Hương linh đã quy y Phật
Tôn Thất Tuệ
Sau chiến tranh 1945 vì nhà tan nát tôi tá túc ở chùa
Thiên Minh, dốc Nam Giao giữa Từ Đàm và Báo Quốc. Đến chùa thì trước tiên chào
thầy trụ trì (Thích Quảng Huệ, gốc Sịa) rồi đến "Bà Chùa" vì đệ tử của
thầy còn nhỏ, ví như Pháp Chủ Thích Mãn Giác lúc ấy vừa thoát cái tên Điệu
Sung; Bà Chùa xem như quản gia của chùa. Đó là bà Công Tằng Tôn Nữ Tâm Dung. Bà
có người em gái thường gọi là Cô Em. Cô Em có người con gái là chị Phán kêu
theo chồng là ông phán tên Vy, thư ký làm ở Thừa Phủ, tức là tòa tỉnh, anh Vy gốc
Quảng Bình.
Cô Em và gia đình anh Phán cùng ba con sống ở một ngôi
nhà gạch bên kia đường, chệch lên Từ Đàm chừng 200m, nhà bên cạnh ông thợ rèn đập
búa đập đe. Trưởng nam của anh chị là Ma Cẩm Tuyền, rồi đến Ma Cẩm Tú và một em
gái tôi quên tên, chỉ nhớ có vần V như bố, Viên, Vinh ... Ít khi anh Phán qua chùa nhưng chị Phán thì ngày cách ngày
đem các con qua chùa. Ai cũng chọc Ma Cẩm Tuyền nói chớt: ba con làm ở Thừa Hụ.
Ít lâu sau anh Phán chết bệnh.
Nhân đọc trên FB về sự từ trần của một trong những em
nầy (Đinh Hữu Quyến) tôi viết về kỷ niệm lập đoàn. Một độc giả cho biết đã sống
gần nhà Ma Cẩm Tuyền ở Nha Trang nhưng không biết thầy giáo hiền lành nầy đã là
một hướng đạo sinh.
Tôi không chứng kiến việc đi lượm xác chị Phán, chỉ biết
sau đám ma, Tuyền và các em mặc áo chế qua chùa cúng cơm cho mẹ.
Thời gian nầy trước 1950. Chia đều thời gian thành tuần
thì tuần nào cũng nghe tin bị bắt cóc như chị Phán, tin có kẻ vào nhà bắn chết.
Vào mùa đông, tôi phải từ chùa Thiên Minh qua phía chùa Linh Quang đi lấy đậu
khuôn lúc trời còn tối trước khi đi học, có lần đá vào xác chết bên vệ đường.
Rùng rợn nhất là thằng Sắc cùng lớp kéo tôi đi vào lối
vô chùa Vạn Phước xem xác của sáu ông thầy tu vừa bị hạ sát đêm qua ngay trước
cổng một ngôi chùa gần nhà xa cửa ngõ với Vạn Phước. Người lớn nói với nhau mấy
ông nầy là Phật Giáo Thuyền Lữ.
Nhưng cái chết để lại nhiều nét trong đầu tôi là cái
chết của mẹ Con Ngãi. Ngãi rất đẹp lớn hơn tôi nhiều nhưng ai cũng gọi là Con
Ngãi, tôi cũng gọi như vậy. Mẹ Ngãi buôn thúng bán bưng ở Chợ Bến Ngự cùng hai
con là Ngãi và em gái là Tuyết sống trong ngôi nhà tranh ngay cổng chùa Thiên
Minh.
Còn sớm tinh mơ, con Ngãi qua chùa nhờ thầy qua thành gọi anh
Ân là anh cả, mẹ Ngãi đã bị bắn chết giữa đêm, hai chị em ôm xác mẹ chờ sáng.
Hôm cúng cơm ngay sau khi chôn, tôi đeo song cửa sổ
nhìn vào chánh điện. Anh Ân quỳ giữa bưng bát hương, hai bên là Ngãi và Tuyết mỗi
người ôm một cây đèn sáp. Khi thầy xướng: Hương linh đã quy y Phật; anh Ân cúi
vái, bát hương cũng nghiêng theo. Hai cô em cũng vái, làm cho hai cây đèn cũng
nghiêng theo, đổ những giọt sáp nóng xuống chiếu, như những giọt nước mắt nóng.
Hương linh đã tạo những vọng nghiệp giai do vô thủy tham sân si, hương linh đã
quy y Phật, hương linh sám hối. Người bắn chết hương linh có sám hối không?
No comments:
Post a Comment