Ván cờ quốc cộng
Thế cờ tướng (tượng kỳ) nầy trông giống như chiến tranh nam bắc VN.
Trong suốt mấy chục năm miền Nam hầu như (97%) ở trong thế thủ. Nghe đài Hà Nội 1954 thì thấy. Cho nên xem người cầm đỏ là VC, tấn công trước. Xanh là quốc gia.
Quốc gia tin tưởng một ngày kia VC sẽ lụn bại, rút ra bắc vĩ tuyến 17. Thôi thì hai đứa mình sống riêng hòa bình, bỏ cái sống chung hòa bình (coexistence pacifique) cọp và cừu của Nga Hoa, món đầu heo thịt chó không ăn khách nữa.
Người cầm xanh thấy con mã chạy quanh chả làm được việc gì cho nên lấy bụng ta suy ra bụng người. Đỏ sẽ phải hòa bằng cách cho pháo ăn xe, nạp mình chịu tội; vì xanh còn sót con chốt để xịch qua xích về, đúng là nhất mã chiếu vô cùng. Nghĩa là đỏ không thua.
VC đi đêm với Mỹ. Mỹ chỉ cho một nước cờ mà quân tử Tàu cho là hèn nhưng chiến tranh thì có chi hèn.
Đó chỉ nhích tới một bước (pháo 6 tấn 1). Đến phiên xanh phải đi. Xe hoặc tướng nhúc nhích thì pháo ăn xe. Vậy chỉ còn con tốt xanh lách qua đường số ba (tốt 4 bình 3) còn cầm cự rút khỏi Cao nguyên vài tháng; để cho một số người có thêm chức vụ ghi vào carte de visite, tổng thống Hương, tổng thống Minh, Thủ Tướng Cẩn và dài dài, bộ trưởng, quân sư quạt mo .....
Xem hình đồ, con chốt xanh lọt giữa các lực lượng đỏ. Giống như biệt kích thả ra bắc. BV đoàn ngũ hóa nhân dân từ con nít cho đến lão lão ông, lão lũy thừa. Kêu tô thứ hai, phở chưa đem ra thì công an đã đến còng tay, ai có tiền ăn tô thứ hai, mà có tiền có dám ăn không? Chú quán, thực khách và trẻ con đều là công an.
Pháo thụt lùi xuống đáy (thối 3). Nếu chốt tấn xuống chân tượng thì pháo lên; nếu bình che mặt pháo thì mã chiếu, xe không thể cản, tướng xuống, pháo ăn xe.
Đấy là lúc chen nhau ở tòa đại sứ Mỹ hay bến tàu tìm đường đi.
No comments:
Post a Comment