lang thang
hương trầm
Ngày hôm nay ngơ-ngẩn lang thang
Lòng tự hỏi có điều gì buồn thế
Trời không mưa và trời không gió
Cũng không nắng hanh vàng báo hiệu một mùa thu
Chỉ tinh mơ lãng-đãng sương mù
Giọt nước đọng cỏ xanh còn ngây ngủ
Tiềng ve buồn như lòng tôi ủ rủ
Trên cành xanh mà như thể úa rồi.
Có một điều gì như không tồn tại
Ở trong tôi và riêng chỉ trong tôi
Như một mối tình oan trái
Không muốn vương nhưng tơ vẫn buộc vào.
Như một ngày nắng vàng tươi
Mưa đột-nhiên đổ xuống
Nhẹ như lá đang rơi
Vừa đủ ướt tóc ai theo gió
Trên áo trắng ngây thơ
với nụ cười của thiên-thần mơ ngủ
Và mưa mưa phủ kín xóa mờ
Tôi nghe đâu đây một tiếng thở dài
Như tiếng gió vừa lướt qua mái tóc
Nghe nỗi quạnh-hiu nhè nhẹ bước vào
Nhẹ lắm nhưng tôi vẫn mơ-màng nghe được
Chân lẩn-thẩn về lại nơi bắt đầu
Như chiêm bao ...
nghe trong gió mùi hương xưa cũ
Nghe trong gió mùi hương xưa cũ.
No comments:
Post a Comment