, Lâm Hảo Dũng

Thánh địa Mỹ Sơn, Duy Xuyên, Quảng Nam


MỘT TỐI, TÔI VỀ NGANG MỸ SƠN
Lâm Hảo Dũng

Một tối tôi về ngang Mỹ Sơn
Thấy em Chiêm nữ khóc trong sương
Áo hoa thoang thoảng mùi tang chế
Bên góc thành xưa, tượng tháp buồn.

Đâu tiếng quân reo mùa biển động
Khí hùng như muốn xé trời xanh
Đâu lũ voi già đi rợp bóng
Quật rừng khinh bạc xuống phương Nam.

Ai biết sầu chôn những gái Hời
Bên kia Trà Kiệu nắng phai rồi
Xa trong bóng núi sương mờ đục
Ánh lửa mơ hồ ma diễu chơi.

Tu viện không che hết oán hờn
Nghìn sau trong lớp bụi điêu tàn
Còn vương bao vạn hồn u uất
Bao gái Chiêm ngồi ôm áo tang./-



Friday, June 13, 2025



Lost Angeles?
Tôn Thất Tuệ

Bên ngoài cái ổ chuột nầy, lá đã rụng; loại lá còn xanh một nửa, thế mới biết đã giữa năm, cũng như hoa kim châm đã nở vàng dọc theo hương lộ trước nhà. Sắp bước vào tháng bảy, July, Juillet, tháng mừng chiến thắng của Mỹ, Canada và Pháp. Thời gian xóa ba niềm yêu thương. Tính theo kiểu VN và tử vi, xuân bắt đầu nguyên đáng thì Automne đã vào gần tới, đem theo thu cúc trong trời thu đạm. Je vais vous dire ce que me rappellent tous les ans le ciel agité de l'automne, les premiers  dîners à là lampe et les feuilles qui jaunissent dans les arbres qui frissonnent. (Anatole France).

Câu chuyện thu mới sắp sang mùa bắt đầu với bức tranh của Rockwell vẽ một bé gái học trò da đen (Ruby Bridges) năm 1960 được FBI hộ tống đi học ở New Orleans khi Mỹ bỏ phân chủng trong giáo dục (desegration education). Chỉ để dẫn đến câu chuyện đi học cần được giải quyết bằng quân sự ở một nơi gần bối cảnh của bức tranh.

Ngày May 17 1954, Tối Cao Pháp Viện, trong một phán quyết, ghi rõ rằng các trường học phân chủng trái ngược hoàn toàn với nguyên lý bình đẳng. Các học khu Arkansas bắt đầu kế hoạch giáo dục hợp chủng từ 1957. Do đó, chín học sinh da đen đã ghi danh vào Central High School ở Little Rock. Nhưng ngày khai giảng, thống đốc Orval Faubus đã ra lệnh Bảo An bao vây trường không cho các em vào học. Tổng thống Eisenhower làm hai việc một lúc. Thứ nhất, liên bang hóa (federalize) Bảo An Arkansas, nghĩa là đặt dưới quyền điều động của chính phủ trung ương, truất quyền chỉ huy của Faubus. Thứ hai, đưa Sư Đoàn Nhảy Dù 101 đến Little Rock bảo vệ an toàn của 9 học trò nầy và thi hành phán quyết của tòa. Một khi đã được liên bang hóa, lực lượng Bảo An không khác gì lính chính quy, và thuộc quyền chỉ huy của Bộ Quốc Phòng. Tiền lệ nầy có từ nghị định của Eisenhower trong vụ Arkansas nầy.

Faubus than phiền với Eisenhower ông bị dọa bị bắt vào tù nhưng được trả lời rằng vấn đề không đặt ra, miễn là Arkansas thi hành luật của quốc gia. Faubus không đủ sức vận động nổi loạn, chịu tuân thủ nhưng cuối năm học ông đóng cửa trường nầy.

tướng Graham (trái) và thống đốc Wallace

Nay lại có thêm một ông vua nhỏ khác cũng trong vùng Deep South. Ngày June 11, 1963, để chứng tỏ sẽ thi hành lời hứa tranh cử (phân chủng hôm nay, phân chủng ngày mai, phân chủng vĩnh viễn), George Wallace, thống đốc Alabama, đứng trước đại giảng đường của University of Alabama không cho hai sinh viên da đen vào học (Vivian Malone Jones và James Hood). Thứ trưởng tư pháp Nikolas Katzenbach không thể điều đình và trình sự việc với TT Kennedy.

Kennedy bèn ký pháp lệnh đã soạn sẵn, liên bang hóa Bảo An Alabama, cho phép bộ trưởng quốc phòng dùng quân đội chính quy và điều động Bảo An như các đơn vị chính quy để giải quyết khủng hoãng nầy. Pháp lệnh dựa vào tinh thần luật chống phản loạn (Insurrection Law 1807). Chỉ trong vòng 4 giờ sau, tướng Henry Graham, sau khi kính cẩn chào theo quân cách, yêu cầu Wallace đứng qua một bên cho hai sinh viên da đen vào học. Wallace tuân thủ để không bị còng tay.

Pháp lệnh 11111 nầy của Kennedy củng cố tiền lệ dùng quân chính quy trong nội địa đã khơi mào trong pháp lệnh của Eisenhower nói trên. Cho phép bộ trưởng quốc phòng điều động Quân Lực HK nếu cần. Cho phép Bộ QP chuyển (các đơn vị trừ bị) qua hiện dịch, cho phép đưa Bảo An vào quy chế hiện dịch trong thời hạn không ấn định cho đến khi có lệnh mới. 

So với những bạo động như đốt xe đốt cờ Mỹ, phất cờ nước ngoài, phá nhà hôi của (phải ra lệnh giới nghiêm) hiện nay ở L.A. hai vụ Arkansas và Alabama không có nghĩa lý gì. Dĩ nhiên hai nơi đều có khả thể xung đột chủng tộc, phá rối trị an.

Federalize là thẩm quyền chuyên biệt (discretion) của TT, tuy có thể kiện tụng. California đã xin tòa hủy quyết định liên bang hóa, tòa chấp thuận nhưng tòa trên sau mấy giờ đã không cho thi hành. Nếu đưa lên nữa, thì có tiềm năng Trump không thối lui vì TCPV có khuynh hướng cho liên bang nhiều quyền hơn. Vã lại, cái khôn ngoan thường tình và tiền lệ, mấy ông bà tòa luôn muốn đùn chuyện an ninh cho TT, nhỡ chuyện không hay thì khó nói trách nhiệm về đâu.

Tại bản chất thực sự, huy động 700 TQLC và liên bang hóa đều như nhau. BQP sử dụng những lực lượng ấy trên căn bản hiện dịch (active basis). Ông Newsom bất bình là điều tự nhiên, ai vui chi khi mất đi quyền hạn trong tay. Quyền hạn và vai trò chủ động là một là một lẽ sống như trong phim Lashomon / Outrage, tướng cướp muốn cho oai đã nói láo đã giết người đàn bà, huống chi cái quyền có ghi trong hiến pháp. Một miếng giữa làng bằng một sàng trong bếp. Hai người cùng thích làm một chuyện không bao giờ mến nhau; trong gia đình mà còn kèn cựa ai lạy ông bà trước, ai lạy sau, nhân khi kỵ.

Phải nói thêm để hiểu tâm trạng của ông Newsom. Ở trường hành chánh, trong giờ công pháp, GS Nguyễn Độ giảng sự vượt quyền từ trên xuống, tuy thông thường vượt quyền là dưới lên trên, ông xã qua mặt ông quận ông tỉnh. Quan niệm thông thường: có quyền làm việc to thì có quyền làm việc nhỏ. Qui peut le plus peut le moins. Nhưng hành chánh dân chủ không vậy. Tổng thống Mỹ muốn xây cái hàng rào phải xin phép city. TT không có quyền cấp phép làm nhà. Nếu làm như vậy là vi quyền từ trên xuống dưới. Theo dân chủ, cái hộc đựng cam thảo thì đựng cam thảo, không đựng thục địa. Anh làm tổng thống là việc của anh; điều động National Guard là của tui.

Newsom chỉ trích Trump không chuẩn bị chỗ ăn chỗ ngủ cho lực lượng bảo an. Nhưng cứu nhơn như cứu hỏa, chuẩn bị đến bao giờ. National Guard lo an ninh lễ nhậm chức của Biden 2020 ngủ bờ ngủ bụi thì sao.

Hai lần can thiệp bằng quân sự của Eisenhower và Kennedy không gặp sự ngăn chận của ngành tư pháp; cũng vậy 1970, Nixon đã dùng lực lượng trừ bị và Bảo An đi phát thơ cho 30 thị trấn khi nhân viên bưu chính đình công. Kỳ thật lần nầy tòa cũng đáng lẽ không nói chi nếu Newsom không kiện.

Quan niệm insurrection trong đạo luật 1807 không rõ ràng, và quá rộng rãi. Không thi hành một điều luật của liên bang đã là insurrection như Kennedy đã nại ra khi Wallace không cho hai sinh viên da đen vào trường, trái với lệnh cấm phân chủng theo quyết nghị của TCPV.

Nhìn theo xã hội học và chính trị

Tôi quên không giữ lại bài bình luận của một người da đen thuộc đảng CH. Ông nói L.A. là 'home town', vì sinh ở Compton thị xã nhỏ trong Greater L.A. Ông vui mừng khi Trump trục xuất người hispanic để trả L.A. cho người da đen. Tình cờ trong dịp, nầy tôi cũng đọc một bài báo nói không thấy người da đen trong những nơi lộn xộn hiện nay.

Các city lớn thường có những thị trưởng "cha già". Với L.A. là Tom Bradley, ở tại ngôi vị 20 năm (1973-1993) cai trị một một vùng rộng lớn mà đa số dân cư cùng màu da, nhưng là một cộng đồng cho thấy là hổn tạp qua lần đốt phá khu Watt 1992 sau vụ Rodney King. Tiếp sau ông có đến 4 vị hispanic trước khi qua tay bà da màu Bass hiện nay. Có thể LA đã chuyển qua hispanic từ lâu nhưng trầm trọng hơn với việc mở cửa tự do của Biden 4 năm trước. Bài bình luận vừa nêu không nói gì thêm. Tuy nhiên giới quan sát đoán sự bất bình khi thấy trong 4 năm qua gia đình hispanic có lợi tức gia tăng 34% trong khi gia đình người gia đen tỷ lệ nầy là 14%.

Khi L.A. là một issue bầu cử, không nên quên những gia đình gia da màu nầy. Tựu trung bề sâu (bottom line) của thời sự là chuyện bầu cử nhắm đến White House và thống đốc tiểu bang của đảng DC và cụ thể là của ông Newsom và bà Harris.

Một cựu cộng tác viên của Trump đã bỏ Trump tiên đoán Newsom sẽ thành công trong cuộc thư hùng hiện nay với Trump để thành Mr 48. Tôi thì thuộc dân cờ bạc luôn tin ở nhóm cá cuộc. Khi giáo hoàng Francis chết, kỹ nghệ betting đã đưa hồng y Parolin ra kế vị với 29% cao nhất. Vài giờ sau khi Trump đùa và mong có một người Mỹ làm GH, giới cá cuộc đã đưa tên hồng y Prevost (sau thành Leo 14) với tỷ số hy vọng 69% và đưa Parolin xuống 8%. Mặc dù tòa phán quyết Trump trả Bào An lại cho tiểu bang, Newsom không được dân cờ bạc cho thêm tỷ số; ông vẫn giữ tỷ số 12% được đảng DC cho làm đại diện và 6% cơ hội thành tổng thống với Vance 46%.

Nhưng ứng viên tổng thống gốc Ấn thuộc đảng CH, Ramasvamy đang muốn làm thống đốc Ohio, nói rằng giấc mơ của Newsom thành mây khói như Wallace muốn ăn thua với trung ương của Kennedy để làm chủ Bạch Cung nhưng trái lại Wallace từ thua đến thua.

Dân biểu DC hàng đầu Booker, người da đen chỉ ủng hộ Newsom lấy lệ, không nhiệt tình như bà da trắng Pelosi. Nancy Pelosi đang bị một cuốn sách tố cáo phản bội Biden đã vui sướng trong sự vui sướng của người Mễ chống với chính sách nhập cư của Trump, bà nói họ đã thành công và đang ăn mừng điều bà gọi là exuberance. Thậy vậy, exuberance, sướng từ trong ruột sướng ra, là phất cờ Mễ đốt cờ Mỹ.

Bà Harris đang bấm độn, càn khôn ly tốn ... nên nhắm White House hay Sacramento, hình như đang ra quẻ "thủy khảm" như em đến thăm anh chiều mưa gió và che mất đường về. Mưa gió bão bùng, thủy khảm, chính là Newsom. Bà chỉ để trong hộp nhắn voice message: "I support you" để cho Newsom có thì giờ chơi ván bài năm ăn năm thua, nói tô lô phôn quấy rầy.

Bà Harris cũng nói người Mễ biểu tình ôn hòa, tuy sự thật không đúng vậy; dĩ nhiên không rùng rợn như người da đen đốt phá LA năm 1992 sau khi tòa tha bỗng những cảnh sát hành hung Rodney King. Nhưng luận điệu ôn hòa của các nhân vật tiêu biểu của đảng Dân Chủ như Hillary Clitnon đã bị lật ngược bởi quyết định của thị trưởng LA bà Bass tuyên bố giới nghiêm, sau khi trong một đêm 23 thương nghiệp bị phá cướp của. Bass đã giảm thiểu mức trầm trọng khi nói khu giới nghiêm chỉ một dặm vuông so với diện tích 502 dặm vuông của LA. Khu vực Watt bị đốt 1992 tuy lớn hơn khu giới nghiêm nầy, vẫn rất nhỏ so với Greater LA, đủ làm cho LA thân tàn ma dại. 

Rối loạn hiện nay ở LA không bột phát (spontaneous) mà có chuẩn bị. Bằng chứng rõ nhất là các mặt nạ mới toanh được chở từng xe đến hiện trường; mặt nạ mới còn nguyên trong thùng giấy. Một chiếc trị giá 60 dollar, dùng để bảo vệ thợ thuyền như cưa, hàn v.v...Một xe tải trung bình chở bao nhiêu cái, nhân cho 60 sẽ là bao nhiêu xìn?

Một công ty chuyên cung cấp người biểu tình đã từ chối đề nghị hợp tác với biểu tình chống ICE với giá rất cao. Ủy Ban điều tra Hạ Viện cho biết một tổ chức ngoài chính phủ (NGO) đã thúc dục phản đối ICE công khai và đã giúp người bất hợp pháp tránh né các lùng soát của ICE. Tổ chức nầy đã biếu ông Newsom 500 ngàn vào quỹ tranh cử, đồng thời được chính quyền trung ương và địa phương tài trợ 34 triệu, gồm bốn lần chính phủ Biden cho, mỗi lần 750 ngàn.

Hispanic không phải là một khối duy nhất. Người đến trước đã thành đạt không muốn các đợt mới đến cạnh tranh cũng như người Bắc vô Nam từ thập niên 1930 không cảm tình với người Bắc di cư 54. Nếu đảng DC bất cứ giá nào đeo theo người Mễ, họ sẽ mất số vốn cơ hữu là người da đen.

Tạo nên bất ổn không khéo thành phù thủy không điều khiển âm binh. Rất may, HK đã chận hay không có lớp người tiếng Pháp gọi là casseur. Bọn nầy đã làm cho các cuộc biểu tình ở Pháp mất chính nghĩa như hôi của ở khu sang trọng Élysée. Bất ổn sẽ đẩy mạnh trào lưu rời California đi Texas. Đến độ một tờ báo nói California đã bầu cho Trump, có nghĩa người ở đây qua tiểu bang khác bỏ phiểu theo đảng CH.

Việc liên bang hóa lực lượng an ninh không nghĩa Trump đã bỏ chủ trương nâng quyền hạng của tiểu bang. Tuy là một người thành phố từ khi lọt lòng mẹ và luôn giàu có, Trump là con cưng của các tiểu bang nông nghiệp; nhờ hệ thống electoral vote, các tiểu bang nhỏ nầy đã giúp Trump thành công. Trump chủ trương để các tiểu bang giải quyết những vấn đề lớn như phá thai, health care. Trump chia sẻ luận thuyết cho rằng các city không có thẩm quyền làm luật và để cho khuynh hướng cấp tiến (woke) làm mưa làm gió. Quyền ấy thuộc tiểu bang. Có lẽ Trump và tiểu bang không thành công vì các city lớn mạnh quyết định nhiều vấn đề môi sinh như cấm dùng shopping bag bằng nylon, luật xây cất và luật phân vùng (zoning). Các tiểu bang nhỏ thường bảo thủ như Trump về các vấn đề giới tính, hôn nhân...

Newsom đã ăn thua đủ với Trump trong vụ thần hỏa quét qua LA rồi cũng phải xúy xóa vì cáo già giữ túi tiền. Bà Bass vui say ánh sáng quốc tế khi nhà bị đốt, vòi rồng không nước, có kiến nghị giải nhiệm. Nay bà xuất hiện làm người bảo vệ kẻ cô thế, người anh em xứ Mễ, duy trì LA là nơi dung chứa kẻ sa cơ, tha phương cầu thực. Nhưng đối giá bà và ông Newsom phải trả, LA đã thành một nơi dung chứa kẻ bất thiện, tội ác, ma túy.

California đã có những thống đốc danh tiếng như Brown, tu thiền làm rạng danh đảng Dân Chủ. Đã có Reagan CH tài tình trong vai thống đốc, sau đó đã khôi phục một nước Mỹ èo ọp nhận từ tay DC Carter. Và nhiều vị khả kính khác. Họ không để cho tiểu bang vàng (The Golden State) chui vào xó nhỏ sơn xanh (bleu) hay sơn đỏ (red). California có đại học danh tiếng Stanford đã giúp Trung Cộng có một software đủ sức nhận diện người ở cách xa, lẫn trong đám đông và có đeo mặt nạ, giúp Bác Kinh bắt người Uyghur ở Tân Cương, có một triệu người trong tù. California có những đại diện dân cử suốt đời như TNS Diane Feinstein, là con nuôi của Giang Trạch Dân, thành ủy Thượng Hải và tiền nhiệm của Tập Cận Bình. 

Không rõ các nhân vật sừng sỏ như Newsom, Pelosi, Harris có học lịch sử hay không. Chân lý không ở đầu mút nầy hay đầu mút kia mà ở đâu đó giữa chừng. Newsom bực bội đấu trí với Trump là chuyện dễ hiểu, nhưng khó hiểu là ông thống đốc không bao giờ nói đến những kẻ phất cờ nước ngoài đốt cờ Mỹ, không hiểu tại sao Nancy Pelosi hưởng chung cái exuberance của người hispanic đốt xe và vandalize thành phố LA. Có cần ghi những điều nầy vào lịch sử tiểu bang vàng hay không? Rồi ra, vì cấu xe nau, biết đâu Los Angeles sẽ thành Lost Angeles, thêm một chữ tê, tình - tiền - tù.- 

¶ SEC. 2. In furtherance of the authorization and direction contained in section 1 hereof, the Secretary of Defense is authorized to use such of the Armed Forces of the United States as he may deem necessary.

SEC. 3. I hereby authorize and direct the Secretary of Defense to call into the active military service of the United States, as he may deem appropriate to carry out the purposes of this order, any or all of the units of the Army National Guard and of the Air National Guard of the State of Alabama to serve in the active military service of the United States for an indefinite period and until relieved by appropriate orders. In carrying out the provisions of section 1, the Secretary of Defense is authorized to use the units, and members thereof, called into the active military service of the United States pursuant to this section.


Sunday, June 8, 2025

Harvard và Trung Cộng

      ngoài cùng bên trái Winnie Yip, GS Harvard đồng chủ tịch khóa huấn luyện Côn Minh

Harvard và Trung Cộng
Harvard’s China Ties Become New Front in Battle With Trump 
Wall Street Journal Jun 8. 2025

Trong mấy tuần qua, Cộng Hòa âm ỉ mang mối bực tức đại học Harvard cấu kết sâu đậm với Trung Cộng. Nhưng nay ngọn lửa được khơi lớn khi biết rõ thêm về một khóa huấn luyện tổ chức tại thị trấn Côn Minh, Hoa Lục.
Một trong những vị đồng chủ tịch ban hướng dẫn khóa học là một giáo sư Harvard. Khóa huấn luyện tài trợ y tế nầy dành cho mấy chục nhân viên cán bộ văn phòng cấp tỉnh. Trong số học viên, ít nhất có đại diện của Tân Cương Binh Đoàn, một tổ chức rộng lớn bán quân sự thuộc đảng CS Trung Cộng ở miền Viễn Tây đảm trách hành chánh dân sự, quản lý các bệnh viện.
Năm 2020, chính phủ HK đã ra lệnh cấm vận đối với tổ hợp Tân Cương về tội kỳ thị tôn giáo và chủng tộc chống người Uyghurs và các sắc dân thiểu số Muslim và cấm công dân Mỹ cung cấp tài chánh, hiện vật hay dịch vụ. Tuần qua, trong lệnh cấm ghi danh sinh viên ngoại quốc, chính phủ Trump nêu một trong vô số ví dụ, khóa huấn luyện nhân viên bán quân sự của đảng CS Tàu nói trên.
Giới bất thân thiện cho rằng Harvard là hình ảnh rõ ràng nhất mô tả các trường hàng đầu của Mỹ lệ thuộc Bắc Kinh, dựa vào Bắc Kinh như một vú sữa và đáp ơn bằng cách giúp cho kẻ thống trị, là đảng CS Trung Cộng, thách thức và đấu trị Hoa Kỳ.
Tổ chức bảo thủ Heritage Foundation khuyến cáo chính phủ thâu hồi các quy chế tối hảo tài trợ của bất cứ đại học nào nhận tiền của đảng CS Trung Cộng.
Tàu chiếm 23% tổng số sinh viên ngoại quốc ở Harvard. Tài liệu Bộ Giáo Dục cho biết trong mấy chục năm qua, tư nhân và công ty Tàu Cộng là nguồn tài trợ số 2, chỉ đứng sau Anh Quốc. Tổng gộp hai năm 2023 và 2024, Harvard đã nhận từ Tàu và Hongkong 55,6 triệu tiền biếu và 13,5 triệu theo các khế ước hợp tác.
Tân Cương Binh Đoàn, 新疆兵团 hay Binh Đoàn là tên rút ngắn của Tân Cương Sinh Sản Kiến Thiết Binh Đoàn 新疆生产建设兵团; (Xinjiang Production and Construction Corps) là công cụ chính yếu của bàn tay sắt Trung Cộng cai trị Tân Cương.


Có quá nhiều bằng cớ hiển nhiên, hoạt động bán quân sự của Binh Đoàn đã đắc lực giúp Bắc Kinh tiêu diệt người Uyghurs, giam cầm một triệu dân. Năm 2020 Bộ Ngân Khố HK đã cấm vận trừng phạt tổ chức nầy vì vi phạm nhân quyền.
 
Binh Đoàn đảm trách hệ thống hành chánh rộng lớn, cung cấp dịch vụ xã hội cho thường dân như quản trị các bệnh viện, chăm sóc sức khỏe; do đó Binh Đoàn có người tham dự khóa huấn luyện y tế Côn Minh, được đồng chủ trì hướng dẫn bởi nữ giáo sư Winnie Yip thuộc phân khoa y tế công cộng của Harvard.
White House đã dựa vào phát giác của một ủy ban hạ viện. Chủ tịch ủy ban này, dân biểu Moolenaar đã gởi thư đến viện trưởng Harvard yêu cầu giải thích các hoạt động nguy hại nền an ninh quốc gia và việc diệt chủng ở Tân Cương. Bức thư trách cứ nhiều giáo sư Harvard đã cùng các cộng sự viên của đảng CS Tàu nghiên cứu ghép các bộ phận cơ thể nhưng thực sự là những lần bị ép buộc cho cơ phận thân thể của tù nhân. Chuyện nầy Pháp Luân Công đang lớn tiếng chỉ trích.
Dân biểu Moolenaar nêu ra các cuộc nghiên cứu đáng nghi ngờ. Trong đó có vụ ghép tim chuột mà một trong những người nghiên cứu là nhân viên hàng đầu của một bệnh viện ở Hoa Bắc. Harvard đính chính người nầy gia nhập một nhà thương của Tàu sau khi cuộc thí nghiệm đã hoàn tất.
Harvard cho biết từ 2019, hằng năm Binh Đoàn gởi người đến dự lớp tu nghiệp do trường tổ chức. Riêng về khóa 2023, Harvard đưa ra bức hình chủ tọa đoàn bị xóa tên. Các dân biểu tự hỏi phải chăng Harvard muốn dấu tên một giáo sư của trường, Winnie Yip.


===========================================================

bến xe Ninh Hòa, Nha Trang, xưa, đẹp tự nhiên



Saturday, June 7, 2025

tìm một quê hương nhân bản

 Hòn Vọng Phu - Đèo Cả

Hòn Vọng Phu, giữa Phú Yên và Khánh Hòa

tìm một quê hương nhân bản
Tôn Thất Tuệ 2016

À tôi nhớ ra rồi, tên của người thầy giáo là Daru. Các thuộc địa Pháp đều có trường tiếng tây ở nhiều cấp giúp cho dân địa phương tiến thân; có thể ghê gớm như Bùi Bằng Đoàn hay chỉ là thầy ký ngồi ghi sổ tiền đi chợ ở một nhà quan. Cũng vậy, trên xứ Algérie Bắc Phi ở một ngôi làng xa, thầy Daru, người Pháp một mình trông coi ngôi trường nhỏ, được đối xử như một người con trong thôn xóm. Cả ba nước thuộc địa ngó qua Địa Trung Hải đã rục rịch những bất ổn, khơi mào sự đòi độc lập. Chính quyền thuộc địa đã phải vận dụng tài nguyên nhân sự bằng cách ghép mọi người Pháp vào công việc trị an, kể cả thành phần tôn giáo. Vậy huống chi Daru, thầy giáo trường làng lớp ba.

Hôm ấy nghỉ dạy vì trời lạnh quá. Từ trên đĩnh đồi, Daru nhìn xuống hai người đang đi lên con dốc sỏi đá. Trên lưng ngựa là sen đầm Balducci quen biết; và người kia là tù nhân Ả Rập đi bộ theo sau, họ đang hướng về nơi Daru ở. Daru được lệnh giải tù nhân về bộ chỉ huy cảnh sát tỉnh; tuy không đồng ý, vì nhiệm vụ Daru phải ký xác nhận hiện đang cầm giữ tù nhân nầy. Khi Balducci đi khuất, Daru mở trói cho tội nhân, mời lên chỗ cư ngụ, ngủ lại sáng mai sẽ tính sau. Daru lo ăn uống đầy đủ, chỗ ngủ ấm áp, tuy suốt đêm cứ sợ người kia trở chứng. Sáng hôm sau, hai người cùng dùng điểm tâm. Daru còn đưa cho một ít tiền rồi chỉ cho thấy ngã ba dưới chân đồi; muốn trình diện cảnh sát thì theo hướng đông, còn đi về hướng nam có thể ẩn náu theo dân du mục. Sau khi từ biệt, Daru vẫn đứng yên ở cổng cho đến khi thấy người kia rẻ theo hướng có chính quyền. Daru trở về phòng riêng, ngang qua lớp, chàng thấy trên bảng hình bản đồ lục giác bài địa dư nước Pháp vẫn còn với sông xanh núi đỏ. Chàng thấy có thêm một dòng chữ lạ, cứng cáp không như chữ học trò. “Mầy giải giao người anh em của chúng tau; mày phải trả món nợ này”. Tu as livré notre frère. Tu paieras.

Mấy dòng trên tôi ghi lại khi hồi tưởng truyện ngắn Hôte của Albert Camus. Tôi không nhớ rốt ráo câu chuyện nhưng những yếu tố trên nằm trong đề tài hiện sinh như cô đơn, ngộ nhận v.v; tác giả sinh ở Algérie, đã từng hoạt động kháng chiến chống Đức.
Cũng tại Bắc Phi theo như chuyện phim kể lại bởi Cao Thoại Châu cựu sinh viên Sư Phạm Saigon, một đại úy biệt kích Pháp được thả xuống Algérie để bắt một lãnh tụ kháng chiến. Vượt qua nhiều gian nguy, toán của viên đại úy đã hoàn thành nhiệm vụ và giải tù binh bằng máy bay về Pháp, vị sĩ quan này còn mang theo một đứa bé không cha mẹ về như đứa con nuôi anh ta gặp trên đường nhiệm vụ. Dưới chân thang máy bay là những chiếc xe bóng lộn và một giới chức cao cấp đón người tù binh như một thượng khách! Việc làm của toán biệt kích thành vô nghĩa!
Hôte cho thấy một Daru bị hàm oan, nhưng có thể giải thích được vì sự ngộ nhận dựa trên sự kiện có thật, thấy rõ là chàng dẫn tội nhân từ anh lính sen đầm, kinh nghiệm cá nhân thời tao loạn có thể cho anh thấy mối nghi ngờ trước khi nhìn lên bảng có lời đe dọa. Anh tiếp nhận một cách chậm chạp.

Nay hãy nhìn phim kia. Đại úy nhà ta như bị cái lưới trời, thiên la địa võng chụp xuống theo lối bẩy chim. Thế à, người ta cung nghinh đón tiếp kẻ anh phải khổ công đi bắt sống, chỉ thiếu kèn trống và cờ xí. Chính anh bị truốt bỏ ý nghĩa, mục đích việc làm gian nguy. Ý nghĩa việc làm, dù không đúng trên bình diện hoàn vũ, là keo sơn móc mối con người và con người; móc nối thành chuổi hành động, suy nghĩ, những thời khắc của riêng một con người.

Ý nghĩa không thể bị / được tiền tệ hóa (monétiser, monetize). Một người được thuê đào từng lỗ đất khá sâu; đào xong chủ nhà ra xem rồi ra lệnh lấp lại, và đào chỗ khác. Hắn ta bỏ cuộc khi được yêu cầu đào lần thứ tư vì thấy việc nầy vô nghĩa lý, hắn phải làm việc phi lý dù được trả tiền. Sau khi được giải thích mục đích là tìm một kỷ vật mà người cha không kịp chỉ rõ trước khi chết; hắn ta vui vẻ và đào nhanh hơn. Câu chuyện giáo khoa nầy giải thích trường hợp nhân viên phải xin đi chỗ khác khi bị ngồi chơi xơi nước mà hưởng đủ lương; ngồi chơi xơi nước trong khi kẻ khác thì đầu tắt mặt tối kêu than mệt mỏi. Kẻ ấy thấy mình vô dụng, đứng ngoài hệ thống, nói cho văn hoa là một thứ lưu đày trên sinh quán.

Sự mất ý nghĩa vì bị tướt đoạt hay tự mình rủ bỏ điều bị buộc nhận là giá trị, sự mất nầy khởi đầu diễn trình gọi là vong thân, tha hóa, phẩn nộ ... Nói dễ hiểu là rời rạc, nhân tâm ly tán, lòng người đảo điên. Nói theo xã hội học, thiếu sự tương thuận (consensus). Thật vậy, làm sao người thọ thuế thản nhiên, khi một ông tổng thống công du mỗi ngày tốn 200 triệu dollars; Obama đã đốt một tỷ bạc khi đi Ấn Độ. Vợ tổng thống Marcos có ba ngàn đôi giày khi dân Phi Luật Tân moi rác mà sống bị rác đè chết vì núi rác lở sau cơn mưa. Cái gì là ý nghĩa phải cầm cờ tôn giáo không phải của mình mà đi biểu tình đón tiếp một người trong tộc họ kẻ cầm quyền?

Nói vậy mới hiểu Gandhi. Vị thánh nầy muốn xây dụng một Ấn Độ với tinh thần mà ông kêu gọi dân chúng hun đúc: vì hạnh phục cá nhân, của gia đình và xã hội, từ bỏ óc nô lệ làm giàu cho người Anh.

Tôi đang đến gần điểm chủ chốt: đi tìm một quê nhà bằng, bởi, của người đời và đời người. Cho kiểu cách một tý, quê nhà nhân bản. Như vậy quê ấy không mang tính cách trừu tượng, một xã hội vô tưởng, cũng không có tính cách tôn giáo như cõi Cực Lạc của Phật Di Đà, vùng đất của Chúa có thánh Phê Rô canh giữ, hay cảnh giới của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ vv…

Quê nhà ấy được thấy qua trực giác như Thằng Bờm đã thấy lẽ công bằng nguyên thủy gồm hai vế cân xứng là nắm xôi và cái quạt mo. Khi người đời bị triệt tiêu, đời người cũng chết theo. Thế kỷ 20 là thế kỷ nhiều máu nhất, buồn nản nhất. Thời trung cổ Âu châu được xem như một đêm dài, nông nô bị xiềng bởi cái xiềng vô hình trong nông trại của chủ, nhưng vẫn có chút không khí mà thở còn nghe những chàng du ca ngồi trên mình ngựa gãy những khúc đàn êm. Họ còn chút gì gọi là suy nghĩ, dẫu rằng cách suy nghĩ bị điều kiện hóa bởi các thứ thần học lạc hậu. Vẫn trong khung cảnh Âu Châu, những thời như Phục Hưng, cổ điển, duy lý vv… đi kèm theo các triều đại độc tài.  Nói vậy, nhưng dù bạn không được phép hô hào nơi công viên, vua Louis 14 không đến đầu giường bảo bạn suy nghĩ thế nào, nhào nắn tư tưởng theo một khuôn đúc của triều đình.

Qua đến thế kỷ 20, ý nghĩa cuộc sống bị cắt cụt đến tận vô thức. Đó là lý do có những tiếng kêu. Thống thiết nhất là Koestler: (ở Sô Viết) cường quyền là cực đại, con người là số không, bản ngã chỉ là một ảo tưởng văn phạm. André Malraux: cuộc đời chẳng có giá trị gì, nhưng không có gì có giá trị như cuộc đời. Tôi không rành văn học nhưng cứ nghĩ phong trào muôn dạng gọi là hiện sinh, tuy không giải quyết được nhiều như những học thuyết tôn giáo và tâm linh, đã làm được việc báo động nguy cơ hủy diệt sự hiện sinh.

Hiện sinh đó là sự sống bình thường, không thiên thần không thú vật. Hiện sinh đó nhận chân bởi những con người tầm thường. Họ chia sẻ với một tác giả nào đó đã nói: không có cái chết, chỉ có những người chết. Khi không tìm ra lẽ sống hay ý nghĩa cuộc sống bị rứt bỏ, mình xem như đã chết. Vì vậy có thể hiểu vì sao có kẻ tự tử, vì một giá trị nào đó mất đi, dĩ nhiên giá trị chủ quan như một mối tình vv…

Cũng vậy, đại úy biệt kích nhà ta đã chết điếng, chết đứng như Từ Hải khi thấy sự chờ đợi của mình đã chệch hướng, biến chính mình làm đồ chơi của những thế lực chính trị. Ông đã ghép đứa bé mồ côi vào chính mình, đồng thời nhận biết cả hai không còn gì ngoại trừ chính cái cô đơn, lạc loài. Toi et moi, nous sommes seuls, tous les deux. Cả hai đi vào một thế giới không hồn, thế giới ấy là thế giới khách quan hay nội tại chẳng quan trọng. Nhưng bên trong thì nhiều hơn. In me there has been a soulless world. Đây không phải là trạng thái tự tại hồn nhiên mà trái lại, sôi động, đau đớn, như con cá hất lên đất khô, cố tìm sống qua chút âm ẩm còn trên da.

Daru và đại úy biệt kích đã đến mức cô đơn tuyệt đối. Hãy so sánh với một nhân vật phụ của Hawthorne; hồn ma. Hồn ma của người đã chết trở về đứng bên lò sưởi, nhìn những người thân còn sống ngồi quanh cây đèn măng sông; hồn ma muốn thốt lên một lời thương mến nhưng khóa kín miệng. Mình đã bị bắn ra ngoài như những tinh thể không chịu nỗi sức ly tâm. Bây giờ thốt ra tiếng nồng thơm thì mình là con ma, người ta sẽ mời thầy mời cha về trừ quỷ ám. Và dĩ nhiên hình ảnh thân yêu (là chính mình) cũng mất đi trong lòng những người kia. Thôi hãy lui ra tàng cây rộng.

Thật vậy, hai bên không còn sự thuận hợp, nói theo xã hội học thì làm sao được việc cũng như Khổng Tử nói nội ngoại bất tề sự bất thành. Nhưng đất sống của viên đại úy khác với trường hợp của hồn ma, hồn ma thành hình vì những cơ duyên tự nhiên của thành trụ hoại không. Không phải là cảnh lòng người ly tán; hồn ma chơi vơi theo kiểu hồn ma; kẻ còn sống vẫn tiếp tục nếp cũ.

Ông quan ba vẫn phải sống trên cái quê nhà đất cát, núi non, cái quê nhà vô cơ (inorganic), ngày một khô thêm vì nông dân dùng phân hóa học, vì xứ sở ngày một nhiều độc tố. Kẻ có quyền suy nghĩ và sống khác với giới bị trị. Dân thì bất cập mà quan quyền thì thái quá (uy lực, tài sản v.v…)

Như một cơ chế tự nhiên trong tâm sinh học, sự ước mơ chờ đợi đã đến với ông để xoa dịu vết thương tâm lý. Ông mơ ước có một quê hương nhân bản, quê hương của đời người và người đời. Nhưng sức người có hạn. Liều thuốc ước mơ đã bào mòn bao tử làm cho bệnh nhân cầm nắm được trong tay sự nghiệt ngã tấy nguyên hình từ những ước mơ nhỏ nhoi không vời đến được, những cơn ác mộng, những hoài niệm đau thương, những tương tác dùi cui chấm mắm nêm. Một chân trong thế giới vô cơ, một chân trong thế giới không hồn có thật trong nội tâm.

Ai ai trong hoàn cảnh tương tự đều tự hỏi: Biết đến bao giờ mới có một quê hương nhân bản? Chờ đợi nghiệt ngã. Khi nào mới ngưng?

Khi thành tượng đá như thiếu phụ trông chồng nơi Hòn Vọng Phu.-




Wednesday, June 4, 2025



TIẾP TỤC VUN ĐẮP MONG ƯỚC 
Trương Hoàng Yến & Tôn Thất Tuệ

♪♪♪


EM VIẾT BÀI THƠ
Trương Hoàng Yến


Em viết bài thơ như chải tóc
Sợi dài sợi ngắn nép vào nhau
Câu buồn câu vui cùng sóng bước
Mượt mà cho cả trước và sau.

Em viết bài thơ như nấu cơm
Cho vừa tay nước giữ hương thơm
Tứ thơ không ướt không khô quá
Kết bài đầy đặn bát cơm đơm.

Em viết bài thơ như tưới cây
Bao giờ ra trái có đâu hay
Chỉ biết đắp vun bằng mong ước
Rồi để thơ bay như lá bay.

Em viết bài thơ như đan áo
Sợi tươi sợi thắm có pha phôi
Câu chữ có mòn vì năm tháng
Mối nào em nối sẽ long rơi.

Em viết bài thơ như yêu anh
Những lời vàng đá hoá mong manh
Thăm thẳm không gian hoà nhịp đập
Chạm vào xa tắp ánh trăng thanh.

(June 3, 2025, FB Huế Cố Đô)



TIẾP TỤC
Tôn Thất Tuệ
 

Anh sẽ tiếp tục một lời thơ dài vô tận
đến cỏ xanh hoa héo trên nấm mồ
tay quờ quạng vẽ lên trí não
những ngày qua trong nét bút đa tình
em ngoảnh mặt vì lời thơ non nớt
câu ngắn dài như mưa nắng không đều nhau.

Anh sẽ tiếp tục một lời thơ dài vô tận
như mỗi chiều em thấy suối nắng dài ghê
nhưng ngắn cụt không đủ chiếu lên bia đá
để đọc lên những ý tưởng ngày nào
anh ghi lại qua nét sầu lây ý nhạc.

Anh nói dối, nào có bia nào ghi chữ
chỉ có tim anh mới đủ máu làm mực ghi
tâm hồn anh là muôn ngàn tờ giấy trắng
tả môi em bập bẹ tiếng thiên đàng.

Em dàn trải trên trường đời mục nát
dạy những gì thiên hạ đã quên đi
nhưng đơn giản như nụ cười buổi sáng
anh làm thơ kêu gọi tình người.

Anh sẽ tiếp tục một lời thơ dài vô tận
như nụ cười em để lại cho ngày xanh
làm hoa nở và tin yêu trổi dậy.
Sau mộ bia anh vẫn còn tiếp tục nghe em
và tiếp tục một lời thơ dài vô tận.-

*********************************

Phụ bản:

À quoi ça sert un poème?, bài thơ học trò lớp ba trong hình

MỘT BÀI THƠ DÙNG ĐỂ LÀM GÌ?

Một bài thơ dùng để làm gì?
Để mà đùa chơi với chữ nghĩa
như đàn ghi ta, thổi sáo
hay đánh dương cầm.
Để nói cho đời biết
mình vui hay buồn
hay mông mơ suy nghĩ bâng quơ.

Để thay cho nước mắt,
cống hiến một nụ cười
cho kẻ khác an lành qua cơn sóng gió.
Là để nói về chính mình,
về bất cứ cái gì muốn nói.

Đó là một cuộc du hành nội tâm,
một phương tiện cởi mở cõi lòng.
Một bài thơ dùng để làm gì?
Nói cho cùng, chẳng làm cái đếch gì.
Nhưng nó là cho cuộc đời đẹp hơn
như xem màn ảo thuật,
là một nụ cười,
là một mống cầu vồng.
Một bài thơ dùng để làm gì?
Dùng để nói: Ta yêu em.

H. Major

À QUOI ÇA SERT UN POÈME?
A quoi ça sert, un poème?
Ça sert à jouer des mots
comme on joue de la guitare,
de la flûte ou du piano.

Ça sert à faire savoir qu'on est gai
ou qu'on est triste,
ou bien d'humeur fantaisiste.
Ça remplace quelques larmes,
ça fait rire ou ça désarme.
Ça sert à parler de soi,
ou bien de n'importe quoi.

C'est un voyage intérieur,
un moyen d'ouvrir son cœur.
À quoi ça sert, un poème?
Au fond, ça ne sert à rien,
mais ça rend la vie plus belle,
comme un tour de magicien,
un sourire, un arc-en-ciel.
À quoi ça sert, un poème?
Ça sert à dire « Je t'aime ». H. Major

================================================== 





Sunday, June 1, 2025

từ Jerusalem đến Rome

 

Sword Cross, Lisbon, Portugal


từ Jerusalem đến Rome 

Tôn Tht Tuệ . 2014 


Câu hỏi của anh… nhắc tôi rằng hiểu biết về Thiên Chúa Giáo (TCG) rất cần thiết để hiểu biết hầu như mọi điều. Từ nhạc cổ điển với Bach, Mozart, từ việc Hitler sát hại người Do Thái… cho đến sự hình thành của Cộng sản quốc tế, cho đến các thuộc địa, cho đến các cuộc thánh chiến. Nói chung là những gì, những nơi, những thời có dính líu ít nhiều đến Tây phương; mà Tây phương gồm cả Liên Sô như Virgil Gheorghiu lưu ý.
Câu hỏi nầy nằm trong khoảng 400 năm đầu của TCG. Sự hiểu biết của tôi không đủ để diễn tả phần thần học được cấu tạo từ ngày Jesus qua đời. Tôi chỉ nêu vài nét lịch sử.
Do Thái (DT) là nơi mang tính chất chính trị - địa dư (geopolitic) sâu đậm nhất. Nó không những nằm trên ngã ba mà ngã tám ngã mười. Ngay trong huyền sử Thánh Kinh, khi Abraham bỏ đời sống du mục du canh và ngừng bước ở nơi sau nầy là Palestine /Do Thái, ông đã phải đương đầu với người Philistine có trước. Thay vua đổi chủ cứ luân diễn. Đến thời tiền sử, cận sử, DT và các nước nhỏ xung quanh là con đường chung của các cường quốc như Ai Cập, Ba Tư, Hy Lạp, La Mã; là bến tàu của Địa Trung Hải và cả Hắc Hải.
Hai anh hùng thủy bộ Hy Lạp và La Mã cũng giành dựt nhau, đồng thời để lại văn minh La Hy. Jesus ra đời khi La Mã đô hộ về chính trị nhưng Hy Lạp tiếp tục ảnh hưởng văn hóa, bên cạnh sự thoái hóa của Do Thái Giáo (DTG). Bối cảnh ấy ảnh hưởng cuộc đời và tôn giáo của Jesus.

Qua nhiều biến cố, các địa danh phức tạp nên tạm nói chung là vùng Judea rộng lớn. Jesus sinh ở Nazareth trong quản hạt nầy, một tỉnh của đế quốc La Mã. Người cha làm thợ mộc. Ông cũng theo nghề nầy, đồng thời thuyết giảng điều sau nầy người ta gọi là Phúc Âm, chính yếu kêu gọi tình thương. Xã hội nhiễu nhương, các vua chúa La Mã tàn ác như cho người đấu với cọp, khi không kịp đem mồi từ nhà giam, thì vua bắt vài quần thần bên cạnh xô xuống hầm thú coi chơi đỡ buồn. Hai lớp người độc ác bên cạnh người dân là các tăng lữ cúng tế sát sanh và bọn cho vay nặng lãi. DTG chỉ còn là xác phàm như xơ mướp.
Jesus không làm điều hậu thế rùm ben bốc thơm là cách mạng. Ông chỉ muốn DTG không chết chìm trong những nghi lễ vô duyên; nhiều điều hư vọng đã nhảy vào đầu óc của tăng lữ gây nguy khốn cho tín đồ, nghĩa là mọi người; cần tẩy sạch những tà kiến nầy. Biển khổ trước mắt tạo cho ông những thức tĩnh triết học. Khác với những nhà cách mạng bạo động, ông muốn xây dựng công bằng xã hội đặt trên gốc là tâm, là tình thương, đồng thời nuôi dưỡng ước mơ chung là có một đấng cứu thế ra đời, một ý niệm đã có từ lâu, đời nầy qua đời nọ. Ông nói đến “Vương Quốc của Cha ta” để làm nơi đến của mọi người, và đi đến bằng tình thương và hướng thượng.
Rừng tư tưởng trong vùng đầy rẫy những học thuyết trừu tượng, ngay cả Phật giáo từ Ấn đem qua cũng không thiết thực nên không hấp dẫn. Trong lúc ấy, lời rao giảng của Jesus đầy tính cách kêu gọi, đầy trực giác, hướng thẳng vào người nghe. Số người theo rất đông. 12 đệ tử thân cận gọi là tông đồ.
Sau ba năm dùi đánh đục đục đánh săn, Jesus cùng các tông đồ đi từng làng một, xuyên qua Palestine để truyền bá tư tưởng mới. Ông tiếp tục vào Jerusalem. Theo Thánh Kinh Do Thái, Jerusalem là vùng đất bên cạnh Palestine được vua David, cháu chắc mấy mươi đời của Abraham, chọn làm đất thánh một ngàn năm trước tây lịch. Ông cũng bị đóng đinh ở chỗ nầy.
Đến đất thánh, Jesus được hoan nghênh nồng nhiệt. Nhưng sau đó, dân chúng ruồng bỏ ông; vì ông không chịu làm người hùng lãnh đạo phong trào chính trị, khôi phục chủ quyền trong tay La Mã. Kẻ thù của ông xuất hiện. Đó là các nhóm thầy cúng chủ trương giết súc vật cúng thần linh và nhóm cho vay cắt cổ.
Chúng đưa ông ra giáo tòa Senhedrin về tội phỉ báng Thượng Đế bằng cách tự xưng là con của Ngài.
DTG (và Hồi giáo về sau) không chấp nhận sự phân đôi Thượng Đế thành Chúa Cha và Chúa Con. Tòa kết án tử hình, trình chính quyền La Mã xin duyệt y và thi hành bằng cách vu khống ông xưng là vua của người DT. Toàn quyền Pointus Pilates ra lệnh xử tử vì phá hoại nền cai trị La Mã. Về cái chết nầy, nhiều sử gia không biết hay bỏ qua giáo tòa nầy mà chỉ nói đế quốc La Mã phải trừ diệt hậu hoạn. Kỳ thật cả kẻ bị trị lẫn kẻ thống trị đều muốn Jesus chết.

Những tín đồ đầu tiên của Jesus là người Do Thái. Sau khi sư phụ chết, họ vẫn ở lại Jerusalem cùng hành đạo với người địa phương tại Đền Thánh. Họ không có một danh xưng riêng, âm thầm thành một giáo đoàn (assembly) như một hệ phái, chỉ khác ở một điểm là họ tin Đấng Cứu Thế đã xuất hiện. Họ được để yên cho đến khi họ la to rằng Jesus là đấng cứu thế mà dân DT mong chờ mấy ngàn mấy trăm năm nay. Người DT bắt đầu kỳ thị thanh trừng họ. Tuy gặp khó khăn họ không ra khỏi những tín điều của DTG và không ra khỏi quốc gia Israel.
Nhưng mọi sự đã thay đổi cùng cực với sự xuất hiện của một người tên Saul. Saul người DT cứng cỏi, thích thanh trừng môn đệ của Jesus, đã trở đạo và mang tên mới là Paul, là Saint Paul về sau.
Paul là một học giả. Ông đã dùng chữ Hy Lạp Christo, đấng cứu thế, để cho Jesus cái tên đôi là Jesus Christ. Do ngữ căn nầy mà có những chữ như Chúa Ki Tô, christian, christianism, chrétien, con chiên….Paul mở đầu sứ mạng mới là đem TCG đến các người không phải là DT. Ông nêu ra các vấn đề thần học.
Ông nói người christian không tội gì phải thành tín đồ DT; không thể được cứu rỗi bằng những điều luật thành văn hay truyền khẩu của DTG. Chỉ cần tin Jesus Christ là đủ.
Với chủ trương lý thuyết của Paul nêu trên,TCG hoàn toàn cắt đứt khỏi nguồn gốc xưa (DTG). Sự đoạn tuyệt nầy còn bị đậm nét bởi hai sự kiện như sau.
Thứ nhất là sự bất mãn trước luận thuyết cho rằng DTG chỉ là sự sửa soạn lót đường cho TCG xuất hiện. Thứ đến là năm 70 TCG dùng đường Jordan trốn chạy qua Hy Lạp tránh nhiệm vụ chống La Mã, cũng như không ủng hộ hai cuộc nổi dậy đòi độc lập năm 115 và 132.
Nhưng TCG vẫn được xem và tự xem là một trong ba tôn giáo Abrahamic bên cạnh DT và Hồi Giáo. Ngoài việc lấy Thánh Kinh là nguồn gốc, dân tộc DT còn cho mình là con cháu (nghĩa đen, sinh học) của ông Bành Tổ Abraham. Mahommed tự cho là thuộc dòng máu từ Ismael, con của Abraham và cô tỳ nữ (servant). Jesus nằm trong phả hệ của vua David, bà con bên mẹ. Hồng Y Nguyễn Văn Thuận cũng nói rõ Jesus thụ nhận nét tinh anh của vua nầy.
Tôi có dự một buổi giảng đạo của một mục sư Tin Lành. Sau nhiều câu hỏi khó trả lời, ông nói quý vị hãy bỏ cái chuyện Cựu Ước, Cựu Ước là lịch sử của dân DT. Tin Lành chỉ y cứ vào Tân Ước. Roman Catholic có catechisme riêng, không kể Tân hay Cựu Ước. Lời nầy còn nhiều thiếu sót, trả lời tránh né.
Tuy Paul mong muốn truyền bá xa hơn biên giới DT, dân của xứ nầy đã cung cấp rất nhiều tín đồ cho Paul lúc khởi sự. Những tín hữu TCG gốc DT cùng chung dân tộc phải rời Israel trong lần xua đuổi cuối ra khỏi quê cha năm 138 khi cuộc tranh đấu độc lập thất bại và vua Hadrian hủy bỏ tính cách thiêng liêng của Jerusalem, đổi tên nước thành Syria Palestina.
Người DT lưu vong kết tụ với nhau thành những nhóm lớn nhỏ gọi là diaspora. Phần lớn sống trong đế quốc La Mã và những phần còn lại của Judea bên ngoài Jerusalem. Người DT và chính quyền La Mã hiểu ngầm với nhau rằng chuyện phục quốc là vô vọng. La mã nới rộng phần nào chính sách cai trị. Phía DT họ điều chỉnh việc hành đạo qua hình thức mới: DTG rabbinic. Đường lối nầy không coi trọng việc đến lễ tại Đền Thánh Jerusalem, vì nào có được phép đến. DTG nay không lệ thuộc vào tăng lữ, vào Đền Thánh, đồng thời không cần một giới đàn trung ương khác phải xây thêm. Nghi lễ cúng tế và sát sanh được thay thế bởi học tập qua sự diễn giải của các đạo sĩ (rabbin), triết gia hay luận sĩ..
Trái với sôi động mấy chục năm trước phải đấu tranh giành độc lập, nay giới chủ trương rabbinic rất ôn hòa về chính trị và tạo nên đường dây liên lạc duy nhất trong xã hội DT. Chủ trương nầy đại diện quyền lợi cả hai bên. La Mã thỏa mãn với tầng lớp nép mình nầy và hy vọng số nầy làm cho giới lãnh đạo và giáo hữu chấp nhận nền trật tự được La mã sắp xếp (Pax  Romana). Người DT hưởng cơ hội thuận tiện để tiếp tục sự tự quản và không có ai xâm lấn vào sự hành đạo.
Trong khi người DT tạm ổn trên đường lưu vong, thì khối TCG, trái lại, bị La Mã thanh trừng kỳ thị. Điều nầy rất nghịch thường. DT trước kia gây thiệt hại cho La Mã như khủng bố, không chịu đóng thuế, nay được La Mã ưu ái. TCG lại gặp nạn tuy đã nhiều lần không chịu tham gia chống đối, không chịu tham gia chính sách bài trừ ngoại bang.
Trong 138 năm trước khi phải ra khỏi nước chung với mọi người, TCG vẫn phải đối đầu với ác cảm của DT nhưng không có những cuộc thanh trừng từng loạt. Nhiều nhóm nổi dậy như Assassin, Zealot thẳng tay sát hại kẻ cọng tác với La Mã, nhóm tiên phong Rabbinic. Sử liệu cho thấy TCG không nồng nhiệt trong phong trào độc lập, cho nên có sách nói nhiều môn đệ TCG là nạn nhân. Nhưng nếu đúng thì vì lý do chính trị. Như mọi hiện trạng khác trong lịch sử tôn giáo các nơi, việc thanh trừng TCG dựa trên một mớ nguyên nhân nằm dưới nguyên nhân ý thức hệ bên ngoài: TCG không tôn thờ các vua La Mã mà tôn thờ Jesus, không yêu nước.  Người DT đã thành một tầng lớp phủ phục, thân thiện và phục vụ cho La Mã; rất có thể họ đốc thúc nhà cầm quyền diệt trừ nhóm TCG. 12 tông đồ đã có 10 người tử đạo (Juda tự tử và John bạo bệnh).

Câu hỏi của anh Tân đáng lẽ chỉ trả lời bởi một câu trong Tân Ước: “And so we came to Rome” (Acts 28:14). Tôi nghĩ anh muốn nói cái Rome với đền đài nguy nga cho nên mới kèm gần bốn trăm năm đa sự.
Tuy sau nầy chết vì toàn quyền Pilate, Jesus không chịu lãnh đạo cuộc võ trang chống ngoại xâm, vì quan niệm triết lý của ông.  Khi không thể lặn sâu mãi, từ khi Saul xuất hiện, TCG đã âm thầm ra khỏi biên giới DT để vào những vùng khác của đế quốc La Mã. Rome trong câu nói trên không nhất thiết là Rome trong nghĩa hẹp. Dẫu vậy, thủ đô bao giờ cũng hấp dẫn và dễ thở. (Sau 75, thân nhân ngoài bắc vào khuyên nên bám vào thành phố ít kềm kẹp hơn nông thôn). Song song với việc di cư nầy là sự hệ thống hóa các điều gọi là chân truyền từ Jesus hay các tông đồ. Tân Ước nói đến một giáo hội Rome. Giáo hội theo nghĩa chính thì ba người là đủ thành hình, giáo hội, giáo đoàn, church assembly, congregation.
Có thể tưởng tượng người DT theo TCG cũng phải sống thành những diaspora. Nếu diasporas thuần túy DT được nối kết với nhau qua giáo lý và các đạo sĩ (đường lối rabbinic), các diasporas theo TCG, gốc DT hay không, được móc nối bởi giáo lý mới. Nếu họ theo kiểu Rabbinic của đồng hương thì không cần một giới đàn trung ương, giáo hội không giáo đường. Tôi không có tài liệu mô tả sự hành đạo trong thời gian phôi thai của TCG. Nhưng không thể rềnh rang hào nhoáng vì đang bị đàn áp. Theo tài liệu hằng năm của Romana Curia, giáo hoàng (giám mục Rome) đầu tiên là tông đồ Peter (Pierre, Phê Rô, Petrus, Pedro) tại vị từ năm 33 đến 64 khi tử đạo. (Theo Tân Ước Mathieu, Peter được Jesus trao cho chìa khóa cửa vào Nước Trời. Trong lúc ấy Discovery TV nói Peter trả lời không biết Jesus là ai khi chính quyền La Mã hỏi trong vụ xét xử Jesus). Tính đến ngày TCG thành quốc giáo, 11 trong 30 người kế vị Peter đã tử đạo.
Người DT đã nhiều lần bị đuổi ra khỏi nước và sống khắp đế quốc. Lớp cũ nay theo đạo nhập chung với người mới làm cho giáo hội đông thêm để truyền bá rộng rãi hơn. Vì thiếu người, quân đội vẫn tuyển giáo dân như vua Marcus Aurellius, và nhân dịp thắng trận ông đã bỏ lệnh đàn áp. Việc hủy bỏ không thành luật nên các vua sau vẫn duy trì.
Lúc TCG ra đời, đã có nhiều tôn giáo khác hoạt động bên cạnh nhau. Đế quốc nầy chưa có chính sách đàn áp bất cứ tín ngưỡng nào. Nhưng nay lại kỳ thị tôn giáo mới. Cho dù bị gọi là Tào Tháo, người đọc sử có thể nghi vấn về bàn tay của người DT, lớp người phục vụ La Mã. Chỉ có TCG tấn công nền tảng của DTG bằng cách không công nhận khả năng cứu rỗi của luật có từ thời Moise (Moser). Đế quốc La Mã không thống nhất, trừ vài giai đoạn ngắn, luôn có ít nhất hai hoàng đế và các lãnh chúa vùng; thiện cảm ác cảm khác nhau dành cho tôn giáo nầy. Do đó, TCG phát triển không đồng đều nhưng nói chung là có tăng trưởng.

 
Tăng trưởng để vượt qua các cuộc đàn áp và có ảnh hưởng với chính quyền. Hơn ba thế kỷ đen tối đã cáo chung bởi việc TCG được hoàng đế Constantine chấp nhận bao dung. Nhưng cần biết không phải tự nhiên nhà vua ban thưởng mà không có sự đóng góp của người thụ ân. Vã lại tiền nhiệm của Constantine đã hủy lệnh bài trừ.
Vua Galerius đã ký lệnh hủy thanh trừng năm 311 ít lâu trước khi chết. Con rễ Maxentius, vua Rome, nhờ vậy được sự ủng hộ của cộng đồng TCG để đổi lấy giấy phép bầu giám mục Rome (giáo hoàng) mới là Eusebius. Eusebius giữ ngôi vị nầy trong 4 tháng trước khi bị vua giải nhiệm. Nhưng dẫu sau Maxentius cũng giữ được Bắc Ý trong tham vọng tranh bá đồ vương.
Trong chiến cuộc diệt trừ “sứ quân” Constantine, nhà vua không biết “phe ta” đã trở cờ qua phe địch. Eusebius tuyên truyền rằng Constantine, vua cõi Tây Ban Nha, thấy lúc gần trưa từ mặt trời xuất hiện một thánh giá với các hàng chữ Hy Lạp, dịch qua La tinh là In hoc signo, vinces (nhờ dấu hiệu nầy mà chiến thắng). Giáo hoàng còn đưa ra nhiều huyền thuyết khác như mặt trời chiếu nhiều hình là chữ Hy Lạp hàm ý Chúa Christ sẽ đưa Constantine lên ngôi. Cuộc thư hùng xẩy ra mùa hè năm 311; ngày 29.10 Constantine vào Rome giữa tiếng hoan hô của giáo dân. Xác Maxentius chết trôi được vớt lên chặt đầu đem đi khắp thành phố cho dân xem trước khi gởi qua Carthage hăm dọa chủ tướng khu vực nầy.
Hai năm sau, 313, Constantine họp với vua Licinius ở Milan cùng ký Sắc Lệnh Milan tuyên bố bao dung toàn diện cho TCG và tất cả tôn giáo khác trong đế quốc; tuy nhiên văn kiện nầy qui định nhiều đặc lợi cho TCG như trả lại tài sản bị tịch thu, bỏ tội truyền đạo…

Constantine là một hoàng đế tàn ác. Tàn ác đối với cả vợ con. Để giải quyết việc truyền ngôi theo ý riêng, tháng 5, 326 ông đã giết con trưởng Crispus sinh bởi bà vợ trước. Qua đến tháng bảy, theo sự hối thúc của mẹ, ông giết hoàng hậu Fausta bằng nước sôi khi bà đang tắm. Cho đến ngày nay không một tác giả nào đồng ý với Constantine rằng hai nạn nhân đã tư thông bất chính. Giết thêm vợ chỉ để che lấp vụ giết con. Tên tuổi của họ trên các đền, bia đều bị đục bỏ, giáo hoàng Eusebius đã sửa sách vở cho đúng với thánh ý. Về sau ông còn giết cháu, con em ruột là Constantina mà ông đã gả bán trong mưu đồ chính trị.
Ông đã tiên phong trong ngành tuyên truyền, tạo cho mình một hình ảnh đẹp vừa thế tục vừa thần thánh. Ông đã dùng nhiều phương tiện bên cạnh quân sự để chiếm và giữ đế quốc; do đó những phát giác gọi là mới về hai mặt dính liền của chiến tranh (quân sự / chính trị) đã có từ lâu. Ông đã đi trước trong chuyện viết lại lịch sử, bốc thơm thằng nầy, bốc thối con kia, nhan nhãn quanh ta, mới hôm qua, hôm kia.
Constantine đã làm cho đế quốc La Mã thay đổi sâu đậm: tôn vinh vai trò của TCG, hủy bỏ hệ thống cai trị bởi nhiều hoàng đế và tiểu vương, thống nhất hai vùng đông và tây. Ông đã xây kinh đô mới tại Istambul ngày nay. Constantinople là cái yết hầu, là chỗ nối nhau của Địa Trung Hải và Hắc Hải, là cây cầu giữa Âu Châu và Á Châu. Như một tâm điểm của một vòng tròn chạy qua Nga, Ấn Độ, Iran, Hồng Hải, Tây Âu. Nói khác từ đây đi tắt rất thuận tiện.
[Lực lượng hải quân Nga (và Liên Sô lúc trước) hùng cứ quanh đây. 2013, Nga đã chiếm lại bán đảo Crimea bên kia bờ Hắc Hải trông qua Istambul]. Các nhà chiến lược Mỹ tin rằng nếu Liên Sô đánh chiếm cả thế giới thì Moscou xuống chiếm Thổ Nhĩ Kỳ trước, chứ không phải là Paris, rồi từ đây nhảy vô Âu Châu. Thổ đã chấp nhận lý thuyết nầy nên năm 1964 chấp nhận không can thiệp vào đảo Cyprus để được núp dưới cây dù hạch nhân của Mỹ).
Chiến lược gia Constantine thấy Ý dễ bị nguy khổn. Nếu có lực lượng mới xuất hiện ở Ai Cập thì họ sẽ vượt biển đánh chiếm rất dễ. Về thực tế, phía bắc đế quốc có những dân tộc gọi là barbarian như Goth, Germanic hiếu chiến và thiện chiến. Thật vậy, 200 năm sau khi ông chết, miền Tây đã bị nhóm nầy chiếm. Phía Đông nhiều lần muốn hưng binh cứu người anh em (sic) nhưng không thành.
Constantine chấm dứt lối cai trị tập thể khi triệt hạ hoàng đế phía Đông Licinius để thống nhất. Ghi nhớ: đế quốc quá rộng khó kiểm soát nên Diocletin chia làm hai, chỉ cai trị phía đông và giao phần kia cho một người bạn. Nay Constantine gộp chung. Sau kỳ thống nhất nầy, đế quốc lại chia đôi cho hai con của vua Theodosius. Khi miền Tây bị tiêu diệt bởi các rợ, thì miền đông còn đứng vững nhờ hệ thống phòng thủ và vị trí chiến lược. Ấy là công trạng của Constantine. 

Năm 395,đế quốc La Mã chia hai: đông  (tím) và tây (đỏ)

Constantinople, thủ phủ chính trị và thủ phủ của giáo hội Orthodox đã bị suy yếu trong cuộc Thánh Chiến Thứ Tư. Đoàn hùng binh của giáo hội La Mã thay vì đến Jerusalem đánh người Muslim thì vào chiếm và phá hủy đô thị nầy. Vết thương nầy mở đường cho việc đế quốc Ottoman (Muslim) kết thúc số phận của đế quốc La Mã và dồn Orthodox lên phía Bắc đóng đô ở Nga.

 
Những dòng  trên đây có phần thừa thải nhưng có thể giúp hiểu thêm vì đế quốc La Mã và TCG không bao giờ tách khỏi nhau.
Cho đến khi chết, Constantine vẫn giữ danh hiệu Pontifex Maximus (Giáo lãnh tối cao) của tất cả các tín ngưỡng tôn giáo trong đế quốc. Với đặc quyền nầy (có từ vua đầu tiên Augustus) ông điều khiển chi phối hoàn toàn TCG. Mãi đến lúc gần chết ông mới xin rửa tội và hứa nếu lành mạnh ông sẽ là con chiên gương mẫu. Việc ngưng đàn áp đã có từ trước theo chiếu chỉ của Galerius, ông chỉ thêm phần trả lại tài sản bị tịch thu. Ông hành động như một chính trị gia. Ông không muốn bất cứ xáo trộn nào, dù về tôn giáo, xã hội v.v…Bất ổn đã xẩy ra trong TCG về thần học; bản thể của Jesus là đề tài sôi bỏng có thể đưa đến những tai họa ly khai, hay bạo động.
Danh từ “ba ngôi”, không có trong thánh kinh, là sáng kiến của các nhà siêu hình học thế kỷ thứ 2 nhưng nội dung ý nghĩa còn tranh cải. Christ là Thượng Đế hay người? hay ở chặng giữa? Christ là kẻ thụ tạo hay không? Giáo sĩ Arius thuộc vùng Ai Cập chủ trương rằng Christ là thực thể thụ tạo (crée, creature) tuy ở trên các thụ tạo khác. Chúa Con không giống, không cùng bản thể với Chúa Cha. Tuy bị khai trừ, ông vẫn được ủng hộ của phân nửa các địa phận trên toàn đế quốc. Nhà vua ra lệnh triệu tập đại hội giáo sự (công đồng) và cho phép Arius trình bày luận thuyết nầy. Trước khi Arius mở miệng, hơn ba trăm giám mục đã tuyên bố ủng hộ lập trường Chúa Cha và Chúa Con giống nhau ngang nhau về bản thể. Arius bị án lưu đày; sách của ông bị tịch thâu đốt.
Vụ án Arius mở đầu các vụ duyệt xét chính tà. Những khuynh hướng có phần huyền nhiệm (mysticisme) đều bị trừ khử. Nhiều tài liệu đã mất. Tuy mới hai ngàn năm cho đến nay, rất ngắn so với lịch sử các nước như Hy Lạp, Ai Cập, Trung Hoa, thế mà không ai dám chắc Jesus nói ngôn ngữ nào; đa số các học giả cho là tiếng Armenian, nhưng vẫn là một giả thuyết.
Từ khi Constantine dời đô qua Rome Mới, sự cách trở địa lý đã âm thầm chia bớt phần nào quyền lực Pontifex Maximus cho Giáo Hoàng. Giáo hoàng thành “Pontif” thực sự khi Miền Tây Đế Quốc La Mã sụp đổ với sự xâm chiếm Barbarian. Tuy trên giấy mực chỉ thành quốc giáo từ 380 qua quyết định của vua Theodosius, TCG đã chiếm địa vị độc tôn. Pontifex Maximus Constantine đã dùng quyền lực loại bỏ các tín ngưỡng khác để củng cố TCG với tin tưởng rằng nhờ đó có ổn định, làm cho các nước bị trị tôn trọng trật tự được La Mã sắp xếp (Pax Romana). Constantine và các kế nghiệp công khai chủ trương phá hủy đền đài, nơi thờ phượng các tôn giáo, ngay ở Hy Lạp. Ngoài việc đốc thúc phá hủy một số lớn tác phẩm điêu khắc và kiến trúc, Theodosus còn cấm tổ chức Thế Vận Hội Olympic từ 393 (mở lại 1896). Vua nầy có nhiều điểm giống Constantine: triệu tập các đại hội giáo sự giải quyết các vấn đề thần học, tước quyền các giáo lãnh bị xem là tà đạo, và đến lúc gần chết mới chính thức chịu rửa tội. 

Brosen icon constantine helena.jpg
Constantine và mẹ điều được phong thánh St Constantine & Ste Helena

◙ 
Điểm cuối: nhiều người hời hợt đã ví Asoka với Constantine, một sai lầm trầm trọng. Hai người nầy chỉ gặp nhau ở điểm đều là vua nước lớn. Asoka đã dùng binh lực để chinh phục, nhưng thấy cái vô nghĩa của chém giết nên đã tìm về tôn giáo. Ông ủng hộ Phật Giáo và cho đến chết vẫn có cuộc sống đạo đức, không biến PG thành quốc giáo. Constantine dùng quân lực làm vua miền Tây và sau đó toàn đế quốc. Ông đã trên thực tế công nhận TCG là quốc giáo (hợp thức hóa bởi Theodosius); ông tiếp tục những việc như giết con trưởng, giết vợ, giết cháu, làm gương xấu cho thế hệ sau tương tàn gấp bội.
Tuy giúp đỡ PG phát triển, Asoka không đàn áp các tôn giáo khác, không can thiệp vào giáo lý. Có sự khác biệt nhỏ giữa nhà sư em ông và một nhóm khác, nhưng Asoka không chút ganh ghét hay cầm tù, phát vảng. Ông chỉ cấm sát sanh để cúng tế và hủy bỏ án tử hình.
Constantine có cấm hai điều khá thú vị dành riêng cho người Do Thái. 1- cấm bắt hay mua người TCG làm nô lệ. 2- cấm đè nô lệ “hợp pháp” ra mà cắt qui đầu. (circumcise)./-

Sunday, May 25, 2025

Trái tim gỗ



       Phụ nữ Ukraine tỵ nạn ở Roumanie

TRÁI TIM GỖ
Yuliia Iliukka * The New York Review of Books, June 12, 2025

Trái tim gỗ mà tôi mang theo người 
như cái khiên cái mộc trên chiến trường xưa
được chạm trổ bởi bàn tay của một giáo sư dạy địa dư từng sống ở tỉnh Melitopol (Ukraine).
Có lẽ vì vậy mà nó giống như cái bản đồ
của những trái tim nơi những người đàn bà đã bỏ xóm làng trong thời ngoại xâm đen tối để đi vào đêm tối tương lai.
"Kẻ thù đã nhảy vô chiếm ngụ nhà của tôi",
giáo sư địa dư nói thế
khi đứng trên một cây cầu ở Bratislava (Slovakia)
bán những trái tim vẽ. Nhà giáo nói tiếp:
"Nếu được, tôi sẽ thắp sáng trái tim tôi
như ngọn đuốc, rọi sáng đường về quê tổ, đúng mục đích của ánh lửa.
''Và rồi, có thể rằng
ánh lửa ấy sẽ ngăn chận chấn thương sợ hãi vì còi báo động oanh tạc, như tín hiệu thời tiết đổi thay".
''Trái tim tôi, giáo sư địa dư tiếp tục, 
đã thành đá cuội vì căm thù.
Tôi là một người đàn bà bằng gỗ
bán những trái tim gỗ 
trên cây cầu gió cuốn nầy.
Xin vui lòng 
nhận quả tim nầy làm quà lưu niệm.
Có thể, có thể lắm,
đó là một trái tim thật".
Tĩnh Vật
Tôn Thất Tuệ * 1984

Tôi chết mất một sáng mai sầu nhớ
ở quanh tôi sách vở ơ thờ
những cây bút mực khô mất hết máu
một cành hoa ủ rủ nhựa đông dày.

Tôi chết mất một buổi mai sầu nhớ
những con người bằng gỗ hay bằng nhung
trong tủ kính ướp thời Ai Cập
không biết cười nhưng mặc áo rất xinh.

Xin sống dậy những con người bằng gỗ
xin thốt tên, những thiên thần bằng sứ
tiếp nhận tôi vào thế giới không hồn
tôi đã chết trước khi các ngài hiện diện.

Xin tiếp tôi vào thế giới không hồn
tôi sẽ hát cho các ngài một khúc nhạc
bằng những tiếng rơi của mảnh vỡ tâm hồn
những tiếng rụng của cánh tay băm nát
dưới nhát dao của những sợi tơ
vấn tôi lại như tù binh thất trận,
Ở trong tôi đã có một thế giới không hồn.-

Lessons of Geography
Yuliia Iliukka  The New York Review of Books, June 12, 2025

The wooden heart
I wear over my own
like a tiny armor plate
was carved by the hands of a geography teacher
from Melitopol.
Maybe this is why it looks like a map
of all the hearts of all the women
who left their homes in the dark of occupation,
marching into the darkness of their future.
“Enemies live at my place now,”
says the geography teacher
who sells painted hearts
on a bridge in Bratislava.
“If I could
I’d light up my own
like a torch
to show the way home, the target of fire.
And then maybe
it would stop aching during each air raid siren
as if signaling a change of weather.”
“My heart,” says the geography teacher,
“is petrified with hate.
I am a wooden woman
selling wooden hearts on a windswept bridge.
There’s a dash instead of a place of residence in my biography.
Please
take this heart as a gift.
Maybe it’s
the real one.”
(translated from Ukrainian by Anna Antonova, lecturer at the University of Alberta).

================================================

Đà Lạt xưa