vĩnh biệt sông Mơ
Charles Péguy . tôn thất tuệ dịch
Giả từ em, dòng Mơ còn mơ như giấc ngủ
Mơ dịu hiền từ một thuở ta còn thơ
Mơ còn đó bên những cánh đồng cỏ mướt
Mơ chảy mãi về sâu.
Chào Mơ nhé, ta bắt đầu cất bước
về những vùng đất mới lạ
mà Mơ không vời đến được.
Đây ta đi đây về những vùng đất mới lạ
vào trận tuyến băng sông băng suối
nắm trong tay nghĩa vụ còn ngời
về những vùng đất mới
ngàn công việc còn tươi.
Những lúc ấy, ôi dòng Mơ dại dột,
Mơ trân hiền và Mơ dịu ngọt
em trôi chảy như dòng đời vẫn thế, em Mơ ơi.
Em đi qua những thung lũng dịu êm cho cỏ mọc
ôi dòng Mơ bất tận
ôi dòng Mơ thương mến của đời ta.
Mãi về sau và
ngàn mãi về sau
em vẫn nhẹ lướt êm
qua vùng hạnh phúc đong đầy thung lũng
nơi hôm qua em đã đi qua
nơi ngày mai em vẫn sẽ đi qua.
Mơ nào còn nhớ cô bé chăn cừu năm cũ
ngồi trên đất tay xới những kênh đào tưởng tượng
những kênh đào không nước
để mơ ước sủng nước như dòng Mơ.
Và bé ấy nay đã đi để lại một lũ cừu
và bé quay tơ ấy đã ra đi
để lại những khung tơ nằm nhớ.
Và này đây, ta đi xa dòng nước của dòng Mơ
và này đây, ta đi xa những mái nhà
thương mến của dòng Mơ.
Ôi dòng Mơ,
em không hiểu một tí gì khổ đau của cuộc sống,
một dòng Mơ không bao giờ lay chuyển
vẫn dịu hiền nuôi mãi
những ngày thơ.
Em không biết nỗi bi thương của từ biệt
em cứ trôi chảy có bao giờ cất bước ra đi
mà biết được nỗi bi thương
nỗi bi thương của từ biệt.
Và em có bao giờ biết các hàm oan của thế kỷ
ôi dòng Mơ không bao
giờ lay chuyển
ôi dòng Mơ ta yêu mến dòng Mơ.
Biết bao giờ ta trở về đây
ngồi bên khung kéo sợi len cừu
biết bao giờ ta thấy lại các đợt sóng trong lòng em?
Biết bao giờ ta gặp gỡ
biết bao giờ ta có lại bên nhau?
Ôi dòng Mơ thương mến của đời ta
ôi dòng Mơ ta thương mến biết mấy cho vừa
Mơ ơi.
Adieux à la Meuse
Charles Péguy
(1873-1914)
Adieu, Meuse endormeuse et douce à mon enfance,
Qui demeures aux prés, où tu coules tout bas.
Meuse, adieu: j'ai déjà commencé ma partance
En des pays nouveaux où tu ne coules pas.
Voici que je m'en vais en des pays nouveaux:
Je ferai la bataille et passerai les fleuves;
Je m'en vais m'essayer à de nouveaux travaux,
Je m'en vais commencer là-bas les tâches neuves.
Je ferai la bataille et passerai les fleuves;
Je m'en vais m'essayer à de nouveaux travaux,
Je m'en vais commencer là-bas les tâches neuves.
Et pendant ce temps-là, Meuse ignorante et douce,
Tu couleras toujours, passante accoutumée,
Dans la vallée heureuse où l'herbe vive pousse,
Tu couleras toujours, passante accoutumée,
Dans la vallée heureuse où l'herbe vive pousse,
Ô Meuse inépuisable et que j'avais aimée.
Tu couleras toujours dans l'heureuse vallée;
Où tu coulais hier, tu couleras demain.
Tu ne sauras jamais la bergère en allée,
Qui s'amusait, enfant, à creuser de sa main
Des canaux dans la terre, à jamais écroulés.
Où tu coulais hier, tu couleras demain.
Tu ne sauras jamais la bergère en allée,
Qui s'amusait, enfant, à creuser de sa main
Des canaux dans la terre, à jamais écroulés.
La bergère s'en va, délaissant les moutons,
Et la fileuse va, délaissant les fuseaux.
Voici que je m'en vais loin de tes bonnes eaux,
Voici que je m'en vais bien loin de nos maisons.
Et la fileuse va, délaissant les fuseaux.
Voici que je m'en vais loin de tes bonnes eaux,
Voici que je m'en vais bien loin de nos maisons.
Meuse qui ne sais rien de la souffrance humaine,
Ô Meuse inaltérable et douce à toute enfance,
Ô toi qui ne sais pas l'émoi de la partance,
Toi qui passes toujours et qui ne pars jamais,
Ô toi qui ne sais rien de nos mensonges faux,
Ô Meuse inaltérable et douce à toute enfance,
Ô toi qui ne sais pas l'émoi de la partance,
Toi qui passes toujours et qui ne pars jamais,
Ô toi qui ne sais rien de nos mensonges faux,
Ô Meuse inaltérable, ô Meuse que j'aimais,
Quand reviendrai-je ici filer encor la laine?
Quand verrai-je tes flots qui passent par chez nous?
Quand nous reverrons-nous? Et nous reverrons-nous?
Quand verrai-je tes flots qui passent par chez nous?
Quand nous reverrons-nous? Et nous reverrons-nous?
Meuse que j'aime encore, ô ma Meuse que j'aime…
(Le Mystère de Jeanne d'Arc)
No comments:
Post a Comment