add this

Saturday, April 6, 2024

cây ngô đồng

    ngô đồng nở hoa ở Huế

Ngô Đồng . Tơ Đồng....
Tôn Thất Tuệ

Nói thì không ai tin, chứ tui ở Huế xa Huế lúc 23 tuổi nhưng chưa đến Mang Cá, chưa thấy Ngự Hà, chưa đến Bao Vinh, chưa đến Chợ Cống ... và chưa thấy cây ngô đồng, bông ngô đồng. Vì răng? chỉ có trời mới biết, tui không biết. Dieu seul le sait! Only God can He tell.
Có hai cây ngô đồng mà tôi nói như con vẹt. Thứ nhất: Ngô đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu. Một ngọn lá ngô đồng thay màu nhạt đi đủ làm cho cả xóm làng ai nấy đều biết thu về, không cần đến hoa thu cúc hay trời thu đạm. Và cây ngô đồng trong chương hay nhất của cuốn Trà Thư nói về âm nhạc. Ngoài ra còn ''ngô đồng'' trong thành ngữ: ngô đồng không trồng cũng mọc, có thể là bắp hoang ngoài đồng chăng?
 
T
ruyền hình xưa ở Saigon, giới thưởng thức có chút ít bềsâu thì thích nhất là Ban Nhạc Tiếng Tơ Đồng của Hoàng Trọng. Gồm hết các danh ca từ Thái Thanh cho đến Mai Hương, Quỳnh Giao, Kim Tước. Nình ông thì từ Anh Ngọc cho đến Duy Trác. Dàn nhạc coi bộ cổ điển rậm đám có thầy giáo Trần Thanh Tùng cò cưa cây violoncelle, trung hồ cầm. Hoàng Trọng nổi tiếng phổ thơ hay nhờ người khác viết lời. Tuy chưa đến độ Đoàn Chuẩn và Từ Linh, một thi sĩ Huế đã viết lời khá nhiều cho Hoàng Trọng. Đó là Hồ Đình Phương. một nhân viên y tế của bệnh viện Huế. Người Huế mình còn có Hồng Dũ Trân vừa ca vừa chỉ cho kẻ khác ca.

Trở về cây ngô đồng, thì đồng ni của Hoàng Trọng là gì. Mà tơ là cái chi chi. Xin nói lung tung để các học giả phải mở miệng chỉ bảo.
Những nhạc cụ bình dân như măng đô lin, ghi ta hay phức tạp như piano, harpe, đều có dây bằng kim loại, cho nên chúng tôi đã nghĩ đồng là đồng chì sắt. Té ra không phải, đồng là cây ngô đồng, gỗ đồng làm đàn kêu thanh. Hay cây vông đồng gỗ xốp? Không phải, vì cây vông gai ở Huế quá xốp chằng làm nên tích sự gì, lá vông non ăn trị mất ngủ, lá vông già gói nem; thỉnh thoảng có bông đỏ như môi son giữa những tái tê gai nhọn, trên khuôn mặt ó đâm của nàng.

Bọng đàn mà không có dây đàn chỉ vỗ bông bông, chưa đủ thành một nhạc cụ tiêu chuẩn. Các loại đàn xưa đều dùng dây bằng tơ, khác với dây đàn tây phương xưa dùng ruột cừu gọi là boyau.
Nhưng tơ không phải là chữ Hán. Tránh trời không khỏi nắng, đi mô cũng gặp Chú Xìn, Thím Xẩm, cơm gà Xiu Xiu, hủ tiếu Tiều Châu. Tiếng nị, tơ là ty 絲. Chữ nầy là một nốt nhạc trong âm giai cổ điển có từ thời Khổng Tử, cũng là sợi dây đàn. Ty rộng hơn chỉ loại nhạc cụ có dây bên cạnh các loại bằng kim loại, bằng đá và ống tre. Kim thạch ti trúc.

Theo Thím Xẩm phải nói ban nhạc ''ty đồng'' đúng điệu vua tôi; Trung Quốc là anh còn mình là em theo lời của Thích Chơn Quang cháu bác. Nhưng cái lỗ tai nó nói ẹ lắm.

T
ơ Đồng của Hoàng Trọng nghe nó xa xăm thi vị nàm thao. Thiều Chửu có cho thêm hai chữ 情絲 tình ti rồi dịch thành "tơ tình" nghe như ông Tơ bà Nguyệt xe duyên chỉ thắm đôi ta vợ chồng.
Ban nhạc Tiếng Tơ Đồng nó còn mãi là vậy đó. Chúng tôi nói phách nhưng không làm dư luận viên 'thoát Trung' rất chi tào lao xịt bộp.
Nhưng mà nầy thưa bà con, Nguyễn Thiện Tơ là một nhạc sĩ sâu sắc. Tơ như tơ lòng đấy, có mấy câu trong Nhắn Gió Chiều của ông:
Còn đâu nhũng phút tơ lòng hòa chung
còn đâu những phút êm đềm nhớ nhau
mà nay đến đây tơ đồng phím chùng
nào ai biết cõi lòng sâu thương.

Rứa thì tơ đồng kiếp trước có căn tu.
***
Dạ thưa, hai ba bữa nay nơi bề tui ở, trời như trở lại thu, làm cho những cây anh đào đang bớt hoa, với những hoa chưa tàn lung linh như anh đào mới, kỳ hoa mới khi thu sang. Và thu lắm vì mưa và gió chưa đem đi hết những ngọn lá khô rơi từ năm qua. Bỗng dưng muốn làm thi sĩ nửa mùa lớ xơ quanh xó chợ. Thơ rằng:
Thu ở mùa hè thu quay quắt,
như con vụ xoay xoáy cả hồn ta. 
Thu hãy ở đây thu mùa nắng,
ta sẽ cho thu tắm chục trộ mưa dông.
Chớ ở truồng coi dị lắm nghe thu.

Dạ thưa, tai bị vì bởi thu đi sai hướng, thu vô lộn buồng, tại bị vì bởi ông Nguyễn Thiện Tơ mà bề tui không tiếp tục với cây ngô đồng trong Trà Thư, hẹn kỳ sau giới thiệu đầy đủ ''The Book of Tea''. Mời bà con hai họ đàng trai đàng gái, ông mai, bà mối thưởng thức cấy ni nghe được lắm.

Nhắn Gió Chiều.Nguyễn Thiện Tơ 
Chiều nay sớm về với sắc thu đắm u buồn 
Cùng gió ngàn với sương thu mờ buông. 
Ai có về nẻo xưa cho nhắn cùng người xa. 
Nhớ khi hoàng hôn cùng ai dưới màn sương 
Bước đều trên đường lòng réo rắt yêu thương. 
Mây cùng với gió, lòng ta muốn nhắn đôi câu 
Tới phương trời vắng cho lòng nhớ nhau. 
Lòng sao vẫn còn mang mối sầu mỗi thu về 
Khi bóng ác tà khuất dưới làn sương chiều buông. 
Còn đây núi kia đây dòng sông này 
Nào ai biết chăng cõi lòng nát tan. 
Còn đâu những phút tơ lòng hòa chung 
Còn đâu những phút êm đềm nhớ nhung 
Mà nay đến đây tơ đồng phím chùng 
Nào ai biết cùng cõi lòng sầu thương.

No comments:

Post a Comment