Thái Lan, trại tỵ nạn Sikiw
một bàn chân
tôn
thất tuệ
Em
ngủ quên
và
quên phủ kín một bàn chân
và
chỉ một bàn chân
một bàn chân lạc lõng
bên
những cuộn mền xám dài trên sàn gỗ.
Trời không lạnh lắm mà ai cũng trùm chăn kín
ai
cũng trùm chăn kín
để giữ cái riêng tư của chính mình
sao
em để lọt một bàn chân?
Để lọt một bàn chân!
Hôm
qua mặt trời ôm mây
như đôi tay che mặt lại.
Mây
xám lắm, xám như chiếc mền em đắp
nhưng vẫn còn một tia sáng
và
chỉ một tia sáng thôi
em
nhớ nhé, chỉ một tia sáng thôi
nhưng anh thấy mặt trời.
Một tia sáng! Một bàn chân!
Một bàn chân dung hiện toàn thân.-
Thái Lan 1982
|
(tôn thất tuệ, 1939 bến ngự huế, tiểu học nam giao, biết đọc biết viết, georgia usa 30747)
add this
Sunday, December 28, 2014
một bàn chân
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment