ngoảnh lại sầu lưu lạc, tranh Nam Mỹ ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- |
ngoảnh lại
hương trầm
Lá
vàng phủ kín lối về
Đường đi cũng phủ vàng thề năm xưa
Gập ghềnh sáng nắng chiều mưa
Ngựa phi mệt vó thuyền vừa bỏ neo
Ô
hay nghìn dặm vượt đèo
Bổng dưng thoáng chốc bay vèo thời gian
Nào
hay lịch đã sang trang
Bạc phơ mái tóc trường giang ngậm-ngùi.
sầu lưu lạc
hương trầm
Thời gian lạnh lẽo như dao bén
Chôn
vùi mơ ước buổi xuân xanh
Ngày
tháng rơi theo tờ lịch xé
Ta
thấy
mình thành mảnh vụn rơi cùng
Vẫn cố nhặt những mong chờ, hy vọng
Không
đành lòng để trôi nổi, rơi xa
Gởi ai đây? trời đất bao la
Xa
thẳm ấy là quê nhà yêu dấu
Thời thế đổi thay lòng người tăm tối
Ngay
bạn
bè thân thiết thuở xưa
Cây
quít Giang-Nam đem trồng Giang-Bắc
Chua
thật
chua, không phải chua vừa
Đất nước ta từng hãnh diện bốn ngàn năm
Diệt ngoại xâm vang danh bốn bể
Ôi
con rồng cháu tiên bễ nghễ
Mà
đâu rồi Lam-sơn, Lê-Lợi quật cường
Đâu
rồi
Lý-Thường-Kiệt, Hưng-Đạo-Vương
Đâu
Trưng,
Triệu.
Hởi hồn thiêng sông núi!
Sống thương tâm bao người lủi thủi
Lòng
thì nhiều tài sức chẳng bao nhiêu
Thẹn làm sao ngó mặt đất trời
Thẹn làm sao với anh linh tử sĩ
Thẹn làm sao với quả phụ, cô nhi
Ta
không bạc nhưng trời đất bạc
Không
phụ người người lại phụ ta
Cúi
lưng
gập
người rơi nước mắt
Thật xa kia là bóng dáng quê
nhà
Mấy mươi năm lòng càng thất vọng
Soi
bóng mình dưới nước lung linh
Ai
đấy
nhỉ -
da mồi tóc bạc
Mắt như mờ nuốt lệ lặng thinh
Lich-sử ngàn năm giờ quay lại
Đau
thương
kia đâu chỉ có dân Hời.
hoa sứ hay hoa đại, một biểu tượng của người Chàm --------------------------------------------------------------------------------------------------------- |
Xin mời xem
các bài khác cùng người viết Hương Trầm:
.......................................................................................................
&
No comments:
Post a Comment