add this

Wednesday, February 19, 2025

Biển Nha Trang của tôi


Hàng dừa bờ biển Nha Trang, thời xưa êm đềm

Biển Của Tôi

Lê Ký Thương * (tạ thế 14.02.2025)

Tôi về Nha Trang gặp lại cơn gió biển mùa hè. Gió không hào phóng nhưng cũng đoán được lòng người khát gió, chừng mực thoảng qua vừa đủ mát, đủ thương. Ngồi dưới gốc dừa nhìn suốt biển đêm, hàng đèn câu ngoài khơi sáng trưng như thành phố nổi.

Tôi nhặt chiếc vỏ nhẵn nhụi, ném xuống mặt biển dát vàng trăng mười sáu Kiều xinh. Biển như tấm thảm nhiệm mầu trong thần thoại Ba Tư. Thảm đưa tôi bềnh bồng bay về chốn thần tiên tuổi học trò trốn học cùng bạn đi hái trái mai dương dọc bờ biển vắng, gai đâm ứa máu bàn tay, bị phạt cấm túc làm vệ sinh sân trường ngày chủ nhật, dấu cha dấu mẹ vì sợ đòn roi. Những giờ nghỉ học, bốn năm bạn rủ nhau xuống biển ôn bài rồi cởi hết áo quần tồng ngồng tắm. Mười hai, mười ba tuổi đầu vẫn hồn nhiên như trẻ lên ba không hề mắc cở. Tha hồ bơi, tha hồ đùa với sóng, tha hồ vo tròn viên cát chia phe ném nhau chí tử. Khi nư với biển lại chạy lên bờ ăn dĩa bò khô cay ứa nước mắt rồi uống ly sữa đậu nành mát rượi.

Đến mùa thi trung học, tú tài, buổi tối chín giờ phố đã vắng người, đứa ra phố, đứa lên nhà thờ đá, đứa xuống biển tìm riêng cho mình một ánh đèn đường đủ sáng học bài thi. Lâu rồi ánh đèn điện bóng tròn trên đường phố Nha Trang như người tình đã vĩnh biệt ra đi. Học là học thật tình chớ không phải đợi một bóng hồng qua. Nửa đêm đói bụng ăn bánh ú hay hột vịt lộn của người bán hàng rong bận áo dài đen đi dọc bờ biển rao giọng Huế mùi tai. Vẫn nhớ như in ngọn đèn hột vịt, sáng lập lòe trong đôi mắt các chị, các o và câu hò chạy suốt những đêm hè dài theo đường biển: ”Học trò sắp sửa đi thi. Không ăn bánh ú chắc gì đậu cao”. Cảm nhận câu hò đêm khuya mà gắng công học. Ai lỡ có người yêu cũng hạn chế hẹn hò. Thi xong tha hồ dung dăng dung dẻ. Giỏi dỡ cũng phải ôn thi đến sói đầu mờ mắt. Không có chuyện học trước những đề thi ôn tập. Lòng tự tin được học từ lớp vỡ lòng. Nhưng năm nào cũng có chuyện ”học tài thi phận”, cũng nghe câu thơ ”thi không ăn ớt thế mà cay”, cũng có người tự tử vì hỏng làm cô tú cậu tú chứ không phải vì người tình phụ rẫy !

Nha Trang ngày xưa
Biển Nha Trang tắm được bốn mùa, ngày đêm bất kể. Chỉ có một năm mùa đông sóng dữ. Chín mười giờ đêm rũ bạn bè đi coi sóng đánh. Đã nghe từ khơi xa tiếng sóng vọng vào, những âm thanh dòn dã như tiếng pháo giao thừa, khi đến bờ sóng chồm lên trắng bờm ngựa chứng. Một tiếng nổ vang rền tưởng sét đánh mưa giông, nước vượt qua kè chắn sóng ào lên đường liếm ướt gót chân. Một hai tảng đá to bằng chiếc bàn ăn bị sóng thần ném vào sân Bưu Điện tỉnh, ai thấy cũng lạnh người. Những quán nước dọc theo bờ biển nát tan… Huyền thoại Ông Tư Yersin dùng súng thần công bắn chết sóng thần cứu dân được nhắc lại.

Qua khỏi mùa đông, biển lại hiền hòa, nhu mì như thôn nữ tròn trăng.

La Joconde (Mona Lisa)
Biển Nha Trang cưu mang những mối tình lãng mạn. Đôi tình nhân nào cũng có một chỗ ngồi riêng, một góc dừa, một cụm dương mái ấm , một bãi tắm riêng… – một thế giới thơ mộng riêng trên bờ biển bao dung. Ngày, đêm, sóng, gió và cát đều thuận lòng với lời tỏ tình ngây ngô, với nụ hôn tình yêu đầu đời vụng dại. Có ai muốn tìm lại chính xác chỗ ngồi xưa để hồi tưởng một tình yêu sâu đậm cũng hoài công dã tràng xe cát. Nhưng cần gì tìm chính xác chỗ ngồi xưa, tiếng sóng rì rào kia sẽ kể lại hết những kỷ niệm ngày nào nếu ai biết lắng lòng nghe tiếng sóng…

Biển bây giờ đã đổi khác cảnh quan, nhưng với tôi vẫn là nàng La Joconde quyến rũ với nụ cười bí ẩn.

===================================



Tuesday, February 18, 2025

Nguồn gốc lễ Phục Sinh

Resurrection, He Qi

Nguồn Gốc Lễ Phục Sinh
The roots of the Easter story

Phục Sinh sắp đến, tín hữu Thiên Chúa Giáo (Christian) nghĩ đến hai nền móng căn bản trong đức tin của họ là: cái chết và sự sống lại của Jesus, xứ Nazareth. Việc nầy không có gì mới vì sự chú tâm nầy đã xuất hiện ngay từ thời Jesus bị hành hình. Tín đồ tin rằng phục sinh không những là một phép lạ mà là bằng chứng cụ thể rằng Jesus đích thực là vị cứu tinh người Do Thái (DT) mong chờ từ lâu để cứu họ khỏi bàn tay của bọn áp bức.
Nhưng phải chăng ý niệm phục sinh tự nó là một tin tưởng duy nhất trong thế kỷ đầu tiên của người DT?
Ý niệm TCG về một Jesus chết đi và sống lại không những làm nòng cốt của toàn thể giáo lý mà nó còn làm cho đức tin TCG tách khỏi Do Thái giáo. Tuy vậy, ý niệm phục sinh đã có từ bao nhiêu thế kỷ trước khi Jesus sống lại.
Isaiad, tìm thấy ở Dead Sea, viết thế kỷ 2 sau JC


Trong huyền sử Ai Cập, thần Osiris được bà vợ tên Isis làm sống lại. Từ đấy mà sinh ra ý niệm phục sinh: "Người thân của ngươi chết sẽ sống lại". Sớm nhất trong các tài liệu bằng chữ viết nói đến sự tái sinh là Chương Isaiah (Book of Isaiah) trong Thánh Kinh. Tập nầy đề cập tương lai tức là thời phán xét cuối cùng, vào lúc người chết sống lại để nhận phán quyết tối thượng của God. Isaiah tiên tri: Người thân của ngươi sẽ sống lại, thân thể ngóc lên đứng lên. Những kẻ chìm sâu trong đất bụi sẽ đứng lên, ca vang sung sướng".
Sau đó Chương Daniel lập lại ý niệm nầy.


Lúc Jesus còn sống, có rất nhiều hệ phái Do Thái giáo tranh nhau ảnh hưởng. Mạnh nhất là nhóm Pharisees đã đưa ý niệm phục sinh vào tư tưởng Do Thái. Theo sử gia thế kỷ thứ nhất Josephus, Pharisees tin rằng linh hồn là bất diệt, sẽ nhập vào thể xác sống lại. Lý thuyết siêu hình nầy đã làm người Do Thái dễ dàng chấp nhận ý niệm Jesus đã sống lại từ xác chết.
Vài thế kỷ sau, các đạo sĩ (Rabbi) đã kết nạp những sơ phát trong Thánh Kinh vào việc sống lại thể xác chết trong thời đại cứu thế (messianic era).

Một nghĩa địa ở Jerusalem
Người  DT tin rằng vị cứu thế đích thực sẽ phải là hậu duệ của vua David sẽ tiêu diệt kẻ thù và tái lập vinh quang hào nhoáng xưa của DT. Trong mấy thế kỷ sau khi Jesus chết, các đạo sĩ giảng rằng linh hồn sẽ sống lại khi vị cứu thế xuất hiện trên quả đất.
Chừng 500 năm sau khi Jesus chết, sách Talmud - tuyển tập quan trọng nhất về giáo luật sau Thánh Kinh - dạy rằng nếu không tin sự hồi sinh, ngươi sẽ không có chỗ đứng trong Thế Giới Sẽ Đến (Olam Ha Ba). Olam Haba là cảnh giới sống của các linh hồn sau khi chết. Đặc biệt, địa ngục không có trong dòng tư tưởng chính thống DT.

Cho đến nay, quan niệm God cho kẻ chết một đời sống được xác nhận trong Amidah, lời cầu nguyện của DT trong các thánh lễ sáng, chiều, tối mỗi ngày.

Đệ tử đầu tiên của Jesus là người DT, những người nầy đã đưa quan niệm phục sinh vào tư tưởng TCG. Tuy vậy, sự hiểu biết về phục sinh trong giới TCG đã đạt những mức độ chưa từng có sau khi Jesus chết.

Theo Phúc Âm Matthew, Jesus, một người DT gốc Galilée đến Jerusalem vài ngày trước lễ Quá Hải (Passover). Ông bị kết tội ly khai chống chính quyền La Mã cùng tội phỉ bán, gây xáo trộn trong dân chúng chuẩn bị hành lễ; lúc ấy Passover là lễ hành hương lớn, dân tứ xứ tụ tập ở Jerusalem.
Jesus bị bắt đưa ra tòa, bị kết án tử hình. La Mã muốn duy trì trật tự La Mã (Pax Romana), ngại rằng các xáo trộn nhỏ trong đám dân hành hương có thể đưa đến nổi loạn; nhiều người cho rằng Jesus là vua của Do Thái.
Jesus bị hành quyết vào ngày thứ sáu (Good Friday) và sống lại ba ngày sau. Cho nên Lễ Phục Sinh vào ngày chủ nhật (Easter Sunday).
Hàng đệ tử đầu tiên không những tin rằng Ngài đã sống lại mà còn tin Ngài là vị Cứu Tinh của người DT mong chờ từ lâu, Ngài thực hiện các lời tiên tri. Tiếp đến Ngài được tin là Đứa Con Thánh Linh của God (The Divine Son of God).
Bản chất của sự sống lại của Jesus là đề tài tranh luận của các học giả và các nhà thần học. Tín hữu tin gì? Phải chăng là một thân xác sống lại làm bằng thịt và máu? hay phải chăng đó là một thực thể tâm linh thuần túy?
Tuy nhiên, sự phục sinh nầy mang một ý nghĩa rộng lớn hơn trong bốn Phúc Âm mà ngày nay làm đức tin của 2 tỷ giáo đồ TCG. Đó là: Jesus đã thắng cái chết; một viên đá nền móng lớn nhất của đức tin TCG.-

====================================================

Nhà Sách Saigon, đường Lê Lợi
=============================



Monday, February 17, 2025

Xin người ghé lại, thơ



    Phan Quận Châu, hiền lành, miền Nam xưa

XIN NGƯỜI GHÉ LẠI
Phan Hòa

Em có về, xin ghé lại nhà anh
Thăm mái lá vẫn đêm ngày chờ đợi
Mẹ viết thư hỏi anh: Sao lâu rồi em không tới?
Lần đầu tiên anh dối Mẹ, rằng em bận việc gia đình.

Em có về, hãy mặc áo thư sinh
Màu áo trắng như trong hình kỷ niệm
Mẹ sẽ nhận ra em với làn môi chúm chím
Đôi mắt hay cười... và mái tóc dài bay.

Nhưng hãy vì anh, xin em dối Mẹ điều này
Điều mà anh đã nhận được, bằng tấm thiệp giữa chiều biên giới
Mẹ chỉ biết lâu rồi em không tới
Vì em buồn trong chuyện vắng xa anh.

Hè năm này, công việc ở trường xong
Em thu xếp và xin chồng ít bữa
Sợ mai mốt anh không về được nữa
Mẹ sẽ buồn vì hai đứa vẫn còn xa.

Nếu có về, em hãy ghé qua
Bảy ngày phép, anh nhờ em chút nhé
Một buổi làm cơm rồi ta cùng ăn với Mẹ
Cho Người vui trọn vẹn cuối cuộc đời.
Nhớ có về... xin ghé lại em ơi!

================================




Saturday, February 15, 2025

 Facebook

Ai ăn của Mỹ 350 tỷ?

Trong video nầy, TT Trump đòi Ukraine trả lại 350 tỷ. Ukraine sẽ kéo mấy chiếc xe tăng cháy và gạch vụn qua Mỹ trừ nợ. Tuy nhiên, theo cách riêng, chúng tôi hiểu câu chuyện thế nầy.

TT Zelensky nói ông chỉ nhận 85 tỷ; thôi hãy nói tròn là 100 tỷ cho dễ. TT Trump nói con số HK viện trợ là 350 tỷ. Ông nói rõ là cho không nhưng Ukraine nhận viện trợ là món nợ. Vậy thì HK đã trao 350 tỷ cho một đệ tam nhân, không ai khác là tổ chức Âu Châu European Union, lúm xúm với nhau, không có Anh; thành viên mạnh nhất là Đức.

EU viện trợ Ukraine dưới hình thức nợ. Nếu cả hai ông tổng thống nói đúng thì EU ăn trọn 350 triệu. Gồm 250 tỷ không chứng minh và 100 tỷ sẽ thu hồi sau vì là cho Ukraine vay. Chúng tôi dự đoán Ukraine nhận tiền mặt và hiện vật. Tiền mặt để điều hành quốc gia và trả lương quân nhân. Hiện vật là phần chính, tức là quân cụ, quân dụng.

Hùng hổ và lớn tiếng nhất là Đức đã huy động các nước như Ba Lan cho Ukraine vài chiếc phóng pháo cơ Mig cũ đã mua từ thời còn là chư hầu của Nga và ở trong minh ước Varsovie. (Nga đã giải thể từ khuya); Ukraine phải huấn luyện phi công.

Đức, Ba Lan và Pháp gởi đến Ukraine những quân dụng xưa cũng do Nato cung cấp nhưng đã lỗi thời.

Đức đã kéo ra khỏi nhà kho mấy chục chiếc xe tăng để "tune up", vô dầu mỡ rồi đưa đi viện trợ. Nhiều chiếc xe không chạy được Đức phải gởi mechanic đi sửa. Khôi hài nhất là những xe tăng hay súng Đức gởi đi đều không có đạn, mặc dù Đức còn tồn kho rất nhiều. Vì sao? Số đạn nầy do Thụy Sĩ sản xuất theo tinh thần các hiệp ước về nền trung lập của Thụy Sĩ. Thụy Sĩ được quyền chế tạo vũ khí và đạn dược cho các nước để tự vệ; các nơi nhận không được chuyển cho nước thứ ba.

Những khí giới và cơ giới tân tiến Ukraine dùng đều do HK trực tiếp gởi đến.

Những thứ quân dụng Ukraine nhận không nghe nói tính ra tiền nay ông Trump nói mới vỡ lẽ.

Ông Trump có đòi thì đòi 250 tỷ trong tay EU, chớ Ukraine có cái đếch gì mà trả, hơn nữa đã nói cho không.

Phát giác nầy không phải là chuyện đùa. Tuy nhiên nó không nằm hoàn toàn trong chuyện tiền nong. Đó là lòng tin giữa đồng minh và khả năng điều hành quốc gia của ông Biden. Vì sao cần một tay mại bản cai thầu (compradore) là EU? Mất đi đâu 250 tỷ. Các cai thầu nầy có ''lợi quả'' (kick back) cho các nhân vật trội yếu ở White House, Bộ Ngoại Giao, Bộ Quốc Phòng hay không?

Sư bất tín nầy phần nào giải thích sự coi thường của PTT Vance. Tuy đến dự hội nghị ở Đức, Vance không gặp thủ tướng Đức mà gặp đối thủ chính trị, chỉ trích Âu Châu đủ thứ tại hội nghị quốc tế về an ninh ở Munich. Elon Musk không ngại nhảy vào chính trường Đức chẳng coi ai ra gì.

Thursday, February 13, 2025

Saigon và tình yêu em ...

cây nhạc ngựa hay dái ngựa

SÀI GÒN và TÌNH YÊU EM...

Trần Dzạ Lữ
(để tặng vợ)

Cứ như là trời Huế vào đây
Để Sài Gòn tinh mơ se lạnh
Em ra đường khoác thêm áo ấm
Hóa dịu dàng như Tôn Nữ nào đây?

Tháng Giêng Sài Gòn mà có mưa bay
Trong mắt ai thành chiều Vỹ Dạ
Qua cầu Thị Nghè trút hết đắng cay
Khi gặp nhau không còn xa lạ.

Nhắp ly cà phê dưới tàn bóng cả
Của hàng cây nhạc ngựa bên đường
Tự dưng ấm lòng khách lữ
Một thời yêu cô gái Sài Gòn.

Một thời nào ta cứ lang thang
đời vô định trước ngã năm ngã sáu
khi không mình thành chồng vợ
em về xứ Huế cùng anh.

Bây giờ tóc đã thôi xanh
Sài Gòn vắt vai thêm những cư dân
Anh vẫn không quên tháng Giêng ngày ấy
Nắng vàng hanh ngõ nhà em...

Mình về không có trầu têm
Không có pháo hoa ngày cưới
Nhưng tấm lòng trước sau như một
thủy chung gần hết trăm năm.-


Ghi chú: không biết xuất xứ, bài gởi qua email. Ngã năm, ngã sáu, đã sửa lại từ dấu hỏi.




Thursday, February 6, 2025

VN chịu chơi bom


VN chịu chơi, cấy chi cũng chơi, muốn ôm bom tự sát theo Allah

Bản tin ngày Feb 4 2025 của Bộ Tư Pháp HK

Minh Quang Pham (PQM) cũng được gọi là Amim, 44 tuổi, bị kết án 44 năm tù và chung thân theo dõi sau khi mãn tù vì tội dự mưu nổ bom tự sát theo lệnh của tổ chức khủng bố al-Qaeda ở bán đảo Arabian (AQAP).
PQM phối hợp với một tay khủng bố nhiều người biết là Anwar al-Aulaqi sắp xếp cuộc nổ bom tự sát tại phi trường Heathrow nhưng may chúng không đạt ý muốn, nếu không thì gây nhiều thương vong. PQM cố gắng thu nạp nhiều người và xúi dục khủng bố. Hành vi của PQM vào tháng Dec 2010 nhằm phá vỡ thành trì an toàn của chúng ta và các nguyên lý hòa bình an lạc chúng ta nuôi dưỡng.
Trong khi cư ngụ ở Luân Đôn, vào tháng Dec 2010 PQM cho biết ý định du lịch Ireland. Từ đó anh ta đi Yemen, căn cứ chính yếu của AQAP để gia nhập tổ chức nầy trong mục đích nhân danh AQAP xúc tiến thánh chiến và trở thành thánh tử đạo. Anh ta đã tuyên thệ trung thành dưới sự chứng giám của một lãnh tụ cao cấp.
Ở Yemen từ 2010 đến 2011, PQM giúp đỡ, và được huấn luyện bởi,
Anwar al-Aulaqi, một lãnh tụ cao cấp, sinh ở Mỹ. Người nầy khuyên PQM trở về Anh liên lạc với những cá nhân muốn đi Yemen. Ông cho PQM một số tiền, số điện thoại và địa chỉ email. Ông ấy giữ laptop của PQM để đổi một cái khác tinh hảo sạch sẽ, phòng khi bị lục soát thì không có gì gây khó khăn.
Chừng giữa năm, trước khi về nước, Phạm diện kiến al-Aulaqi để xin chỉ dẫn về cách tự sát phục vụ AQAP. Ông đích thân chỉ dạy cách làm bom nổ có tầm sát hại bằng những hóa chất gia dụng và chỉ cách châm ngòi khi đến phi trường Heathrow. Ông khuyên giữ chất nổ trong túi xách và định mục tiêu là cổng đến của du khách từ Mỹ hay Do Thái.
Trong thời gian nầy, PQM làm nhiều video mô tả sự chuẩn bị tấn công đang dự định. Có cảnh đang quấn dây điện, có cảnh mang túi xách trên vai có chất nỗ và dây điện quanh người.
Một video cho biết kết quả PQM khuyên dụ kẻ khác thi hành thánh chiến ở trong nước hay ngoại quốc. Một video dài chừng 13 phút ghi lại độc thoại của PQM. "HK không chống lại một nhóm nào, một tổ chức nào. HK chống lại toàn thể đạo quân của Allah, những kẻ tin Allah. Chúng ta có ân huệ là ở ngay trong lòng địch, trên đất của chúng. Vậy hỡi người anh em, theo ý của Allad, inshallah, hãy đoàn kết, sẵn sàng đánh địch trên đất của chúng, cho đến khi theo ý Allah, chúng đổ máu mà chết sạch.
Trong thời gian ở Yemen, PQM tiếp tay Samir Shan, công dân Mỹ nay đã chết, viết và phát hành tạp chí Inspire, cơ quan tuyên truyền của AQAP, nhờ chuyên môn trang trí và vẽ hình hoạt họa đã học ở trường cao đẳng Anh quốc.
Al-Aulaqi đã cấp cho PQM tập huấn thị 6 trang, chỉ cách ôm bom tự sát ở phi trường Heathrow. Hoặc giả chưa làm gì được thì mai phục, không làm gì trong ba tháng đầu mà hãy chờ đến Noel hay Tết dương lịch ở chỗ đông người hiệu quả hơn. Hãy dùng bom có mảnh mới giết được nhiều chứ bom hơi thì sát hại ở tầm rất gần.
Ngày July 27, 2011, PQM trở về, đến phi trường thì bị chận hỏi. Chính quyền lục soát, tịch thu nhiều thứ. Đặc biệt là một băng đạn con nguyên, cở 7,62 mm có thể dùng với AK tấn công, loại vũ khí mà PQM đã được huấn luyện tại Yemen. PQM không bị câu lưu nhưng đến dầu Dec 2011, PQM bị bắt về tội vi phạm luật di trú, xuyên qua việc mang theo đạn tươi còn sử dụng được. Lục soát nhà ở, những nơi PQM lui tới, xe, chính quyền tịch thu nhiều vật dụng điện tử dùng trong thông tin. Sau đó, giảo nghiệm cho biết PQM vẫn tiếp tục đọc những diễn văn, bài viết của al-Aulaqi, từ khi rời Yemen.
Ngày May 24, 2012, đại bồi thẩm đoàn đã cáo buộc PQM có tội khủng bố ra lênh tạm giam trong khi Anh quốc chưa quyết định dẫn độ theo yêu cầu của Mỹ.
PQM đã thực sự bị dẫn độ về Mỹ ngày Feb 26, 2015. Ngày Jan 28, PQM nhận tội và bị tuyên án 40 năm tù. Sau nhiều lần kháng cáo và xử lại, PQM vẫn tiếp tục nhận tội. Bản án cũ bị hủy bỏ để xử lại. Nhưng lần nầy cộng thêm những tội trạng khác và chung cuộc ngày Feb 4, 2025  PQM mang án tù 44 năm.


Tuesday, February 4, 2025

Cô hàng xóm, thơ

Đông Ry Nguyễn

CÔ HÀNG XÓM
Đông Ry Nguyễn

Năm xưa vào lính ta còn trẻ
Giữa lúc đang còn học dở dang
Những lần nghỉ phép về thăm mẹ
Quanh quẩn chơi cùng một lũ em.
Nhà bên vừa lớn cô hàng xóm
Má lúm đồng tiền duyên lắm thay
Mẹ bảo khi nào tan chinh chiến
Mẹ sẽ cau trầu hỏi cưới ngay.
Nghe nói ngượng ngùng em đỏ mặt
Chẳng dám chuyện trò, chẳng ngó nhau
Mai ta đi lúc sương mờ đất
Em còn ngủ nướng có hay đâu.
Đồn xa đôi lúc hình như…nhớ
Định viết thư về, nghĩ lại thôi
Đời lính phong sương nhiều gian khổ
Lỡ chuyện không may vướng lụy người!

Ngày ta thua trận về quê cũ
Em báo tin em sắp lấy chồng
Lấy chồng thì mặc…chồng em chứ
Mắc gì em hỏi ta buồn không?
Làng ta ở cạnh sân ga nhỏ
Những chuyến tàu qua ít lúc dừng
Nửa đêm thức giấc nghe còi hú
Ta nhớ biên cương, nhớ núi rừng.
Giá như được chết ngoài quan ải
Còn mảnh chiến bào bọc lấy thây
Đâu phải bây giờ cam giả dại
Nuốt nhục vào trong chén rượu này.

Mỗi năm tết đến cô hàng xóm
Vẫn dắt con về thăm xóm xưa
Gặp nhau em vẫn cười e thẹn
Ngập ngừng…anh có vợ con chưa?
Thưa em, từ bữa hờn sông núi
Mẹ già thôi nhắc chuyện trầu cau
Đời ta vốn đã mang tù tội
Đâu có cô nào dám lấy đâu!

=====================================




mâm cơm chiếu ba mươi Tết

 

mâm cơm chiều ba mươi tết

Ngô Văn Thu

Khi tôi cùng người bạn đến quán cơm của “Mẹ Huế”, thì bàn trong, bàn ngoài của quán đã đông khách, đành phải chờ.

Quán cơm của “Mẹ Huế” được đông khách như vậy, vì quán không phải dựng lên để bán cho khách thập phương lỡ bước ghé vào, mà quán, gần như riêng biệt bán cho quân nhân và các viên chức chính phủ, làm việc trong toà hành chánh tỉnh ra ăn mà thôi, nên không có bóng dáng thường dân vào quán.

Tôi không thuộc quân số của tiểu khu Quảng Tín, mà thuộc quân số của trung đoàn bộ binh, trung đoàn của tôi lại đồn trú trên lãnh thổ tỉnh Quảng Tín, cách thị xã Tam kỳ 13km, nhưng vì có mấy trạm tuyển mộ tân binh và trạm kiểm soát quân sự do tôi phụ trách, nên tôi thường có mặt ở Tam kỳ.

Quán của “Mẹ Huế” nằm trong một khu bình dân của thị xã Tam-kỳ, cách toà hành chánh tỉnh Quảng Tín vài cây số, tiện lợi cho quân nhân và viên chức từ tòa tỉnh chạy xe ra ăn.

Không ai biết quán (cũng là nhà của “Mẹ Huế”) cất lên tự lúc nào trên khoảnh đất thoáng rộng, đủ chỗ cho hàng loạt xe honda đậu khi vào quán dùng cơm, lại có bụi tre phủ bóng mát trước nhà nữa.

Khi tôi biết được quán của “Mẹ Huế” và thường xuyên đến ăn thì quán đã đông thân chủ. Tôi nhập cuộc vào chốn cơm hàng cháo chợ nầy, vì đời lính xa nhà. Lần hồi, cơ duyên đưa đẩy, tôi như chỗ người nhà của quán cơm “Mẹ Huế” luôn.

Tôi không biết tên của “Mẹ Huế”, chỉ nghe người ta kêu vậy tôi cũng đành theo khuôn phép đó. “Mẹ Huế” ước chừng năm mươi lăm, sáu mươi tuổi gì đó, thân hình “Mẹ Huế” trông mảnh khảnh, nhanh nhẹn so với tuổi đời của mẹ. “Mẹ Huế” lớn tuổi hơn đám khách chúng tôi khoảng mười lăm tuổi. Không thấy “Ba Huế” có mặt bên “Mẹ Huế”. Có lần không nén được nỗi buồn của mình vì tình duyên đứt đoạn giữa đường, ”Mẹ Huế” hé lộ đôi lời tâm sự. Mẹ kể: thời còn con gái, Mẹ có quán cơm bán lưu động trên tàu lửa xuyên Việt. Cuộc đời Mẹ đong đưa ngược xuôi trên con tàu, nay đây mai đó, ”sáng Huế, xế Quảng”. Và đã từng nhỏ giọt buồn cho từng ga, khi phải chứng kiến những cảnh đưa tiễn người thân đi xa. Nhất là thời chiến tranh bùng nổ mạnh trên đất nước.

Đã có hàng chục va-gon tàu, chở quân đội ra tiền tuyến, và cũng có hàng chục va-gon khác, chở thanh niên các miền vào quân trường huấn luyện. Rồi buồn thay! Có những lần tàu trở về, một vài va-gon đó, lại mang theo quan tài của người xấu số trong họ, đã ra đi ngày nào. Bài hát "Biệt Ly" của Doãn Mẫn thật thấm thía trong hoàn cảnh nầy. (Biệt ly tiếc thương từ đây….Ôi, còi tàu như xé tấm lòng!…)

Biết vậy, nhưng trái tim Mẹ vẫn bị thổn thức bởi một chàng trai hào hiệp, đã cứu mẹ thoát một tai nạn, khi tàu bị mìn lật trên đoạn đường Lăng Cô - Huế. Người đó không ai khác hơn là chàng sĩ quan tùng thiết trên tàu lửa, người có nhiệm vụ bảo vệ tàu. Người ấy săn sóc cho Mẹ thật tận tình, không có ơn nghĩa nào đền đáp được. Thế rồi từ đó, hai người dành cho nhau nhiều cảm tình “đặc biệt”. Với hai đứa con, một trai 17 tuổi và một gái 15 tuổi ra đời, là kết quả cuộc tình đó.

Nói đến đây, ”Mẹ Huế” bỗng dừng lại, không kể tiếp phần cuối những ly kỳ, bí hiểm hơn, tại sao “Mẹ Huế” lại có mặt tại Tam Kỳ nầy và, người hùng của “Mẹ Huế” sau đó đã bị mất tích trên chiến trường tết Mậu Thân Huế như thế nào (vì hết thời gian biệt phái qua đường sắt, nên phải trở về đơn vị tác chiến cũ). Hai đứa con của “Mẹ Huế”, chúng biết thân phận mồ côi cha, nên lo toan giúp mẹ mọi bề trong quán cơm nầy.

Tam Kỳ 1960s
Tuy “Mẹ Huế” là người Huế, ước chừng Mẹ không phải gốc chính Huế, nên nhiều khi “Mẹ Huế” nói chuyện, phát âm nhiều chữ hơi nặng không như Huế đại nội. Nhưng dù ở miền nào của Huế, món ăn của ”Mẹ Huế”cũng có thứ đặc biệt như mắm ruốc đầy chất Huế.

Ban đầu ăn, tụi nầy thấy mùi hơi khó chịu vì chưa quen, nhưng “Mẹ Huế” cứ “cưng” hoài món hàng nầy vào các món ăn của Mẹ nên ăn riết đâm ghiền, không còn phàn nàn nữa. Quả là “Mẹ Huế” có tài “lãnh đạo và chỉ huy”.

Thực đơn, bữa ăn của “Mẹ Huế” dành cho thực khách, đám thanh niên xa nhà như chúng tôi vẫn thường là: cá kho mặn, canh bầu hoặc dưa gan, hột vịt dầm nước mắm ớt và một dĩa thịt heo ba chỉ cuộn với rau sống chấm mắm nêm lõng. Bọn ”hạm” chúng tôi tuổi ngoài đôi mươi, thấy món gì “Mẹ Huế” cống hiến trong bữa ăn cũng hài lòng khen ngon cả, vì sức trai, nhai đá cũng giòn kia mà!

Cứ thế “Mẹ Huế”, nay món nầy mai món khác, “vỗ béo” đàn con của Mẹ vì nghiệp nước phải xa nhà, không nơi nương tựa bữa ăn ấm cúng của gia đình. Đặc biệt có những bữa ăn không trùng ngày lễ lạc giỗ kỵ gì cả, thế mà bỗng dưng thịnh soạn hơn thường lệ. Có thịt heo quay, có cua biển luộc với dĩa muối tiêu chanh hấp dẫn, còn có tô cháo lươn da vàng ngậy trên bàn nữa. Ai nấy cũng lấy làm lạ tò mò hỏi nhau: Cái gì đây? Sinh nhật của Mẹ? hay tình yêu của Mẹ lên ngôi lần nữa? Sai bét hết, không có gì cả: Chỉ là, “Mẹ Huế”vừa gặp mặt ông Huyện Đề. Ông Huyện Đề đẹp trai của “Mẹ Huế” vừa cho Mẹ gặp mặt nên Mẹ vui, Mẹ hỷ xả  “cúng dường” cho chúng sanh là chúng tôi một bữa ăn thật đặc biệt để góp phần vào hạnh phúc riêng của Mẹ. (Hàng tuần “Mẹ Huế” đều vui chơi với ông Huyện Đề).

Chúng tôi thường bảo nhau: cầu cho “Mẹ Huế” gặp ông Đề hoài hoài để tụi mình sướng. Song tiếc thay, đôi khi trông mặt “Mẹ Huế” cũng eo xèo buồn, vì lý do: ông Đề bận đi nghỉ phép xa, không cho “Mẹ Huế” gặp mặt như những lần trước nữa.Trông “Mẹ Huế” buồn mà chúng tôi cũng buồn lây, vì thiếu “hàng xịn” trên mâm cơm.

”Mẹ Huế” tính tình hào phóng, có đồng nào ngoài khoảng tiền căn bản mồ hôi nước mắt của mình làm ra là Mẹ “xả láng” với tụi tôi ngay. Vì Mẹ nghĩ : “Tiền làm ra để trên gác, tiền cô bác để ngoài hiên”.

“Mẹ Huế” có thói quen: dù phải bận rộn với công việc, nhưng trên môi của “Mẹ Huế” lúc nào cũng gắn chặt điếu thuốc lá cẩm lệ của Quảng Nam. Mẹ luôn nheo nheo đôi mắt để tránh làn khói mỏng tỏa ra từ điếu thuốc và miệng thì vẫn bập bập điếu thuốc để tìm cảm thú riêng cho mình. Chính gia đình tôi đã góp phần thú vị nầy vào đời sống của “Mẹ Huế”. Trước khi bị gọi vào quân trường sĩ quan bộ binh Thủ Đức, tôi là người quản lý của gia đình, phân phối thuốc lá Cẩm Lệ-Quảng Nam-Đà-Nẵng đi khắp miền Trung. Nay không ngờ,” Mẹ Huế” lại là khách hàng của tôi và tôi lại là khách hàng của “Mẹ Huế” qua mâm cơm nầy. Chuyện đời có lắm điều thú vị bất ngờ khó nói được!

Tôi không biết có lần nào trong mâm cơm chúng tôi ăn, có “độn” tàn thuốc lá của “Mẹ Huế” vào không, vì môi “Mẹ Huế” luôn gắn chặt điếu thuốc, nhưng nếu chẳng may, có bị “độn” đi nữa thì cũng chẳng ai bị ngộ độc, vì thuốc lá được bào chế với hương liệu không có hoá chất độc hại như ngày nay, mà toàn là thảo mộc quý, tinh chiết ra để ướp thuốc cho thơm ngon mà thôi. Nên, dẫu cho tàn thuốc đó có “độn” vào mâm cơm đi nữa thì, cũng xem như là “bột ngọt” của “Mẹ Huế” nêm vào cho ngon cơm, ngon canh chứ không có vấn đề gì.

Bữa cơm ngon là vậy, còn nước uống thì sao. ”Mẹ Huế” rất cẩn thận lo chuyện nầy. Mẹ thường cho thực khách uống nước chè lá tươi, mà phải là chè lá của núi rừng quận Tiên Phước, Quảng Nam nổi tiếng Mẹ mới vừa lòng. Mẹ nói: uống chè xanh dễ tiêu thực. Do đó, một khạp nước chè tươi được kê sát với bụi tre đổ bóng mát trước cửa. Không biết Mẹ có nghiên cứu điạ hình, địa vật trước không, chứ đặt khạp nước nơi đây quả là đúng “chiến thuật, chiến lược”. Vì ăn xong, người người đều đổ mồ hôi, ra đây vừa nhâm nhi ly chè tươi, vừa hưởng được làn gió mát từ bụi tre tạt vào thì hỏi còn gì thỏa lòng cho bằng.

Quán “Mẹ Huế” gần như có thực đơn bốn mùa. Tinh mắt sẽ thấy: Mùa xuân khi nhà vườn có cải con còn non, ”Mẹ Huế” cho ăn thịt heo luộc cuốn với cải, khế lát, chuối chát, bắp chuối xắt mỏng, rồi chấm với mắm nêm nguyên chất đang còn con mắm cơm đỏ ửng. Tất cả được cuộn tròn vào bánh tráng mỏng, rồi được đưa vào miệng, cắn một miếng, lật thế nhai, nghe giòn tan cọng cải đang trộn với mùi gia vị tỏa ra thấm vào lưỡi, nồng nồng cay cay, khiến mọi cảm giác của tứ chi lâng lâng tê dại. Ôi! còn món cao lương nào cỡ triều đình sánh kịp.

Mùa hè “Mẹ Huế” lại cho ăn đổi bữa các loại cá: nào cá thu, cá ngừ, cá chuồn, cá hố. Nào kho, nào chiên, nào hấp, món nào cũng “đắm đuối” khẩu vị thực khách cả. Ngoại trừ cá sấu. Có lần tôi hỏi đùa “Mẹ Huế”. Chừng nào Mẹ cho ăn cá sấu đây? nghe xong Mẹ rùng mình nói: - ăn cá sấu, chết không đầu thai lại kiếp người được, vì cá sấu ăn thịt người, chẳng lẽ chúng ta ăn chúng ta sao mà đòi ăn thứ dại đó. Ghê qúa!


tiệc cưới Quảng Tín 1970s
Đầu mùa thu, khi các loại bí, bầu, su, mướp còn sum sê lủng lẳng trên giàn thì “Mẹ Huế” lại cho ăn các thổ sản đó.

Đông về, “Mẹ Huế” lại thay món, cho ăn các loại mắm: mắm dưa, mắm cải, mắm cá chuồn và đặc biệt là mắm cá sặc ở Miền Nam.

Tóm lại, “Mẹ Huế” đem tất cả sở trường của người đầu bếp có kinh nghiệm lâu năm trong nghề ra phô diễn tài nghệ, thử hỏi làm sao quán của “Mẹ Huế” không đông khách cho được.

Đám khách trẻ chúng tôi nhờ có quán cơm của “Mẹ Huế” mà được an ủi phần nào thân phận kẻ xa nhà. Một năm chỉ được vài ngày phép eo hẹp, hiếm hoi với gia đình. Thời gian còn lại chỉ trông cậy vào quán cơm của “Mẹ Huế”, ăn để khôn lớn với đời và chiến đấu với nghịch cảnh của chiến tranh.

Ngoài chúng tôi ra, quán cơm của “Mẹ Huế”, đôi khi cũng có những ngoại lệ khác như đón vài khách đặc biệt nữa.

Khách đây là vài gia đình tử sĩ, từ xa về toà hành chánh tỉnh làm hồ sơ nhận xác chồng hay hồ sơ lảnh tiền tử tuất, nhưng gặp phải giờ cơm, nhân viên xã hội đưa họ đến quán “Mẹ Huế” để họ ăn tạm rồi trở vào làm tiếp.

Đối với loại khách đặc biệt nầy, “Mẹ Huế” không những tiếp đãi ân cần mà còn không nhận tiền cơm nữa. Vô hình chung, quán của ”Mẹ Huế” đã biến thành cơ sở xã hội thiện chí của gia đình quân nhân toà hành chánh hồi nào không hay. Tiếng lành đồn xa, ai nghe được cũng dành cho “mẹ Huế” lòng qúy trọng đáng kính.

Tết năm nào không bận công tác đi xa, vì quá lạc lõng, tôi tìm đến quán “Mẹ Huế” để hưởng ké tình xuân. Tuy quán đóng cửa, tôi vẫn được cho vào. ”Mẹ Huế” tử tế cho ăn các món đặc biệt xuân của Huế do tự tay Mẹ nấu nướng, cúng kiếng trong ba ngày tết cổ truyền.

Rồi mùa xuân năm 1970, chiều ba mươi tết, sau công tác trở về từ quận miền núi Tiên Phước, tôi ghé quán ”Mẹ Huế” để biếu Mẹ chút quà lấy thảo: nào hồ tiêu, cau trầu tươi, chè lá xanh, mấy trái mít mật, mấy bẹ vỏ quế rừng thơm có tiếng. (“Mẹ Huế” thường hay pha chút đỉnh quế vào tô nước chấm, vừa ngon vừa trừ được bệnh tháo dạ) cùng vài lít mật ong, thổ sản của rừng núi quận Tiên Phước .

Bước vào quán, tôi thấy trước cửa được bày biện một chiếc bàn tròn đầy đủ lễ vật, hoa quả cùng với mâm cơm thịnh soạn trông trang nghiêm, thành kính đang cúng. Hương, đèn cháy lung linh. “Mẹ Huế” trong chiếc áo dài lam, hai bàn tay chụm lại thành búp sen trước ngực, trong tư thế chánh niệm râm râm khấn vái, tưởng nhớ tới thằng Hiền, thằng Mân, thằng Ngoạn và thằng Tưởng cùng với mấy đứa nữa mà “Mẹ Huế” không nhớ hết tên, đã đến quán ăn của Mẹ, nhưng nay thì ”chúng” đã ra đi vĩnh viễn không về nữa, thật tội nghiệp quá, Mẹ nhớ chúng quá.

Tôi nép mình bên “Mẹ Huế” yên lặng xúc động, vì cứ ngỡ rằng: mâm cơm chiều ba mươi tết của Mẹ, cốt yếu để cúng tổ tiên theo thông lệ rước ông bà của Mẹ mà thôi, nào ngờ mâm cơm nầy, Mẹ chỉ cúng để tưởng nhớ mấy “đứa con” lính, tứ xứ của Mẹ ngày nào.

Tôi cầm tay Mẹ, cử chỉ như đại diện cho những anh linh bạn bè đã khuất, bày tỏ lòng biết ơn đến Mẹ. Vì trong thời gian và không gian lắng đọng của ngày cuối năm nầy, khắp mọi nhà, mọi miền, ai ai cũng bận tâm nghĩ đến tổ tiên ông bà mình, còn mấy ai nghĩ đến người khác. Duy chỉ có ”Mẹ Huế” ngoài việc cúng bái cho gia đình mình, lại còn nhớ đến anh em đồng đội của tôi nữa. Họ đang vùi thân trong lòng đất lạnh, nơi bìa rừng, bên hốc đá nào đó, vĩnh viễn xa lìa mùa xuân, dù mùa xuân của họ còn rất dài…

Thử hỏi, nếu không có mâm cơm của “Mẹ Huế” trong chiều ba mươi tết như thế nầy, thì những vong linh nằm đâu đó sẽ lạnh buốt tê tái đến thế nào! Mâm cơm của ”Mẹ Huế” cúng, còn có ý nghĩa như ánh lửa hồng từ trái tim Mẹ tỏa ra làm ấm áp phần nào bao vong hồn đang lạc lõng ở cõi mù xa.

Qua đó, tôi cảm nghiệm được rằng: “Mẹ Huế” tuy có đời sống bình dị, không điạ vị gì cao sang trong xã hội cả, Mẹ chỉ làm công việc bình thường mà không một ai khi đã học qua vỡ lòng “quốc văn giáo khoa thư” thuở thiếu thời mà không rõ: “Thấy người hoạn nạn thì thương, thấy người đói rét lại càng thương hơn”. Do đó “Mẹ Huế” đã trải trái tim Bồ-Tát của mình ra để bù đắp những mất mát to lớn mà các bà mẹ, bà vợ của lính phải miệt mài gồng mình gánh chịu trong suốt cuộc chiến.

Thế rồi biến cố ba mươi tháng tư xảy ra, mỗi người tan tác mỗi ngã.

Năm 2006, sau khi từ Mỹ về thọ tang mẹ ruột xong, tôi đón tàu lửa vào thị xã Tam Kỳ lân la tìm lại quán cũ của ”Mẹ Huế”, để nhớ lại những ngày xưa, những ngày mà “Mẹ Huế” luôn luôn bận rộn lo từng bữa ăn cho chúng tôi.

Buồn thay, tất cả nơi đây nay đều xa lạ và ngỡ ngàng. Chỉ còn một nhân chứng sót lại cho biết: Sau một chín bảy lăm, ”Mẹ Huế” đã bị việt cộng bắt đi tù sáu tháng về tội giúp đỡ và có liên hệ chặt chẽ với chế độ ngụỵ.

Ra tù, ”Mẹ bị cưỡng bức đi vùng kinh tế mới ở Kontum. Do đã già yếu và buồn phiền, không chịu nổi với sương lâm chướng khí, nên Mẹ đã chết trên vùng đất đau thương đó. Qua đi một đời người rộng lượng, cao cả đáng kính.

Thế mà, Mẹ đã bị những kẻ vô minh, nuôi lòng thù hận nhỏ nhen giết chết đời Mẹ.

Nay sống trên đất Mỹ, hàng năm, tết nào tôi cũng có mâm cơm chiều ba mươi tết, để rước ông bà và rước luôn “Mẹ Huế” về vui xuân với gia đình, tôi coi “Mẹ Huế” cũng là ông bà của mình, để có dịp trả ơn ” Mẹ Huế”. Xin “Mẹ Huế” chứng giám lòng thành của con.

[Không rõ xuất xứ, minh họa của người post]

========================================================

   ♪  Ave Maria – Nam Mô M Huế

Saturday, February 1, 2025

tai nạn máy bay ở thù đô HK

cấp cứu tai nạn máy bay trên sông Potomac

Vài chữ về tai nạn máy bay ở D.C.

Tôn Thất Tuệ

[9 giờ tối ngày 29.01.2024, hai máy đụng nhau trên không phi trường Ronald Reagan tại trung tâm thủ đô HK. Một bên là phi cơ  American Eagle với 60 hành khách và 4 nhân viên phi hành, xuất phát từ tiểu bang Kansas đang chuẩn bị đáp. Một bên là trực thăng quân sự Black Hawk xuất phát từ Fort Belvoir, Virginia gần kề, trong một phi vụ huấn luyện cũng muốn đáp. Ba quân nhân trong "cối xay tiêu" và 67 người khác trên máy bay dân sự đều tử nạn rơi xuống sông Potomac]

1. Hai người Nga Yevgenia Shishkova và Vadim Naumov, một cặp vợ chồng, đã đoạt giải nhất figure skating ở Alberta Canada 1996. Ba năm sau 1998, đôi bạn định cư ở Hoa Kỳ, tiếp tục sống theo nghệ thuật thể thao nầy, trình diễn và sau cùng làm huấn luyện viên. Hai coach đi theo đoàn skating Boston tập dợt tại tiểu bang Kansas và trở về. Đoàn gồm 16 người đều tử nạn. Dù có nhập Mỹ tịch hay không, họ vẫn có dòng máu Nga, cho nên Nga chia buồn thì dễ hiểu. Không có tin hai người nầy hoạt động có lợi cho Nga như tình báo, tuyên truyền ...

2.- Sơ khởi, nguyên do gần là trực thăng nhà binh bay quá cao so với mức ấn định, ở cao độ 300 feet thay vì 200 feet và đã đi ngoài đường bay gần 1/2 mile. Donald Trump được thông báo sớm nhất và ông nói tai nạn nầy có thể tránh được.

DT nhận briefing nhiều hơn báo chí là việc dĩ nhiên. Những tin tức đó đã làm ông đi xa hơn nguyên nhân gần vừa nêu (quá cao và xa đường). Ông đã chỉ trích việc điều hành FAA (cơ quan hàng không) và nhiệm vụ điều khiển phi cơ (air control) từ thời Obama và Biden. Có thể DT đi quá xa, vì giữa ông tiền Obama và ông hậu Biden thì DT có bốn năm múa gậy; ông cũng phải gánh trách nhiệm. Dân Chủ và phe chống không thấy điểm tế nhị nầy mà chỉ nói như máy, trách DT vũ khí hóa (weaponize) mọi thứ mà không nghĩ tới các nạn nhân. DT đã dành một phút mật niệm trước khi họp báo và ông đã huy động hai bộ liên hệ chu toàn vấn đề từ A đến Z, Bộ Quốc Phòng và Bộ Giao Thông. 

3. Donald Trump biết trước báo chí hai điều tạm gọi là nguyên nhân xa; từ đó ông đã chỉ trích tuyển dụng ngoài điều kiện khả năng đã làm tê liệt mọi cơ quan trong đó có FAA, không có người thông minh và ý thức trách nhiệm. Hai điều DT biết trước thế giới bên ngoài là:

        3.1.- Nhân sự trên đài kiểm soát bất bình thường. Công việc của hai kiểm soát viên dồn vô một người và việc ghép chung nầy xẩy ra sớm hơn thường lệ 40 phút; trong thời gian nầy xẩy ra tai nạn. Việc ghép chung đã xẩy ra từ lâu được FAA chấp thuận; supervisor dươc phép quyết đinh lúc nào là luc ít luân lưu (low traffic) để một KSV có thể trông coi trực thăng và máy bay. Các phi công đã từng lên xuống ở đấy cho rằng phi trường nầy không có lúc nảo gọi là lúc low traffic; trái lại luôn bận rộn, nhất là trực thăng đưa các yếu nhân di chuyển từ các bộ đến White House; nhiều máy bay nhỏ loại vừa dành cho công vụ và ngoại giao đoàn. 2024, có 88 ngàn lần trực thăng đáp.

Ma đưa lối quỷ đưa đường hay sao mà một KSV đã quẹt thẻ về sớm hơn thường lệ 40 phút (không rõ có sự đồng ý của supervisor hay không; đồng thời không rõ người nầy phụ trách loại phi cơ nào).

        3.2.-  Ngài "The 47th" (The Fourty Seventh, tên mới mà ngành ca tụng dành cho Trump) nói chúng ta cần những người thông minh. Ông ám chỉ KSV không lưu. DC và báo nói "The 47th" cả vú lấp miệng em. Nhưng theo chúng tôi, DT nói vậy căn cứ vào những điều ông được tường trình rất sớm, trước mọi người.

KSV 30 giây trước khi tai nạn xẩy ra nói với phi công trực thăng: anh có thấy chiếc máy bay dân sự hay không? Thấy một người sắp rơi xuống hồ, bạn phải ra lệnh, ngưng, thối lui, qua trái qua phải, chứ không hỏi: mày có thấy nước sâu trước mặt hay không. Khi bạn vào trong vùng của hoa tiêu (piloting) bạn đã nhờ hoa tiêu hàng hải hay kiểm soát không lưu thấy giúp và trông chờ quyết định chỉ hướng (navigation).

Dù có thấy đi nữa, hai bên không thể liên lạc vì trực thăng dùng UHF (ultra high frequency) trong lúc phi cơ phản lực dùng VHF (very high frequency) do đó cả hai phải nhờ đài không lưu, vừa có UHF và VHF.

Đến giờ đó, đài mới phản ứng thì có thể ức đoán trực thăng đã đi sai đường từ lâu mà đài không không làm gì. Có thể KSV không chuyên về trực thăng, hay bận chú tâm đến phi cơ phản lực. 

Cho thực sự công bằng với KSV nầy, phải nói thêm sau câu hỏi nầy, KSV có ra lệnh trực thăng thay bãi đáp, một quyết định không rõ ràng. Chỉ cần lên xuống qua về trong một khoản cách tương đối nhỏ, tất có thể tránh đụng nhau. Mà đáp bãi nào, phi trường có ba 'run way'.

Những ghi nhận trên đây không thể giải thích tai nạn một cách đầy đủ. Tai nạn nằm trong mớ bòng bong của trùng trùng duyên khởi. Xa và xa lắm như phi trường nầy nằm trong vùng có quá nhiều đèn, quá nhiều ánh sáng làm chóa mắt. Phi hành đoàn trực thăng có đeo "night google"; kính đêm nầy giúp bạn nhìn thấy dưới đất rất rõ nhưng không thể thấy gì ngang tầm mắt như các máy bay khác. Đài không lưu có biết chuyện nầy hay không. Vì sao quân đội lại cho tập dợt trong vùng đầu não, bận rộn về chính trị và bận rộn không lưu? Quân đội không biết night google vừa là thuốc bổ dưới đất, vừa là thuốc độc trên không. Quân đội không nên chơi trò "phúc thống phục sâm tất tử".

Có những bài thơ tôi đi quá nhanh khó hiều về sau phải hiệu đính. Kinh nghiệm nầy cho phép nói Trump đi quá nhanh trong khi có ý kiến về ngành không lưu, nhưng ông không cương ẩu như ba búa của Trịnh Giảo Kim. 

Phụ chú: Thành lập 1968, nghiệp đoàn kiểm soát không lưu  (Professional Air Traffic Controllers Organization) tổ chức đình công đời tăng lương năm 1981. TT Ronald Reagan ra lệnh đi làm, nếu không sẽ bị truy tố, mất việc không bồi thường vì là hành vi phạm pháp. Ông tuyên bố: "They are in violation of the law and if they do not report for work within 48 hours they have forfeited their jobs and will be terminated."




Friday, January 31, 2025

DC chấp chứa dân lậu


DC chấp chứa dân bất hợp pháp

Why do Democrats defend violent, criminal illegal immigrants?
Jason Rantz, Fox News Jan 30

Wisteguens Jean Quely Charles trong băng đảng bạo động Haiti, 17 lần bị kết tội bán ma túy súng đạn, bạo hành đánh đập cướp bóc kẻ khác. Ariel Rene Romice-Patino công dân Mexico bị kết án 62 tháng tù vì hiếp dâm một bé gái. Cristofer Alexander Ramirez-Oliva người Honduras, phạm tội tấn công tính dục một vị thành niên. Ba nhân vật nầy vô Mỹ sống bất hợp pháp đã bị ICE bắt giữ trong kế hoạch truy lùng những cư dân bất hợp pháp có hành vi nguy hiểm và bạo động. Tuy vậy đảng Dân Chủ DC cho rằng ba người nầy là nạn nhân vi phạm nhân quyền.
Các cuộc lùng bố ấy không nhắm đến những người nhập cư lương thiện, đang muốn xây dựng một đời sống tốt đẹp. ICE bắt hằng trăm kẻ bạo động phạm pháp ở Boston, San Francisco, Seattle và Chicago. Các thị trấn nầy cần chính quyền liên bang giúp đỡ để duy trì an ninh địa phương. Tuy vậy, chính quyền trong tay DC đã chống đối ngăn chận.
Ví dụ Chicago. Thị trưởng Brandon Johnson tái xác nhận chính sách "thị xã là mật khu an toàn" che chở dân bất hợp pháp khỏi sự truy lùng của ICE. Rõ là ông đã để những tội nhân nầy trên sự an toàn của trẻ em trong thị xã.
Đồng thời báo chí tả khuynh từ tờ Politico cho đến L.A. Times đưa tít lớn: ICE lùng bố trường học gieo đau thương cho các cộng đồng. ICE biết rõ ai là kẻ phạm tội, ở chỗ nào, làm gì. Đâu phải là các bà mẹ đem con đến trường.
Vì sao DC theo cứng những lời nói dối nầy? Câu trả lời có hai khía cạnh.
Thứ nhất, khi đeo cho dân nhập cư bất hợp pháp nhãn hiệu bóng bẩy "nạn nhân vô tội'', đảng DC muốn tỏ ra là kẻ cứu rỗi, quán quân trong chiến dịch cứu sống các kẻ bị đàn áp dưới chính sách kỳ thị chủng tộc của Donald Trump. Nhưng chính những lời hô hào nầy đã tạo ra sự kinh hãi cho các cộng đồng mà DC rêu rao muốn bảo vệ an lành. Nói khác, cứu cánh mục đích của DC là tạo nên sự bất ổn tâm lý để lợi dụng kiếm phiếu.
Thứ đến, nhóm tả khuynh có óc lý tưởng, chân thành ngây ngô tin tưởng rằng những phạm nhân nêu trên là nạn nhân của một chính sách đàn áp có hệ thống, có chủ trương. Nhưng chẳng may họ không biết phân biệt: một bên là những người nhập cư làm lụng cần mẫn để đạt giấc mơ HK và một bên là những kẻ phạm pháp bạo động, sống nhờ một hệ thống nhập cư sai lạc. Tả khuynh cho rằng nhập cư bất hợp pháp đồng đều một thể loại, một giai tầng cần được bảo vệ. Lối nhìn một chiều nầy đã làm cho nhóm tả khuynh bảo vệ những kẻ phạm tội tồi tệ nhất, ngõ hầu bao biện lý thuyết và chính sách khỏi mâu thuẩn.
Lập luận mà DC thích nhất là: trục xuất sẽ thiệt hại kinh tế, ly tan các gia đình. Không đúng vậy, trục xuất thành phần bất hảo thì tự nhiên cộng đồng an toàn dễ phát triển doanh nghiệp và duy trì gia đình. Ai lại không biết an toàn là điều kiện tiên quyết của phát triển ở mọi mức độ. Chính những kẻ phạm pháp nầy làm ly tan gia đình của họ, họ làm bậy phạm pháp bị tù xa nhà hay biệt xứ.
Điều gây bất mãn là DC không chú ý đến các cộng đồng mà DC rêu rao bảo vệ. Nếu thiệt tình muốn vậy, DC phải ủng hộ việc trục xuất phạm nhân khỏi cộng đồng nhập cư thay vì duy trì các mối nguy hại. DC chỉ muốn kiếm điểm hơn là nghĩ đến an toàn của dân chúng. DC chỉ tạo ra một nhóm hoạt động viên (activist, quậy?) lồng trong giới phạm luật và không ngó đến những công dân tôn trọng luật pháp. Người nhập cư và người sinh tại chỗ chung nhau trả giá nầy.

Không có vấn đề chống nhập cư, mà chỉ có vấn đề chống tội ác. Không ai chủ trương, kêu gọi trục xuất một bà mẹ hiền lành lo việc nhà, hái trái cây, trồng trọt nuôi sống gia đình. Nhưng bảo vệ bọn hiếp dâm trẻ con thì làm sao mà bảo vệ theo chủ trương của đảng DC?! Nếu không đủ sức vẽ ranh giới thiện ác, đảng DC không thể lãnh đạo quốc gia.


===============================================

Đà Lạt thuở xa xưa

===============================




Friday, January 24, 2025

Một đoại tình yêu

Chúc Mừng Năm Mới
************

MÚC CHO TÔI MỘT ĐOẠI TÌNH YÊU
Tôn Thất Tuệ

Đầu thập niên 1960, từ Huế tôi vào Saigon học, quen bà đầm tương lai nhà ở sau bệnh viện Bình Dân, tạm gọi là mặt tiền. Bên hông có một hẻm nhỏ chỉ vừa cho xe xích lô hay ba gạt. Ngày ngày, từ trong xóm ấy, một nhóm trẻ con chừng mười đứa, cầm đầu bởi thằng Tỵ ghẻ, tụ tập trước nhà. Chúng không phá phách, khi người lớn đi qua chúng đều kính thưa lễ phép. Mười ngày như một, các em bắt đầu bởi bài đoàn ca, và lập đi lập lại nhiều lần.
"Có cô gái Đồ Long lắc bầu cua; lắc một cái thì ra ba con gà mái; không có chồng sao có bầu".
Lúc ấy tôi chưa biết bầu cua, mà sao cứ nghe bầu cua cá cọp. Sau mới biết là ba khối lục lăng sáu mặt có những hình rất bình dân đáng mến. Bản in ở Huế xưa con nai thay chỗ con cọp. Tôi nhớ lại món cờ bạc ngày Tết ở Huế có nguyên tắc giống vậy. Nhứt lục dùng ba hột xương sáu mặt, tương ứng với sáu cửa; trúng hai mặt như nhau chung gấp đôi. Ít năm sau về Huế thì thấy bầu cua thay cho nhứt lục, mà bài vụ cũng đi mất tiêu.
Thời ấy truyện kiếm hiệp Kim Dung như nước lũ chảy qua cả nước; ai cũng đi thuê mà đọc. Văn gia đều lấy tên các nhân vật làm bút hiệu thứ hai. Chu Tử ký là Kha Trấn Át; người khác lấy tên Hồng Thất Công. Cà cuống chết, cái đít còn cay: ngày nay bà con gọi “nàng” Nancy Pelosi, tay sừng sỏ của đảng Dân Chủ, là Bể Lốp Xe chưa vừa còn thêm Mai Siêu Phong. Hồi đó có kẻ đề nghị Bộ Chiêu Hồi in kiếm hiệp nhỏ hơn sách bỏ túi, thả vào mật khu thì cán binh BV say mê, quên đánh đấm. Nếu bây giờ giao việc nầy cho ông chủ Facebook hay Twister thì có thêm cấy chi như một vệt la de (bière?) để truy tìm mấy khứa nón cối rúc vô bụi mô mà đọc.
Đám Tỵ ghẻ thì thích cô gái Đồ Long. Lắc một cái ra ba con gà mái, không có chồng sao có bầu.
Tỵ ghẻ (nhưng rất sạch sẽ không có ghẻ) vẫn theo cung cách, quy củ xưa: không có chồng sao có bầu. Trẻ em hồn nhiên, là phát ngôn viên của thời đại. Vui như lũ trẻ nầy. Buồn thì “mẹ ơi - mẹ ghẻ - chớ đánh con đau để con bắt ốc hái rau mẹ nhờ’.
Tỵ ghẻ (sạch sẽ không có ghẻ) năm nay cũng quá bảy bó; lớn dần, già dần theo biến đổi xã hội. Bây giờ thì không chồng có chửa mới hay. Lối sống tự nhiên của "live in lover" đã lan truyền khắp thế giới từ xứ Mỹ. "In a relationship" là rứa đó, nghe mùi tai. Nhưng thế giới không học tiếp rằng Mỹ đã điều chỉnh các di lụy bằng cách ghép vào luật nhân thân. Nếu sống chung một năm thì thành vợ chồng, có quyền lợi và nghĩa vụ như có hôn thú. Mỹ đã la làng quan niệm marriage dissolution (giải thể hôn khế) đưa đến ly dị quá dễ dàng đóng góp nạn homeless, đã đưa “throwaway society” có đối tượng là lon nhôm lên đối tượng nhân thể là vợ hay chồng, vất đi rất dễ.
Trở lui chuyện cờ bạc, tui thích nhứt lục vì nhà cái úp ba hột dưới cái chén trên cái dĩa, đưa chén dĩa lên cao lắc lắc như cáo với trời: ôn ơi cho tui ăn, tui sẽ cúng con rạm mười chân. Nhưng ảnh hưởng của nó là âm thanh nghe vui hơn sáu cục bầu cua bằng giấy. Về âm thanh hay hơn nữa là bài vụ. Bài vụ? Âm thanh là cái chạch “yên bề gia thất”. Số là cái chén úp con vụ bằng gỗ tiện, chủm đít rất nặng, nhà cái hất lên trời, tay kia còn cả nắm xu đưa ra hứng, đít chén xuống trước; đó là lý do mình nghe cái chạch, rất hoang vu như trái mít rụng.
Trong Quảng, nghe kể, có ông kia xách chiếu ra ngõ chợ gần nhà mở sòng chẳn lẻ như xin xăm Chùa Tàu. Sau dăm ba lần xóc, lần nầy ông xóc xong thì chạy vô nhà lấy thêm tiền chung. Có thằng bé mở ra xem, hô to kết quả, bà con nhìn không sai; chén đậy lại, ai cũng dồn vô cửa trúng, móc tiền đánh thêm. Nhà cái ra, dở chén thì ai cũng thua. Lý do nhà cái khi dở chén đã dùng ngón tay khều ngược một đồng tiền đã mài mỏng vành. Hoặc thằng bé thuộc loại nằm vùng đã dùng thủ thuật nầy khi mở và đậy chén.
Nhưng có sao đâu, đã chết thằng Tây nào. Ngày xuân con én đưa thoi, ngày Tết bánh tét dính răng thì mình cờ bạc không cần chờ tháng hai cờ bạc, tháng ba hội hè. Chút chút cho vui xả xấu luôn thể. Ôn mệ có nói: đen bạc đỏ tình. Hậu thế đã nhét vảo miệng Hoàng Hậu Marie Antoinette câu ni: Malheur en jeux, bonheur en amour.

Xin cho tôi, xin cho tôi thua bạc ngày nầy; xin cho tôi một đám cỏ tươi, không phải một nấm mộ xanh; múc cho tôi một đoại tình yêu.-

Nha Trang ngây thơ, 1970
----------------------------------------------------------
♪♪♪

Tân Cổ Giao Duyên Cô Gái Đồ Long, Lệ Thủy, trước 1975







Tuesday, January 21, 2025

Chuyện tình nước mắt, thơ



   Long Khánh trước 1975

Chuyện Tình Nước Mắt
Cái Trọng Ty

Tôi đứng nhìn mưa về cuối chợ
thấy em trong quán nhỏ bên đường
em đứng xanh xao gầy bóng tượng
bơ vơ sao thiếu phụ tìm chồng.

Sáng mùa đông núi rừng tuyệt vọng
trời đất mưa dày những đắng cay
người thân tôi xa khuất trời mây
em tìm người trong đám tù cải tạo.

Rừng cao su mưa nhòa nước mắt
đường xa mong hơi ấm của chồng
đôi mắt ấy chia lìa lạnh lẽo
buông súng rồi cửa nát nhà tan.

Em tìm nắng nơi đầy bóng tối
tìm chồng nơi oan khốc tàn binh
biển mắt ướt làm tôi bối rối
ngực phập phồng đau đớn sầu thương.

Sáng mùa đông núi đồi Long Khánh
thân tội tù gió giạt rách bươm
nắng se vàng sớm mai buổi ấy
trong mắt em địa ngục an bài.

Trời chiều rồi thôi về em nhé
xác người trôi chinh chiến phận người
trái tim kia quạ dữ cướp rồi
thân ấm lạnh xa vời tan tác.

Còn lại trái tim tình rũ liệt
chồng của em vạt nắng qua sông
em đứng đó tìm thêm cay đắng
vàng vọt chiều những nỗi hoài trông.

Sáng nay theo đoàn tù cuốc đất
vắt nỗi buồn trong mắt tìm nhau
đáy mắt em là nỗi sầu tôi
ngày mai hết thôi đành để sống.

Long Khánh 1976

Xuất xứ: FB Lê Hoàng Tuấn Kiệt

===============================================

Saturday, January 18, 2025

2025, wait and see

George Bush, Dick Cheney và đầu não chiến tranh Irak

2025 que sera sera 
wait and see *

[Về con số đẹp 2025, nhà văn Võ Hương An chờ hết năm rồi mới có ý kiến, ông đề nghị wait and see. TTT phụ họa, cầm quạt hầu]

Dạ thưa, nhà cháu thấy hình (có lẽ photoshop) bill board trên đường với lời ghi: Từ ngày 21, Feb, một tá trứng $0.99; một gallon xăng $2, mở đầu thời đại thịnh vượng mới. Không ở Mỹ thì không biết bill board nói gì. Ngày 20 Feb bác Trump nhậm chức, mở đầu thời Nghiêu Thuấn kiểu Mỹ. 
Cho đến chiến tranh Ukraine 2022, hộp trứng gà 12 cái ở Georgia giá từ 99 cent đến $1.19. Nhưng vài tháng sau khi Ukraine ăn bom của Nga thì giá trứng gấp đôi và cho đến nay thì gấp năm. Sự tăng giá nầy xẩy ra trong khi ông Biden cai quản White House.
Giá thực phẩm thế giới gia tăng ngay khi có giao tranh giữa hai nước nầy. Ukraine lẫn Nga không thể xuất cảng lúa mì và hột hướng dương làm dầu ăn. Các hải cảng của Ukraine ở Hắc Hải bị phong tỏa. LHQ cố gắng can thiệp nhưng kết quả tượng trưng rồi ngưng. Nạn nhân đầu tiên là dân chúng Phi Châu.
Nếu HK và ông Biden yêu cầu Tổng Thống Zelensky thi hành lời nói của chính mình thì chiến tranh sẽ giảm ngay: chấp nhận trung lập và từ bỏ ý định gia nhập Nato. Thay vào đó, HK đổ tiền và súng đạn kéo dài chiến tranh. Vì vậy nói ông Biden và đảng DC trách nhiệm việc lên giá sinh hoạt 300% không phải là vô lý. Và đây cũng là lý do chính cho bác Trump đưa nàng Melania của tui thành đệ dách phu nhân lần thứ hai. 
Nhóm "Vietnamese for Biden" ở California khuyên "đừng no đã có nhà nước no", mức lương tối thiểu đã lên 20 đô một giờ dư tiền mà mua. Nhưng không phải ai cũng có job, ai cũng đi làm, người lớn tuổi, trẻ con làm chi ra một giờ 2 đô chứ nói chi 20 đô! Chủ nhân phải tăng gia mới có tiền trà 20 đô một giờ hoặc đóng cửa. 

Giá dụ ông Trump có ba đầu sáu tay mười hai con mắt thì không nói gì. Nhưng là kẻ không có bốn vú, hai ...thì khó chơi với thằng lì vật giá. Hắn như anh hùng cứu quốc ra đi thề không trở về. Giá không bao giờ hạ. Lúc tôi đến Mỹ 1984, gởi thơ nhẹ nhất chỉ tốn 10 cent; giá tem hiện nay là 73 cent. Với 10 cent lúc ấy, thư gởi hôm trước hôm sau đến, trừ khi gặp weekend. Ngày nay muốn thơ over night, bạn phải đến bưu điện mua một phong bì và tốn gần 10 dollars. US Postal Service là cơ quan của liên bang mà còn vậy, nói chi các business tự do.
Vật giá có tinh thần hợp quần rất cao, đồng lòng lên là cùng nhau lên. Thập niên 1980, Nhật đổ tỷ nầy qua tỷ nọ mua các office building khổng lồ ở New York, San Francisco, Los Angeles... làm tăng giá loại kiến trúc nầy, nhưng toàn thể thị trường địa ốc lên theo, kể cả những ngôi nhà nhỏ sắp sập. Giá nhà tăng tiền thuê nhà tăng, vật giá lên theo.
Xăng có thể hạ vì Trump sẽ cho hút dầu trong nước như vùng vịnh Mexico và Alaska. Sự sôi nổi dầu hỏa làm chúng ta nhớ thời thịnh của Texas, ai cũng mua nhà, sau đó nhà cho không ai nhận vì dầu hết job, không tiền trả nợ vay.
Trong cuộc vận động bầu cử, phe chống Trump dọa rằng Trump sẽ làm cho giá sinh hoạt lên với chính sách tariff.
Về lý thuyết, tariff đánh vào các thứ không phải nhu yếu phẩm; HK dư sức tự cung cấp thực phẩm. Ông Ngô Đình Diệm đánh tariff 300% trên xe hơi thì không hề hấn gì tôi, lúc ấy tôi chưa có chiếc xe đạp, may ở ngay sau trường đi bộ 5 phút là tới. Nhưng ở các nước phát triên, thực phẩm là một trong những yếu tố ấn định mức sống (living standard) không tuyệt đối như thời đói 1975. Vật giá là một mạng lưới chằn chịt. Nói tariff không làm tăng giá là ngụy biện nhưng tariff là một vấn đề chính trị nhiều hơn là vấn đề kinh tế. Thực tế nhiều cửa hàng đã thông báo tăng giá như Wal Mart (bán đủ thứ kể cả thực phẩm).
Nếu ông Elon Musk thi hành dự tính giảm một trillion chi phí chính phủ, điều đó có thể làm giảm mãi lực và giảm số tiền luân lưu; khủng hoảng quốc tế 1929-1931 là vì thị trường không có tiền luân lưu ai cũng giữ tiền trong nhà, chôn vàng. Nếu bỗng dưng California không cấp oan phe, phút tem thì các super market sẽ đóng cửa ngay. Chính phủ vung tiền ra sẽ lấy lại bằng thuế doanh vụ, và thuế lương bỗng của các lớp nhân viên trong diễn trình đưa thực phẩm đến tay người mua.
Bình tĩnh như thầy Dật, chờ xem là đúng. Chính phủ Trump có quá nhiều phiêu lưu mà không biết các người liên hệ có quan niệm rõ ràng ý của mình hay không. Đảng CH của Trump chỉ có đa số mỏng như lưỡi dao cạo ở hai viện trên dưới (razor slim majority) nên không dễ thi hành những điều mong muốn. Hạ viện đang thảo luận dự luật cho phép hành pháp thương lượng về kênh đào Panama và sẽ chi tiền để thực hiện.
Chính sách của Trump đối với China rất đáng nghi. Trước đây Trump như muốn nhai sống nuốt tươi Tik Tok, yêu cầu dân biểu CH thông qua đạo luật đình chỉ Tik Tok, vài thống đốc CH cấm thuộc quyền sử dụng tiện ích nầy như South Dakota của bà Noem. Đạo luật bị kiện và Trump ùa theo yêu cầu TCPV ngưng việc đình chỉ. Kết quả không như ý ấy, Tik Tok sẽ ngưng hoạt động chủ nhật Dec 19, hai ngày trước khi Trump nhậm chức; ông đã công khai cho biết sẽ phục hoạt platform nầy, có lẽ trong ngày đầu hay tuần đầu của nhiệm kỳ mới. Trump đã điện đàm với Tập Cận Bình hứa chuyện nầy và các thỏa thuận khác.
Ông thần hộ mệnh Musk hiện làm vua xe hơi điện nhờ các bộ phận sản xuất "in China", hầu như làm bên Tàu ráp nơi khác. Musk đã trực tiếp can tiệp vào chính trị của Đức viện dẫn lý do đã đầu tư rất nhiều vào xứ nầy. Tàu là một nước không dân chủ vi phạm nhân quyền, hoàn toàn khác với Đức; Musk đã đầu tư rất nhiều với Tàu sao không một lời bênh vực người Uyghur đang bị đày đọa ở Tân Cương, làm nô lệ lao động trong các xưởng xe hơi Volkswagen?
Nói chuyện Tàu vì đang nói đến kênh Panama. Tàu vừa khánh thành một thương cảng ở Perou đủ các yếu tố của một quân cảng hàng đầu; kênh Panama hiện do hai công ty hàng hải của Hongkong điều hành, mà Hongkong thuộc lãnh thổ của Tàu. Hải quân Tàu đủ phương tiện khống chế hai bờ đại dương của Mỹ Châu. Nếu HK cần giữ lại cái back yard South America khỏi tay Tàu, HK cần lấy lại kênh Panama. Nhưng Trump đang đu dây với Bắc Kinh thì khó nói quá.

Disclosure: I did vote for Trump, 3 times 2016, 2020, 2024.

Saturday, January 11, 2025


 từ chối ân giảm tử hình

Tôn Thất Tuệ

TT Joe Biden đã ân giảm án tử hình thành chung thân không tại ngoại cho 37 tử tù trong số 40 tử tù thuộc thẩm quyền liên bang (federal death row). Nhưng có hai người không chấp nhận ân huệ nầy và yêu cầu TT Biden rút quyết định. Đó là các ông Shannon Agofsky và Len Davis. Lý do nại ra là nhận ân huệ ấy làm vô hiệu hóa việc họ đang kháng án tử hình, với nhiều hy vọng trắng án, chứ nhận ân huệ nầy thì suốt đời trong nhà đá cho đến chết.

Một số thân hữu chuyên nghề hành chánh, ăm ắp bên mình nghị định, sắc lệnh, thông tư, quyết nghị ...đã tự hỏi ông Biden có quyền rút lại hay không vì hiến pháp không nói tới. Ý kiến sơ khởi của các quan đốc ấy là mọi văn kiện của ngành hành pháp có thể sửa đổi, hủy bỏ bởi chính chức sắc duyệt ký, hay một chức sắc ngang quyền hay cao hơn. Dễ mà. Trong mấy giờ đầu ngồi chưa nóng đít, George Bush ký mỏi tay hủy các quyết định của Bill Clinton bất lợi cho doanh nghiệp như cho phép công nhân kiện chủ nhân, những biện pháp bảo vệ môi sinh gây tốn kém cho các xí nghiệp, bỏ cái nầy, thêm cái kia. Biden cũng làm không khác là bỏ ngay các quyết định của Trump về nhập cư, bỏ việc xây tường biên giới phía nam và có lẽ ít hôm nữa Trump cũng làm không khác.

Nói tổng quát, dân cũng như quan có thể làm điều mình muốn, miễn là không bị cấm bởi luật lệ từ cấp thấp nhất đến cấp cao nhất và không trái với trật tự xã hội (social order).

Nhưng quyết định ân xá có khác với các quyết nghị hành pháp (executive orders). Tối Cao Pháp Viện gọi là quyết định tuyệt đối (absolute décision). Các tổng thống kế nhiệm không được phép hủy bỏ, giống như nghi can được xử vô tội thì không tòa thứ hai nào được xử lại về hình sự. Rứa thì đối với quyết định ân giảm hai ông nầy, Biden, dù là người ký, không khác gì Trump hay Vance ... về sau, cũng có nghĩa không được phép hủy lệnh ân xá.

Trông vô lý quá đi chơ, tui ký thì tui rút lại được mà, luật nào cấm. Nhưng xét cho cùng, trong lịch sử pháp lý, các luật thành văn hay bất thành văn chưa làm xong việc gọi là viết ra giấy đầy đủ đạo lý theo định nghĩa: La loi c'est la codification du sens commun. Luật là viết thành đạo luật thể hiện đạo lý trong lẽ thường. Trên cao hơn còn có một trật tự xã hội, với một khía cạnh diễn tả bởi Victor Hugo: đóng cửa tù, mở cửa trường. Celui qui ouvre une porte d'école ferme une prison.

Biden không thể rút lại quyết định về pháp lý và đạo lý. Nhất là đạo lý, đã ân giảm thì rút lại làm gì, hãy để cho các thứ luật vũ trụ, luật cao minh làm việc; khía cạnh đời thế là đủ, nằm trong tinh thần nhân bản: thà tha trăm người có tội hơn kết tội một người vô tội.

Về mặt thực tế, Biden không cần làm một hành động nào khác. Xuyên qua các án lệ, việc ân xá, ân giảm không đòi hỏi sự ưng thuận của người thụ hưởng. Thật vậy, với quyền hiến định, (with the power vested in me by the Constitution), tôi ra lệnh chính phủ không hành quyết bạn. Nào khác chi mọi công dân có quyền và nhiệm vụ chận một người không cho nhảy xuống cầu treo San Francisco.

Hai ông Agofsky và Davis vẫn tiếp tục ở trong tù được chính phủ nuôi cơm. Các ông cứ xúc tiến kháng án xin xử lại. Theo các luật gia, quyết định ân giảm không gây trở ngại.

Lâu lắm, chúng tôi có xem Court TV, và biết trường hợp một tù nhân chung thân không chịu hưởng ân huệ tại ngoại vì phải ký xác nhận có tội (guilty); ông nói thà tiếp tục ở tù, chứ không phản lương tâm nói dối có tội để được tự do. Về sau ông kháng án và được xử vô tội. Các thống đốc ký cho tại ngoại (probation) theo đề nghị của ủy ban tại ngoại (probation board) nhưng trong thủ tục các đương sự phải ký guilty; có nghĩa hồ sơ hình sự đã đúc kết thành tội.

Báo chí chí nói hai ông nầy không chịu ký giấy tờ (clemency paperwork) chúng tôi đã search trên internet nhưng không tìm ra nội dung các paperwork nầy có ghi phải nhận là guilty hay không. Một quyết nghị hành pháp Donald Trump cho ông Philip Esformes khỏi ngồi tù đến đáo hạn không ghi gì ngoài điều nói rằng việc Esformes tại ngoại không gây nguy hiểm cho cộng đồng. Hy vọng lần nầy, White House không làm gì để chận lối kháng cáo của các đương sự.

Mong rằng Biden quyết định ân giảm vì yêu cầu của các tổ chức nhân đạo và pháp lý, chứ không phải để xóa mặc cảm tha tội cho con trai là Hunter Biden. Các tổ chức nầy lo Trump sẽ ra lệnh thi hành bản án. Nếu George Bush được xem là quán quân tử hình khi làm thống đốc Texas, Donald Trump là tổng thống quán quân tử hình vì trong hai tháng cuối nhiệm kỳ trước DT đã ra lệnh hành quyết 13 tử tù. 2001, Tim McVeigh đã dùng bom tự chế bằng phân bón hóa học phá sập 1/3 tòa nhà liên bang ở Oklahoma City sát hại 167 người gồm 19 trẻ em. Ông bị kết án tử hình và Bill Clinton ra lệnh thi hành.

Phụ bản

trên cõi người
tôn thất tuệ 2015

Các cuộc xử tử vẫn tiếp diễn trên thế giới nhưng cách thức thì thay đổi rất nhiều. Từ việc chém bêu đầu để răn đe, trống đánh kèn thổi, tuyên ngôn tuyên cáo rồi đến hành quyết trong phòng nhỏ. Từ khi tuyên xử cho đến khi thi hành bản án khác nhau. Như bên Tàu thì thi hành ngay, vì pháp trường và pháp đình một chỗ. Thân nhân phải trả tiền mấy viên đạn như mẹ phải trả tiền đạn họ dùng bắn con mình. Theo một cáo buộc, phủ nhận bởi Trung Cộng, bác sĩ đã mổ lấy nội tạng và da khi nạn nhân chưa chết hoàn toàn vì TC tiếc viên đạn, coup de grace, để gia đình khỏi tốn thêm. TC tỏ ra văn minh hơn một chút khi vào năm 2014 ra lệnh cấm lấy các bộ phận thân thể của kẻ vừa bị hành quyết.
Văn minh nhất bây giờ tại nước Mỹ là chích một ống thuốc độc, thế là xong.
Nhưng theo luật và theo lương tâm nghề nghiệp (ethic), ống chích, kim chích phải sát trùng và phải thoa cồn chỗ chích.
Đúng rồi, chích thuốc là chích thuốc dù chích cho chết hay cho lành bệnh. Còn không thì treo bằng bác sĩ.

Án tử hình là sai vì các xứ dân chủ chủ trương thà tha ngàn người có tội hơn giết một kẻ vô tội; trong lúc ấy các nước CS thì thà giết lầm hơn bỏ sót.
Giữa tháng 2-2011, người ta vừa tha một tử tù (tên Graves) vì xử oan sau 14 năm ngồi tù tại Texas. George Bush junior, khi làm thống đốc Texas, đạt chức vô địch ra lệnh thi hành án tử hình. Cũng tại tiểu bang nầy, tại tòa thượng thẩm, luật sư của một bị cáo xin hủy bản án vì luật sư biện hộ ở tòa dưới ngủ (making a nap) trong phiên xử. Tòa không chấp nhận bằng cách nói ông ta có ngủ, nhưng ngủ trong lúc không quan trọng. Một em bé tiểu học cũng biết không có một phần tỷ nào của một phút là không quan trọng khi phiên tòa liên hệ đến sống chết. Cũng tại Texas nầy, một luật sư được tòa cho rất nhiều mối cải; ông ta làm chủ rất nhiều tiệm rượu và nhà hàng; ông luôn thù tiếp các ông tòa và nhân viên tòa án. (Theo Bob Herbert, The New York Times).
Cách đây hơn một trăm năm, trong một lớp hình luật tại Mỹ; một sinh viên phát biểu một điều gì; một sinh viên khác lên đánh; giáo sư can và ra lệnh cả lớp viết bài tường trình. Hơn nửa số bài viết có những chi tiết sai (về diễn biến hay ý kiến của hai người). Sự đôi co nầy do ông giáo tổ chức để biết người ta làm chứng như thế nào. Một sự việc rất đơn giản, xẩy ra trước mắt gần kề, người tường trình là kẻ có học mà kết quả rất đáng nghi ngờ. Rất khó nhận dạng người khác chủng tộc. Tòa không chịu chấp cung nhận dạng của trẻ con dưới mười tuổi.
Nếu OJ Simpson không có tiền, không ai biết tiếng thì cũng như hàng trăm người da đen khác sẽ có luật sư "chùa"; loại luật sư chuyên môn dụ bị can nhận tội nói là để nhẹ án nhưng thực để khỏi mất thì giờ của họ, kiếm tiền nhanh.
Nhưng trước khi chết bị can được thuyết trình rằng cho đến khi chết bị can vẫn là người còn sống và bình đẳng trong mọi khía cạnh, được bảo vệ như nhau trong đó có việc khử trùng ống chích, cây kim chích và chỗ đưa thuốc độc vào người.
Đó là chân lý La Palice, ghi trên mộ bia:
Ci git Monsieur de La Palice. S'il n'était pas mort, il serait encore en vie. (Nơi đây đức ngài La Palice an nghỉ; nếu ngài không chết thì ngài còn sống).
Trên cõi người có những chuyện như ri và có chuyện trong lịch sử là vua Asoka Ấn Độ bãi bỏ án tử hình hai ngàn năm trước.-
****
Tôi có xem một video, bảy tám người mất thời gian khá lâu trói xong một tử tù vào giường trước khi có người chích thuốc. Trông dã man vô cùng, dã man hơn đem ra pháp trường bắn cái đùng là xong. 
2023, tại Alabama, bác sĩ không tìm ra đưọc ven mà chích thuốc vào. Kim đâm cả chục chỗ không tìm ra đành phải nghỉ. Tử tù mập quá phải đai ét cho ốm để thấy ven. Một thời gian lâu không chộ ven bèn bày ra cách khác làm nghẹt thở, lần nầy chết thiệt nhưng thầy chú đang cải nhau phương pháp mới có nhân đạo hay không, hàm ý lối cũ rất nhân đạo. ????