kín mịt
tôn thất tuệ
Ôi khổ sở một ngày San
Diego kín mịt
khói lam buồn anh gọi làn sương
lớp tuyết mỏng của dải đất khô nắng cháy
không có sông ai ngóng
thuyền qua
thuyền chèo dọc đưa em về quê ngoại
chiếc đò ngang đưa em đi học mỗi ngày.
Anh thích lắm những chiều mưa tầm tã
những buổi mai mưa nhẹ điểm cành hoa
nhưng không có
nơi San Diego nầy kín mịt
mây làm sương nứt nẻ cánh tay gầy.
Một biển lớn bao quanh
thành phố
biển rộng ghê anh sợ cái xa xôi
nên anh nhớ một dòng sông
nhỏ bé
đứng bên nầy anh gọi được bên kia
có em đó chung nhà với ngoại
để em thương như em nhớ những vườn rau.
Và anh thấy không gian
thừa thải
đất rộng ghê nhưng không có
chỗ kiến bò
không có dế đào hang
ngoài ngõ
hát cùng em chia sẻ khối tình em.
Và thừa thãi những con đường rộng rãi
đi về xa nhưng chắc hẳn
không đến được với dòng sông
có em đó bên bờ lau mảnh khảnh
anh gọi em một tiếng nhỏ không ai
nghe.
Và khổ lắm, một ngày San
Diego kín mịt,
Anh mù lòa sương trắng hóa thành
đen.
SD: kinh đô hoa, cung cấp hoa cho Rose Parade đầu năm ở Passadena
|
No comments:
Post a Comment