add this

Tuesday, February 4, 2025

Cô hàng xóm, thơ

Đông Ry Nguyễn

CÔ HÀNG XÓM
Đông Ry Nguyễn

Năm xưa vào lính ta còn trẻ
Giữa lúc đang còn học dở dang
Những lần nghỉ phép về thăm mẹ
Quanh quẩn chơi cùng một lũ em.
Nhà bên vừa lớn cô hàng xóm
Má lúm đồng tiền duyên lắm thay
Mẹ bảo khi nào tan chinh chiến
Mẹ sẽ cau trầu hỏi cưới ngay.
Nghe nói ngượng ngùng em đỏ mặt
Chẳng dám chuyện trò, chẳng ngó nhau
Mai ta đi lúc sương mờ đất
Em còn ngủ nướng có hay đâu.
Đồn xa đôi lúc hình như…nhớ
Định viết thư về, nghĩ lại thôi
Đời lính phong sương nhiều gian khổ
Lỡ chuyện không may vướng lụy người!

Ngày ta thua trận về quê cũ
Em báo tin em sắp lấy chồng
Lấy chồng thì mặc…chồng em chứ
Mắc gì em hỏi ta buồn không?
Làng ta ở cạnh sân ga nhỏ
Những chuyến tàu qua ít lúc dừng
Nửa đêm thức giấc nghe còi hú
Ta nhớ biên cương, nhớ núi rừng.
Giá như được chết ngoài quan ải
Còn mảnh chiến bào bọc lấy thây
Đâu phải bây giờ cam giả dại
Nuốt nhục vào trong chén rượu này.

Mỗi năm tết đến cô hàng xóm
Vẫn dắt con về thăm xóm xưa
Gặp nhau em vẫn cười e thẹn
Ngập ngừng…anh có vợ con chưa?
Thưa em, từ bữa hờn sông núi
Mẹ già thôi nhắc chuyện trầu cau
Đời ta vốn đã mang tù tội
Đâu có cô nào dám lấy đâu!

=====================================




No comments:

Post a Comment