chắc
là tại mùa xuân
ng.
quang
Chắc là tại mùa
xuân
Nên midterms
nhận về đầy mực đỏ
Chắc là tại màu
xanh cây cỏ
Nên program
chẳng bao giờ chịu compiled
Hay là bởi cô bé
làn tóc mây bay
Chiều hôm qua
giận anh không thèm nói.
Sáng thứ năm Revelle Plaza đầy gió
Ai dại gì ngồi trong S
and E
Giữa chồng sách
cao bỗng nghe tiếng sóng
biển mời gọi rầm rì
Ai chẳng biết bên kia
rừng Grove là bãi biển dài phơi mình
bên nước xanh quyến rủ
Ai cũng
biết ngày mai program due và lab điện kèm quiz
chiều nay tô đen thời khóa biểu.
Làm sao cho ai hiểu
Bao nhiêu lần ta muốn mang
drop cards
Đến từng
department
Lấy những ấn son chữ ký
Chứng nhận:
thằng học trò lười
từ nay trở đi khỏi cần đến lớp.
Ai ngoài
đó, bảo giùm tôi số phone của thầy Khổng Tử,
Ta muốn xin vài cuốn Tứ Thư,
Và năn nỉ xin thầy nhận ta làm đồ đệ.
Những lần xuân sang
thầy trò rủ nhau
ngao du sơn
cùng
thủy tận.
Và bài tập là những trang
thơ ngũ
ngôn, tứ tuyệt.
Những program thay bằng bách, tùng, băng, tuyết
Vẽ đời tươi những gót ngọc giai nhân.
Bảo giùm ta
có course nào khỏi thi
Khỏi đến lớp, khỏi program, homework
Chỉ giùm ta
đường qui hồi cố quốc
Sống bằng hồn Nguyễn Huệ đánh
quân Thanh. (01 thg 5, 1978)
Ghi chú:
lúc mới nhập cư 1984, tôi thường la cà quanh tờ tuần báo Tin Việt của Nguyễn Thượng Hiệp (đã qua đời). Một anh bạn rất trẻ đến nhờ tôi chuyển cho chủ nhiệm tập giấy rời chưa được mười trang phóng ảnh (photocopy) gồm dăm bảy bài thơ ngắn dài. Anh còn cho tôi một bản. Không nhớ Tin Việt có đăng hay không. Phần tôi, số phận những trang giấy rời nầy bị thử thách với nhiều lần thay đổi chỗ ở. Đến nay 2015 thì đã 30 năm, hơn một thế hệ, nếu tính thế hệ là 25 năm. Bây giờ con của chàng thế nào cũng vô đại học như người trẻ năm xưa tung vào đời những vần thơ mà hình thức mang tính chất thời đại. Nhưng may, trong ruột còn giữ “hồn Nguyễn Huệ đánh quân Thanh”.
lúc mới nhập cư 1984, tôi thường la cà quanh tờ tuần báo Tin Việt của Nguyễn Thượng Hiệp (đã qua đời). Một anh bạn rất trẻ đến nhờ tôi chuyển cho chủ nhiệm tập giấy rời chưa được mười trang phóng ảnh (photocopy) gồm dăm bảy bài thơ ngắn dài. Anh còn cho tôi một bản. Không nhớ Tin Việt có đăng hay không. Phần tôi, số phận những trang giấy rời nầy bị thử thách với nhiều lần thay đổi chỗ ở. Đến nay 2015 thì đã 30 năm, hơn một thế hệ, nếu tính thế hệ là 25 năm. Bây giờ con của chàng thế nào cũng vô đại học như người trẻ năm xưa tung vào đời những vần thơ mà hình thức mang tính chất thời đại. Nhưng may, trong ruột còn giữ “hồn Nguyễn Huệ đánh quân Thanh”.
No comments:
Post a Comment