tranh Lương Lệ Huyền Chyêu
Con Sông Nào Đã Xa Nguồn
Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
Lâu lắm, chị chưa về quê ăn Tết,
Không biết thị trấn mình thay đổi ra sao,
Gió xuân sang trong dạ cứ cồn cào,
Nghe thao thức điều chi không rõ được.
Em gọi chị, bảo chị về chơi Tết,
Xuân của đất trời, đâu cũng là xuân.
Nhưng chị ơi, ngày đoàn tụ gia đình,
Ly rượu nhạt cũng mềm môi nồng ấm.
Má đã chuẩn bị một nồi bánh tét,
Chiều ba mươi đượm lửa khoảng vườn sau,
Ai đi xa còn thương nhớ hương cau,
Nóc trầu xanh tay già run run hái
lá,
Luống rau non vấn vương mùi rơm rạ,
Tím hoa cà, vàng hoa cải bâng khuâng.
Mâm cơm tất niên sao thấy nặng lòng.
Nhớ quắt quay những ngày còn thơ ấu,
Nhà đông con lũ trẻ rộn ràng quần áo mới.
Ba má âu lo... con gái lớn cả rồi.
Rồi từng đứa chúng mình, lần lượt chia tay,
Đi theo gã đàn ông người dưng nước lã,
Có tên gọi là chồng.
Rồi từ đó mùa xuân chia làm hai
nửa,
Phía bên nào cũng níu kéo niềm vui,
Tết bên chồng còn nhớ chỗ nằm nôi,
Có cha mẹ, anh em sum vầy,
Đêm giao thừa, thơm trầm hương nghi ngút.
Rồi ba má về nơi tịch lặng.
Quá khứ một thời, cửa gài yên ắng
Nếp nhà cũ trong chiều, loang bóng nắng,
Bông giấy tím khẽ rơi, tràn sân vắng,
Đâu hết rồi? anh chị em xưa
Chị! Chị ơi! Mùa xuân lại trở về
Nhớ dùm em, một nụ cười thơ ấu...
Chị ở nơi xa, một mình đau đớn.
Nước mắt nào hoen má giữa ngàn Xuân.
Chợ hoa Tết Saigon đường Nguyễn Huệ thời xưa kia
No comments:
Post a Comment