
mẹ con trên đường trốn qua Ai Cập, tranh Hòa Lan, thế kỷ 16
Jesus, Maria cũng là người?
Tôn Thất Tuệ
Thưa quý thân hữu,

Thưa quý thân hữu,
Theo timing, các báo vào tháng chạp đưa ra các bài viết về Jesus.
Trên NY Review of Books, Diarmaid MacCulloch đã tóm lược bài viết là lược bỏ những mâu thuẩn trong Thánh Kinh để trình bày Jesus và Maria mang những nét vô cùng là người (bring Jesus and Mary into sharper focus and illuminate their surprisingly human features). Quý hữu sẽ mất 10 phút đọc nhưng đệ phải mất cả tuần lễ hầu như đọc lại cả lịch sử TCG nguyên thủy. Nói vậy có nghĩa là bản dịch chỉ có giá trị tương đối, gợi tò mò, vì không hiểu hết nội dung thì không thể dịch đúng.
Phúc Ấm vừa là một cuốn sách, vừa là tiếng nói, thánh ngữ. Tiếng Anh thì dễ xử hơn. Word là lời, thánh ngữ, Phúc Âm là Gospel.
Đáng lý, bài nầy không nên phổ biến, chẳng phải vì sai, mà vì quá đúng, too good, trước thực trạng 2 ngàn năm; too good để trở thành inopportun. Maria đã thành một thực thể tâm linh, một thực thể hoàn vũ, không phải là thực thể bằng tế bào. Những người ngoài TCG không bị nhồi nhét quan điểm riêng như trong giới Protestant vẫn thấy dư vị tiếng kinh cầu: Maria Đức Mẹ Chúa Trời [Mater Dei. Bản tiếng Việt và La Tinh cần hiểu Dei và Chúa Trời là Chúa Jesus cùng thể tính với Dei, với God]. Đức Mẹ Maria là cái phao độ nhiều người qua khỏi đời người khó khăn. Vậy thì không có lý do gì đâm thủng cái vét xi, dù nhân danh tri thức.
Những bất nhất trong các thánh điển tạo nên mọi rắc rối trong hơn 2.000 năm vì định đề: Jesus phải là con của God, đến mức đồng hóa với God. Mỗi người một cách để thực thi. Phúc Âm Luke nói Jesus hất hủi không cộng nhận người mẹ là bà Maria; có lẽ đấy là sáng tạo của Luke để chứng minh Jesus không phải là người thường. Hoặc phải đưa Jesus vào huyết hệ của vua David, một vị vua huyền thoại con của thủy tổ loài người do God dựng nên.
Nhưng Thánh Kinh ghi lời của Jesus: ta là con của người và cũng là con của Trời. Con của người mà! Lời của Jesus giống như lời của một nhà tôn giáo trước Ngài mấy trăm năm. Thích Ca nói: ta là con của vua Tịnh Phạn và là con của Như Lai.
Nếu các nhà viết sử trung thành, các luận sĩ tử tế sẽ áp dụng quan niệm thị hiện một cách đầy đủ thì không rắc rối chết người (nghĩa đen). Quan niệm thị hiện thực hiện nửa vời: Father, Son and Holy Spirit. "Son" đã không được hiểu theo ý của Jesus, một con người thực sự, như con của mẹ Maria hay con của vợ vua Tịnh Phạn. Tuy không phủ nhận tính chất Như Lai của mình, Thích Ca sống rất bình dân, rất người cho nên Phật có thêm danh hiệu Thiện Thệ. Tuy không phủ nhận tư cách "son of God", Jesus sống với mọi người, kể cả những bệnh nhân cùi hủi. Ngài đâu có muốn một giáo hội nhiều hột xoàn, cung điện nguy nga và tiền bạc lấy chổi quét vô nhà không đếm kịp. Ngài hạ mình trong hành vi tượng trưng là rửa chân cho các tông đồ.
Khi sinh ra cho đến khi chết, Jesus sống trong chế độ đô hộ của La Mã nhưng văn hóa lúc ấy là văn hóa Hy Lạp; Hy Lạp bị La Mã chiếm đất. Lúc Jesus ra đời, văn hóa Hy Lạp mang rất nhiều văn minh từ Thung Lũng Ấn Hà, tiếp theo cuộc viễn chinh của Alexandre Đại Đế. Hy Lạp có những đồng xu chạm hình với ghi chú "Bodo" là Phật, nếu không phải Thích Ca thì vẫn là một vị Phật.
Tinh thần rộng rãi của Thung Lũng Ấn Hà đã tạo ra nhiều hệ phái TCG nguyên thủy như Gnosticism. Nghiêm Xuân Hồng nói TCG nguyên thủy không khác gì nhiều PG như có luân hồi tiền kiếp. Nhưng Công Đồng đầu tiên năm 324 đã loại bỏ những hệ phái nầy và xem như kẻ thù. Theo thần học mới, " ... Jesus Christ, the Son of God, begotten from the Father, only-begotten, that is, from the substance of the Father, God from God, light from light, true God from true God, begotten not made ..." (Jesus, con của God, phóng phát từ Chúa Cha, chỉ được phóng phát tử bản thể của Chúa Cha, chứ không phải được tạo sinh).
Trước những khác biệt sâu sắc trong các thánh điển, chúng tôi nghĩ đến linh mục Pierre Teilhard de Chardin, đứa con vô thừa nhận. de Chardin đề nghị Giáo Hội xem Tân Ước và Cựu Ước là những ẩn dụ (allégorie) để chuyển tải dễ dàng các ý tưởng, chứ đừng xem là những chân lý khoa học tín đồ phải theo.
Bỗng nhiên tôi đụng một vấn đề to hơn Hy Mã Lạp Sơn. Nhưng theo Hoa Nghiêm cái to nhất nằm trong cái nhỏ nhất; cái nhỏ nhất ngủ yên trong cái to nhất.
Hằng ngày khi tụng kinh chính là Pháp Hoa, đến lúc cầu nguyện cho người sống hay người chết trong tín ngưỡng Christian, tôi đọc nhiều lần kinh Kính Mừng nhớ theo tiềm thức: Kính mừng Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng tôi là kẻ có tội khi vào trong giờ lâm tử amen*; xin thay những người đó, đã chết hay còn sống mà thưa cùng Đức Mẹ và tôi thấy có tội là mang nghiệp chướng. Cầu cho chúng tôi để nghiệp vô thủy nhưng hữu chung. Cầu cho chúng tôi được giải thoát dù ở cõi âm hay cõi dương.
Jesus, Maria cũng là người?
Outsider from the beginning • NY Review of Books Dec 2025
Diarmaid MacCulloch
"Jesus còn làm nhiều việc khác nữa. Giá như các điều ấy được ghi chép thì thế giới không cần thêm sách nào nữa". Đấy là những chữ cuối cùng trong Phúc Âm John (John's Gospel). PÂ John đã dùng 21 chương ghi lại những điều mà Jesus có thể đã làm, trong 30 năm sống trên thế gian nầy, giống như ba PÂ khác. Tuy vậy, tín hữu Christian luôn luôn tự hỏi các điều gì mà Thánh Kinh không ghi chép. John nói vấn đề nầy không thể được giải quyết thỏa đáng trong thế giới trần tục nầy, mặc dù nhiều chứng liệu rời về TCG nguyên thủy được khai quật từ lòng đất Ai Cập hay những góc trời nào khác ở Phi Châu hay Tây Á.
PÂ John là PÂ nhiều huyền bí nhất trong bốn PÂ mà Giáo Hội công nhận là thánh điển, có thẩm quyền nói về đời sống, cái chết và phục sinh của Chúa Ky Tô (Jesus the Christ).
Giá trị gia đình không phải là mối ưu lo của Jesus, Jesus nói sẽ có phần thưởng đặc sắc cho những kẻ từ bỏ gia đình để đến Vương Quốc của God. Jesus hầu như từ bỏ gia đình ruột thịt, kể cả bà mẹ. Khi bà Mary và các anh chị em của Ngài đến dự một buổi truyền giảng công cộng và muốn nói chuyện với Ngài thì Ngài chỉ vào các môn đệ mà nói rằng những tông đồ nầy là vợ và con ta (Mark, Matthew, Luke). PÂ Luke còn đi xa hơn nữa. Jesus bỏ lơ mẹ và một bà bạn, làm cho bà nầy phải nói to: Hãy ban phước lành cho cái bụng mẹ đẻ ra Ngài, và đôi vú cho Ngài bú. Jesus đáp: đúng ra phải nói bang phước lành cho kẻ nghe nhớ lời của God.
PÂ John là PÂ nhiều huyền bí nhất trong bốn PÂ mà Giáo Hội công nhận là thánh điển, có thẩm quyền nói về đời sống, cái chết và phục sinh của Chúa Ky Tô (Jesus the Christ).
Chương một bắt đầu bởi một thánh ca ngợi khen thánh ngữ (phúc âm, Word). Phúc âm hiện hữu ở chỗ bắt đầu, phúc âm do God mà ra, phúc âm chính là God. [In the beginning was the Word, and the Word was with God, and the Word was God], PÂ gồm những chuyện kể về sự tạo thiên lập địa, bắt đầu Sáng Thế Ký. Trong cuốn PÂ của thánh John, bạn không cần đến Bethlehem đến máng cỏ, gặp các thiên thần, các bé chăn cừu. Bạn chỉ việc ngắm trời đất. Phúc âm, thánh ngữ, một danh tự hoàn vũ, và cũng chính là God, sẽ đến với bạn, God đến với tư cách một nhân thể, một con người được sinh ra bởi một phụ nữ tên Mary vào thế kỷ thứ nhất ở nơi bây giờ là Palestine. John đưa ra một lời xác nhận rõ ràng trong sáng nhất về sự huyền bí cốt lõi của TCG (mà mắt trần xem là vô lý): chủ thuyết nhập thể, thánh ngữ, phúc âm, Word, biến thành xác thịt. 神 灵 的 化 身 thần linh đích hóa thân.
Phúc âm hiện hữu ở chỗ bắt đầu [“In the beginning was the Word”] trước tiên làm cho tín hữu nói rằng Thánh Kinh là lời của God. Nhưng John minh bạch đáp rằng Thánh Kinh không phải là lời của God. Jesus mới là lời của God.
Được qui tập dưới danh hiệu Bible là một số tài liệu đa tạp gọi là các sách (Hy Lạp: Biblia; La Tinh: libri) như sách khải huyền, sách di dân. Nhìn tổng quát Bible không phải là một cuốn sách mà là nhiều cuốn sách. Trong tiếng Hy Lạp, ngôn ngữ đầu tiên dùng trong TCG, biblia thuộc số nhiều. Người Do Thái nói tiếng Hy Lạp đã dùng chữ nầy rất lâu trước khi Jesus xuất hiện, trong Thánh Kinh Do Thái, Hebrew.
Biblia trước tiên gồm cuộn giấy tròn là những sách riêng biệt. Tín hữu TG nói tiếng Hy Lạp mượn danh từ cổ điển Biblia để chỉ cặp thánh điển gồm Cựu Ước (viết lại từ thánh điển Hebrew) và các sách mới viết về Jesus gọi là Tân Ước.
Trong Tân Ước chúng ta tìm gặp các PÂ (Gospel) và sử đồ thư 使 徒 書 Epistles viết bởi nhiều người khác nhau, cộng với hai ngoại thư (outlier) • truyện lịch sử kể hành vi của các tông đồ (Acts of the Apostles) và • sách Khải Huyền, Book of Revelation (khải thị lục 啟 示 錄 ).
Biblia La Tinh không hoàn toàn là số nhiều, là một danh từ số ít giống cái. Từ đó Bible được xem là một quyển sách duy nhất; các ngôn ngữ Ấu Châu cũng theo đó mà có một danh từ số ít (singulier): a book, un livre.
Tuy vậy, ở Bắc Âu, một dân tộc mới theo TCG là Anglo-Saxon dùng Anh ngữ cổ đại "biblioðece" mang ý niệm số nhiều như biblia xưa (chữ nầy có nghĩa cũ là nhà sách hay thư viện). Bible không phải là một cuốn sách mà là nhiều cuốn sách. Bible giống như nhạc đa điệu viết cho nhiều giọng hát khác nhau. Biblia là tiếng nói (như tiếng bập bẹ của trẻ thơ) là tiếng nói đầu đời (babble) với đấng linh thiêng. Mà đấng linh thiêng God đa dạng như số nhiều văn phạm, (plurality) Father, Son, and Holy Spirit. (Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần).
Phần dẫn nhập nầy dài dòng, phức tạp trừu tượng nhưng cần thiết để hiểu cuốn sách của Elaine Pagels Miracles and Wonder. Nữ học giả chuyên nghiên cứu TCG nguyên thủy nầy đã trình bày Jesus vừa là một đấng linh thiêng vừa là một một nhân thể gương mẫu cho sự sùng tín TCG. Bà đã cứu xét các chứng cứ trong Thánh Kinh chính thức và một số tài liệu viết vào thế kỷ thứ hai. Số tài liệu nầy mang tính chất gnostic. [Gnosticism gồm nhiều nhánh nhưng có chung ý chính rằng giải thoát nhờ ở minh tâm thấy được đấng siêu nhiên. Họ dùng đường lối nầy để thực thi những điều Jesus thuyết giảng, và tự xem là những tín đồ TCG. Giới lãnh đạo giáo hội xem gnosticism là tà đạo đã đi đến quyết định thanh trừng].
Elaine Pagels đã tìm ra những nghịch lý trong Tân Ước. Tân Ước hoàn toàn viết bằng tiếng Hy Lạp trong khi Jesus nói tiếng Aramic và đã thuyết giảng bằng ngôn ngữ nầy. Nội dung Tân Ươc nằm trong khoảng từ năm 50 đến năm 120, nghĩa là mọi việc xẩy ra sau khi Jesus chết ở tuổi 33. Cả bốn PÂ ghi thụt lui thời gian sự kiện quân lính La Mã đập phá Đền Jerusalem năm 70. Do Thái Giáo và TCG đã tìm mọi cách che những điều khó hiểu nầy.
Tuy nhiên những sửa đổi trong Thánh Kinh không đúng sát với đời sống và giáo lý của Jesus. Nhiều người đã ngạc nhiên nếu không nói là thất vọng khi PÂ John ghi tiếp: Có một người God đưa đến, người ấy tên là John [“There was a man sent from God, whose name was John.”] Nhân vật nầy đồng thời với Jesus: John, người rửa tội cho kẻ khác (John the Baptist). John người viết PÂ là một nhân vật khác. John nhà văn đã định rõ vị trí của John, nhà rửa tội: Ông không phải là ánh sáng nhưng làm chứng có ánh sáng ấy.
Theo tất cả 4 PÂ, Jesus đã được rửa tội bởi John; lễ nầy chưa từng có trong Do Thái Giáo cho biết đó là một yếu tố riêng biệt đặc thù của John. Qua vụ rửa tội nầy John đã cầm đầu một phong trào, một cuộc vận động tôn giáo trước khi Jesus khởi xướng đường lối riêng. Tạm xem Jesus tranh tài với John the Baptist. Tiếp đến các PÂ đã chứng minh Jesus tài giỏi hơn hay hơn, cao tay hơn.
Học thuật tây phương đã mất 1/4 thiên kỷ soi lục các PÂ và tám sử đồ thư của tông đồ Paul để tìm một Jesus có thực và các tài liệu chính thống chép lời của Jesus. Giới Christian cho rằng cuộc nghiên cứu phân tích nầy - tuy chưa từng có trong lịch sử tư tưởng - mang mầm mống tiêu cực phá hoại. Nhưng nhờ vậy mới có một khái niệm hợp lý và rõ ràng vể những gì Jesus truyền giảng: thông điệp khẩn cấp về sự xuất hiện gần kề có ngay Vương Quốc của God đánh đổ nếp sống hiện tại của thế giới.
Chúng ta có khuynh hướng hỏi điều gì mới, điều gì tân kỳ nhưng câu hỏi đúng là tầm mức quan trọng của lời giảng. Dĩ nhiên lúc ấy đã có rất nhiều biện sĩ du thuyết. Nhưng những điều Jesus chia sẻ với người đồng thời, trái lại, rất thực tế, không mới lạ, đã có trong các nền triết lý xưa. Hãy làm cho người khác những gì mình mong người khác làm cho mình. Đó là khuôn vàng thước ngọc (Golden rule, Matthew 7:12).
Ngược lại, vài câu nói trọng yếu nay trở thành vụng về mà nhiều thế hệ giáo dân đã cố quên. Let the dead to burry their own dead (Luke 9:50) (lo chi việc chôn cất?!) nhưng việc chôn cất là một sinh hoạt chính của giáo hội và giáo dân. Thứ đến, Jesus cấm ly dị toàn diện. Thánh Paul đã không biết phải ghi chép thế nào, khó quá. Vài chục năm sau, tông đồ Matthew đã phải hiệu đính lời Chúa bằng cách cho phép ly dị khi người vợ ngoại tình (Matthew 19:9). Ly dị là một trong những lý do chia rẻ giữa hai giáo hội Đông và Tây; hai bên đều nại lời của Jesus nhưng lời của Jesus khác nhau trong các Gospel. Jesus không đả động đồng tính luyến ái (homosexual) mà lên án vô luân, đạo đức giả (hypocrisy). Tuy vậy, hậu duệ của Ngài không bao giờ đưa lên dàn hỏa thiêu một kẻ vô luân nào; trái lại giáo hội đốt sống lũ "same sex marriage"; thanh trừng homo từ Trung Cổ cho đến bây giờ.
Elaine Pagels đã phanh phui những giăng mắc trong Tân Ước và theo sát các sự thay đổi, thích hợp hóa. Bà đã tự giới hạn khả năng và thành quả của mình ở trang cuối cùng như sau:
♪"Kinh nghiệm nghiên cứu lịch sử đã làm tôi hết sức cẩn trọng. Chúng ta không biết khúc nào đoạn nào là ngụy tạo; khúc nào đoạn nào dựa trên chứng cớ trực nghiệm. Rất nhiều chỗ tự biên, không thực, hay chỉ là những ẩn dụ không thật".♪
Lời nầy đã giải tỏa áy náy của độc giả, không còn tự hỏi phải chăng Bible mà một cuốn sách đan kết liền lạc ăn khớp với nhau, diễn tả đầy đủ Word (thánh ngôn, phúc âm) của God. Pagels không tin có thể dựng lại những gì Jesus nói như Ngài muốn nói, không thể xác quyết tính chất nhất thống (không mâu thuẩn) trong những gì gọi là lời của Jesus. Giới hữu trách và hữu quyền trong giáo hội luôn tìm thêm những điều mới trong Cựu Ước để cập nhật, hay giải thích lại các thông điệp ngõ hầu củng cố lòng mộ đạo.
Hai PÂ Matthew và Luke nói gì về việc Chúa Hài Đồng ra đời. Hai tường trình nầy đẩy chúng ta vào cuộc tranh luận gay cấn và nhiều cảm tính nhất trong thế giới TCG. Đó là quan niệm về giới tính và giới dục tính (sex and sexuality).
Trong thập niên 1980, Jane Schaberg, học giả Thánh Kinh, nghiên cứu về sự ra đời nầy, không những bị quấy rầy mà còn bị đặt bom trong xe đậu trong sân trường. Lý do là một bước nhảy sai khi bà nói các Gospel đều viết trên thực trạng rằng Jesus là một đứa con thụ thai ngoại hôn của Mary. Joseph, người chồng chưa cưới của Mary nhận đứa bé vào gia đình vì tình thương. Jesus, ngay từ đầu là một kẻ ngoại thuộc (outsider).
Phả hệ của Jesus được mô tả hoàn toàn khác nhau trong hai sách của Matthew và Luke. Luke nói Jesus là con trai của Joseph: the son of Joseph (Luke 3:23). Matthew nói rằng: Joseph biết Mary không ... cho đến khi Mary sinh ra một đứa con trai. (Joseph know Mary not...until she has borne a son (Matthew 1:25).
Sự bất đồng nêu trên có thể thăng hóa xóa mờ vì cả hai Phúc Âm đều theo cùng mục đích. Kết nối vị cứu tinh hiện tại Jesus vào dòng máu của anh hùng lịch sử David, theo đường dây dẫn là Joseph, cho dù Jesus là con của God. Hai ông đã đặt sự ra đời của Jesus trong "kinh thành David", tức Bethlehem, nơi xưa kia nhà tiên tri Samuel đã tìm ra David sau làm vua Do Thái. Tuy vậy nhiều nơi khác trong các PÂ và sử đồ thư, Jesus gốc làng Nazereth rất xa Bethlehem. Vài tranh luận ghi trong PÂ John cho biết Jesus người Nazareth. Cựu Ước Do Thái chép lời tiên tri của Micah về sau sẽ có một vị cứu tinh sinh ở Bethlehem.
Luke giải quyết mâu thuẩn địa dư nầy bằng cách nói Joseph và Mary phải rời Nazareth đến Bethlehem vì đạo luật thuế La Mã buộc mọi người về sinh quán để ghi tên vào sổ bộ thuế; theo phả hệ từ vua David, Bethlehem là sinh quán của Joseph. Lời giải thích nầy không tương hợp với lịch sử. La Mã có làm cuộc kiểm kê dân số vào thế kỷ thứ 6; hơn nữa từ David đến Joseph có cả trăm thế hệ, quá lâu không thể làm lý do ép Joseph vào bộ thuế Bethlehem.
Giáng Sinh của Chúa Hài Đồng không phải là lịch sử nhưng là một phóng chiếu tiên tri tuyệt vời trong lịch sử TCG. Một hài nhi vùng Tây Đông Á Châu được sinh ra ngoài mô thức qui ước về gia đình đã khơi dậy một ý nghĩa hoàn vũ làm cho cả thế giới tin theo. Những người đến chiêm bái máng cỏ thuộc các thành phần xã hội, từ những đứa trẻ nghèo mù chữ cho đến các học giả uyên bác cổ kim. Hai ngàn năm đã bỏ xa những con dê, cừu, lạc đà, nhà thiên văn cũng vua Herod độc ác.
Nhưng trên hết chuyện ra đời của Chúa Hài Đồng lưu ý chúng ta rằng sinh đẻ là việc của phụ nữ, chứ không phải của đàn ông: các bà cưu mang hài nhi trong đau khổ và trong vui sướng.
Các PÂ cho thấy cảnh gia đình thế tục của Jesus. Ngài có bốn anh em ruột, hai chị em ruột, điều nầy nêu lên những nghi vấn phải chăng Mary là gái đồng trinh vĩnh viễn đời đời.
Giá trị gia đình không phải là mối ưu lo của Jesus, Jesus nói sẽ có phần thưởng đặc sắc cho những kẻ từ bỏ gia đình để đến Vương Quốc của God. Jesus hầu như từ bỏ gia đình ruột thịt, kể cả bà mẹ. Khi bà Mary và các anh chị em của Ngài đến dự một buổi truyền giảng công cộng và muốn nói chuyện với Ngài thì Ngài chỉ vào các môn đệ mà nói rằng những tông đồ nầy là vợ và con ta (Mark, Matthew, Luke). PÂ Luke còn đi xa hơn nữa. Jesus bỏ lơ mẹ và một bà bạn, làm cho bà nầy phải nói to: Hãy ban phước lành cho cái bụng mẹ đẻ ra Ngài, và đôi vú cho Ngài bú. Jesus đáp: đúng ra phải nói bang phước lành cho kẻ nghe nhớ lời của God.
Hơn ngàn năm sau, người Christian không để ý những tiểu tiết mà hết sức sùng bái Đức Mẹ Maria, mẹ Chúa Trời. Đến thế kỷ 16 mới có sự kiện gọi là cải cách thệ phản (Protestant Reformation) đi ngược sự sùng bái nầy. Họ cho rằng bà Mary là nguồn gốc mọi sự hủy diệt thông điệp TCG, họ rất bực bội khi có ai nói bà Mary không có tội (sinless) và phủ nhận sự thụ thai vô nhiễm (Immaculate Conception) của bà.
Pagels không phải là người đầu tiên nêu các điều bị bỏ qua vô tình hay cố ý. Nhưng cuốn sách của bà đã phối hợp các sự nghiên cứu học thuật để trình bày một Jesus hết sức cấp tiến (radical), một khuôn mặt chúng ta có thể nhân dạng dễ dàng nhờ kinh nghiệm bản thân.
An Outsider from the Beginning | Diarmaid MacCulloch | The New York Review of Books
An Outsider from the Beginning | Diarmaid MacCulloch | The New York Review of Books


