add this

Tuesday, December 10, 2019

thương nhớ cá kèo

Image result for Nuoi CA Keo
Thương nhớ cá kèo
Thùy Lan Vy

Thập niên 50 quê tôi thật sự sống trong cảnh thanh bình, gạo trắng nước trong, mức chênh lệch giàu nghèo không đáng kể. Gò Công họp chợ trong không khí an lành, chuyện móc túi, giựt dọc hình như không có. Đàn bà con gái trong tỉnh đi chợ đều mặc áo dài.
Thuở tôi vừa mới vào trường tiểu học, xóm Cầu Huyện tôi ở thật hiền lành, với khoảng gần mười ngôi nhà trải dài cặp lộ, bên kia là con kênh, mỗi nhà có rào rõ ràng. Chiều chiều thường có những chiếc xe ngựa có trống có phèn la, hai bên hông xe treo bảng quảng cáo tuồng hát rong ruổi chậm chậm khắp các nẻo đường để phát chương trình trình diễn trong đêm.

Rạp Bình An Gò Công luôn luôn có gánh hát từ Sài Gòn xuống trình diễn… Cứ mỗi lần nghe tiếng trống xe rao hát là tôi được phép chạy ra ngõ chờ xe tới xin cho được tấm chương trình… Chị tôi cùng với mấy người bạn chung xóm chuyền nhau xem tờ chương trình, dĩ nhiên không quên bàn tán về các đào kép trong gánh… để rồi cười với nhau vui vẽ… Nhiều lần tôi nhận được tấm chương trình bằng chữ Tàu, các chị tôi cười chọc tôi
– Tại em giống chệt đó…
– Tối nay mình mua vé hạng cá kèo đi coi hát ….
Trong trí tôi nhận biết hạng cá kèo là thứ hạng từ bằng tới thấp hơn hạng chót. Ba tôi trong một bữa ăn có nói về chuyện nầy:
– Tháng lúa gần chín miệt làng Tăng Hòa cá kèo đặc ruộng, đứng trên bờ nhìn xuống mặt nước thấy chi chít đầu cá kèo, hạng cá kèo là vậy đó… Không có ghế ngồi đứng sau hàng ghế hạng chót cũng đơm đặc đầu người…

Gia đình tôi thuộc hạng giữa của trung lưu và nghèo, cho nên việc chi tiêu tiền bạc phải hết sức dè xẻn, bữa cơm thường có hai món, món canh và mòn mặn. Cũng có khi thay canh bằng món xào. Con cá kèo rất thường được mẹ hay chị tôi làm món ăn trong ngày. Cứ mỗi lần ngồi vào mâm cơm, ba tôi, nhìn thấy dĩa cá kèo, thường nói:
– Cá kèo nầy là do đất sanh. Mùa khô ruộng đất nẻ đồng, vậy mà mưa xuống vài đám, ruộng nổi nước là có cá kèo.
Nghe ba nói, tôi ghi nhớ mà không thắc mắc…

Mười lăm năm lưu lạc đất người, thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ đến những món ăn làm từ cá kèo, với bàn tay khéo léo của mẹ tôi, nhớ lại tôi còn thấy thèm… nhiều lần tôi mua cá kèo đông lạnh trong vài chợ Việt Nam… Nhưng dù tôi cũng kho nấu chiên xào giống hệt mẹ tôi nhưng, thịt cá cứng ngắc, ăn chẳng ngọt ngào…
Những thức ăn làm từ cá kèo của mẹ bây giờ tôi chỉ còn được ăn trong mơ… để rồi tỉnh giấc…lau vội giòng nước mắt lén chảy ướt má.

Trời Gò Công tháng gió chướng, ngọn gió độc xứ Gò (Gió nào độc bằng gió Gò Công), gà vịt cũng thường bị toi vào tháng nầy… Có gió chướng là có hoa so đũa, có trái đậu rồng, hai loại nầy chỉ xuất hiện vào những ngày tháng cuối thu.
Tan buổi học về, trời hanh nắng, chén cơm rang buổi sáng lót lòng đã đi chơi đâu mất, bụng đói cồn cào… bước vô nhà, bỗng khịt mũi, mùi canh chua từ nhà bếp phưởng phất đâu đây…Nhìn mâm cơm mẹ dọn sẵn, tôi đã thấy cồn cào.
Tô canh chua bông so đũa, lẫn với đậu rồng xắt liễn, nấu với cá kèo, nêm rau tần dày lá với ớt sừng trâu chín đỏ cắt khoanh mỏng xéo, dĩa nước mắm trong dầm ớt chim ỉa, chén cơm bốc khói, mâm cơm chỉ một món nhưng ăn hoài, ăn no cành hông mà vẫn còn muốn ăn nữa…
Tôi ăn luôn 5 chén cơm loại chén có hình rồng, mẹ nêm đường, muối, mẹ dầm me, mùi chua cay, ngọt , mặn thật hòa họp, cá kèo mập tròn, bụng cá béo ngậy với vị đăng đắng của mật cá, ngon khó tả, cho tới bây giờ xứ người nhớ lại, tôi nuốt miệng không mà cũng thấy ngon…Xong bữa cơm bụng căng tròn lưng đẫm mồ hôi, quá đã….
Trương Định quê quán Gò Công
Image result for gò công

Thuở còn nhỏ, tôi là con út nên thường quẩn quanh bên mẹ, mỗi lần mẹ đi chợ về có mua cá kèo là tôi có phận sự canh mấy con gà cho mẹ làm cá, sơ ý một chút là gà cắp cá chạy te te, rượt theo bắt lại đủ mệt.
Cá kèo mẹ để trong rổ, lựa thế đất bằng ngoài sân mẹ ướp cá với tro bếp rồi cầm từng con chà trên mặt đất cho sạch vảy và nhớt cá, sau đó mới để cá vào rổ, nhận rổ vào chậu nước chà cá nhiều lần…cá kèo đen đúa bây giờ trở nên trắng trẻo. Mẹ dùng dao nhỏ, sau khi liếc sơ vào một cái khu tộ, mẹ bắt đầu cắt bỏ đầu cá, bầy gà sau khi cá làm xong thì bầu diều cũng căng cứng vì đầu cá. Loại cá nầy sống khá lâu trên cạn.

Cũng cá kèo mẹ dùng gắp tre cặp gắp nướng. Cá gặp lửa than hồng riu riu chín tới từ từ cho tới khi da nứt vàng nghín mẹ để cá vào dĩa. Nước mắm chanh đường tỏi ớt, củ cải trắng mẹ xắt lát mỏng rồi xắt lại thành sợi, ngâm cải vào tô giấm có pha chút đường muối và chút nước lã, rau quế mẹ xắt nhuyển. Cá kèo nướng được mẹ đặt nằm khít trên dĩa, mẹ chan ngập nước mắm ớt, trải trên mặt một lớp củ cải ngâm dấm, trên lớp củ cải là lớp rau quế. Bên xứ lạ nầy có tiền biết đi đâu để mua dĩa cá nướng nầy đây, thêm một món bông bí xào với thịt ba chỉ. Cơm ăn với cá kèo nướng, bông bí xào thêm xị rượu đế Bình Ân, khà một tiếng quên hết chuyện đời.
Chị Hai tôi thường kho mắm với cá kèo. Mắm cá sặt mua của bà thầy Thanh, kho rục lọc bỏ xương. Cá kèo, chị để nguyên con, nêm đường cho mắm dịu, canh sôi hớt bọt, cá vừa chín tới, trái đâu bắp chị cắt mỗi trái làm ba khúc, cà dái dê chị cắt miếng bằng ngón tay cái…thả hết vào nồi mắm, chờ lửa sôi lại chị nêm thêm hành, ớt…Nhà bếp trống vách vậy mà mùi mắm vẫn bốc thơm lừng, gây cồn cào bao tử…

Buổi chiều trời mưa rả rích, cảnh trời mưa mùa lúa chín. Mưa không lớn nhưng dai dẳng dễ làm lòng người se lại, dễ gợi nhớ những kỷ niệm êm đềm đã trôi qua…,những cô gái mới về nhà chồng dễ nhớ tới người tình cũ …gian nhà bếp trống vách, bộ ván cũ nhỏ, vừa dùng để nồi cơm trả cá, đi chợ về bày biện trên ván, vừa dùng làm bàn ăn.
Ba, anh, và tôi ngồi ghế đầu quanh góc ván. Mẹ, chị ngồi trên ván. Mâm nhôm, với một tô nước mắm kho, một dĩa bàn đựng cá kèo, một dĩa dưa leo, khế chua, chuối chát, một tô tai bèo đựng rau thơm, gồm tía tô, rau quế, dấp cá, húm cây, một dĩa đậu bắp hấp cơm …mấy trái ớt chỉ thiên vừa hườm chín…
Trời nhá nhem tối, ngọn đèn dầu khêu ngọn cao, cơm gạo sóc nâu nóng bốc khói…Anh kể chuyện trường, chị kể chuyện lớp, mẹ kể chuyện ngoài chợ…. Mâm cơm gia đình ấm cúng bên ngọn đèn dầu với đầy đủ mọi  người trong nhà… Cảnh nầy, hy vọng kiếp sau tôi mới tìm thấy lại được…
Ngoài trời mưa vẫn còn rả rích. Nồi cơm cạn dần, mẹ lại tủ thức ăn mang ra một dĩa vú sữa đã cắt sẵn ăn tráng miệng. Mẹ ơi! bàn tay của mẹ, bàn tay mềm dịu chăm sóc đàn con bây giờ con biết tìm đâu?

Có nhiều hôm cá kèo mẹ không nướng mà chiên tươi. mẹ dầm nước mắm me đường tỏi ớt thật cay, cá kèo chiên tươi ăn kèm với đậu rồng xắt xéo xào với tôm bạc lột vỏ (dân Gò Công phân biệt tôm càng, tôm trứng, tôm đất, tôm bạc, tôm chấu, tôm tích…rồi tới tép rong, tép mòng… sau cùng là con ruốc, ruốc là loại tép ở biển, nhiều nơi tôi nghe người dân gọi con tôm đất tôm bạc…là con tép đất, tép bạc. Vậy chớ khi con tép đất nầy phơi khô sao không gọi bằng con tép khô).

Gò Công thuở tôi còn nhỏ, cá kèo rất rẻ. Tôi nhớ có năm, bà con (gia đình chị Phụng, gia đình chị hai E) từ Bến Chùa mang cho nhà tôi mỗi lần hàng mấy trăm con cá kèo. Thuở đó cá kèo được tính bằng đôi (mỗi đôi hai con)
Về đây nhậu tôi nhớ hoài món khô cá kèo nướng dầm nước mắm me. Cá kèo làm khô, nướng lên thịt ngọt lại thơm, nước mắm me dầm ớt, mùi chua ngọt của nước mắm, hòa với vị ngọt thơm của khô cá…thì cạn ly đầy ta lại rót đầy ly cạn.
Con cá kèo kho nêm hẹ rắc tiêu là món thường ăn của dân miền lục tỉnh. Cá kèo kho khô, cá cong mình lại quyện hẹ tiêu, kèm chút rau thơm khế chua dưa leo… mới nghe nói đã bắt thèm. Nhưng cá kèo kho chỉ, dân Việt lưu vong khó biết làm.

Thời Gò Công thanh bình, thời tôi còn thơ trẻ, chạy chơi quanh nhà, khi bắn kè, lúc đá cầu, nồi cơm chiều gần cạn mẹ luôn luôn chắt cho tôi một chén nước cơm. Gạo thời đó cho nước cơm thật béo. Chén nước cơm để nguội trên mặt đóng một lớp váng, chạy chơi nhớ tới cử, tôi vô bếp bưng chén nước cơm uống ngon lành.
Con cá kèo kho như bình thường. Khi thấy nước rút gần cạn, cho vào nửa chén nước cơm chắt, chờ sôi lại vài dạo cho nước hơi kẹo, nêm hẹ (cá kèo kho chỉ nêm hẹ mà không nêm hành), dùng đủa vẽ cá. Cá gắp khỏi dĩa sẽ có một sợi chỉ nước cá vương theo, nên gọi là cá kèo kho chỉ. Thịt cá kèo ăn bị phong, tuy nhiên Ông Trời sinh ra thứ độc, ông cũng sinh ra thứ để trừ, mật con cá kèo là thứ giải phong.

Thời cá kèo đơm đầu đặc ruộng, có dịp về Tăng Hòa, hay Bình Luông Đông, bạn bè gặp nhau chén chú chén anh, với mấy món nhậu miền quê. Gà giò xào lá ớt, lòng gà chưng hột vịt… tiệc gần tàn, vợ bạn mình múc đầy một tô lớn…cháo cá kèo. Thường món cháo là phải dùng gạo. Riêng cháo cá kèo chỉ có nước và thịt cá kèo nhưng vẫn gọi là cháo.
Có ăn qua chén cháo cá kèo mới thấy thấm “món ngon vật lạ miền Nam”. Cá kèo còn nhảy soi sói, nồi nước đang sôi thả nguyên rổ cá sống vào, khơi già lửa, cho tới khi nào cá rục, dung đũa bếp (đũa cái) quậy vài lần cho cá rã thịt, dùng rổ thưa lọc bỏ xương, chụm lửa riu riu, canh hớt sạch bọt, nêm nước mắm, hành xắt nhuyển, tiêu đâm vừa bể… Uống rượu đế, mình mầy nóng hổi, húp một muổng cháo cá kèo vị ngọt lâng lâng từ miệng trôi xuống tận bao tử.. tỉnh rượu ngay…
Vị cay của tiêu, thơm mùi hành, nêm nếm vừa ăn… ngon ngọt làm sao tả hết được, không lẽ ngồi đó múc cháo ăn hoài… đâu phải người miền Nam nào cũng được ăn món nầy (Món nầy cũng nấu giống như món cháo cá khoai ở biền Vàm Láng).

Khoảng thập niên 50, 60 cá kèo dành cho dân dã miệt ruộng vườn, nhưng với bàn tay khéo léo của người nội trợ, cá kèo được chế biến thành nhiều món ăn rất ngon miệng lại rẻ tiền… làm món nhậu cũng rất bắt mồi.
Đất người khác phong thổ quê mình, có nhiều con cá, cọng rau, tìm đỏ con mắt không thấy. Tiệc tùng sang trọng ai đi đãi khách món cá kèo kho chỉ, món canh chua… Chỉ có trong mâm cơm gia đình, dọn trên bộ ván sơ sài bên ngọn đèn dầu lửa mới thấy hết cảnh ấm cúng của mâm cơm chiều. Cả gia đình sum họp chuyện trò vui vẻ… với đầy đủ hương vị ngon ngọt của cọng rau con cá quê nhà.

Chiều ở đây, đi làm về thui thủi một mình, vợ làm khác ca, con im ỉm trong phòng, cá thịt đông lạnh nhạt phèo, cố ăn mà sống. Tôi vẫn thường nấu canh rau, ăn cho trơn cổ dễ nuốt chén cơm xứ người, có thèm canh chua cá kèo cũng chỉ để nuốt nước miếng, chứ biết làm sao hơn.
Cũng tại bàn tay của mẹ chăm sóc miếng ăn thức uống cho con từ ngày còn thơ trẻ. Những món ăn nhà nghèo nhưng đầy đủ ngọt ngào của con cá cọng rau vùng quê. Hương tay của mẹ ủ ấm đời con… cho nên bây giờ sống đời xa xứ con mới thấy thèm hương vị quê nhà.
Đời sống vật chất ở đây đầy đủ… nhưng mẹ ơi! Buổi chiều nào trời mưa, đi làm về, con đứng tựa cửa kiếng nhìn ra sân… mắt của con mờ dần… Con nhìn thấy ngoài sân hàng cây so đủa, trổ trắng bông đang nghiêng mình theo gió trong cơn mưa chiều… Cá kèo ơi ta nhớ… nhớ canh chua cá kèo!

See the source image
Đình Trung, Gò Công

Image result for old gò công
tư dinh tỉnh trưởng Gò Công 1920
Tỉnh Gò Công do chính quyền Pháp thành lập năm 1900; 
năm 1956, VNCH biến GC thành một quận sáp nhập vào tỉnh Định Tường 
cho đến 1963 trở lại quy chế hàng tỉnh, mang tên cũ là tỉnh Gò Công
trực thuộc Vùng Bốn Chiến Thuật

======================================================

Sunday, December 1, 2019

Gorbachev: không cần bức màn sắt





Phóng vấn Gorbachev 
Anna Sadovnikovatuần báo Der Spiegel, Đức 
Nov 8, 2019 * ttt dịch ấn bản Anh ngữ

Mikhail Gorbachev giữ chức tổng thư ký đảng CS Nga và quốc trưởng Liên Xô cho đến 1991. Trong thời gian tại vị  ông xúc tiến thực hiện các cuộc cải cách rộng lớn dựa theo hai chính sách perestroika (hoàn chỉnh cơ cấu chính quyền) và glasnost (rộng mở tự do). Ông được giải hòa bình Nobel năm 1990.
Nay ở tuổi 88 ông sống trong một villa ngoại ô Moscou và thường tham gia các cuộc thảo luận chính trị. Vì lý do sức khỏe của Gorbachev, một phần cuộc phỏng vấn nầy được thức hiện trực tiếp, phần còn lại bằng thủ bút.

DER SPIEGEL: Thưa ông, bức tường Bá Linh sập ngày 9 tháng 11, 1989. Nay đã 30 rồi, ông nhìn lại việc nầy thì nó ra sao?
Gorbachev:  Cái nhìn của tôi về tính chất nhất thống của nước Đức ngày nay không khác gì lúc xưa. Sự thống nhất nước Đức là một trong những việc quan trọng nhất mà tôi đã làm. Nó ảnh hưởng mạnh mẽ đời sống của nhiều dân tộc. Tôi trân quý ngày nầy, và ngưỡng mộ bất cứ ai đã bỏ công sức vào biến cố nầy.

DER SPIEGEL: Sự sụp đổ bức tường nầy có làm ông ngạc nhiên không?
Gorbachev: Chúng tôi theo sát tình hình diễn biến ở Đức. Nhu cầu thay đổi có ở mọi nơi. Đầu tháng mười 1989, nhân kỷ niệm năm 40 thành lập Cộng Hòa Dân Chủ Đức (Đông Đức), tôi thấy những thành viên trẻ của đảng cầm quyền diễn hành theo hàng lối biểu lộ cảm tình với perestroika bằng cách hát to: “Gorbachev, hãy giúp chúng tôi”. Các cuộc biểu tình tự khởi xẩy ra khắp các thị trấn Đông Đức, ngày nào cũng có và càng đông hơn. Vô số biểu ngữ mang khẩu hiệu: Chúng tôi (chúng ta) là một dân tộc duy nhất. Ngày 18 tháng mười, Erich Honecker phải bỏ nhiệm sở và Egon Krenz lên thay. Ngày 3 tháng 11, một tuần trước khi tường Bá Linh sụp đổ, trong phiên họp của Bộ Chính Trị, trưởng ngành an ninh quốc gia nói: “Ngày mai, nửa triệu người sẽ xuống đường ở Bá Linh và các thị trần khác...”

DER SPIEGEL: Ông chuẩn bị phản ứng như thế nào?
Gorbachev: Không ai thắc mắc, hoài nghi quyền của dân Đức tự quyết định số phận của mình. Nhưng quyền lợi của các lân quốc và cộng đồng thế giới phải được chú ý và bảo vệ đúng mức. Trách nhiệm chính yếu của tôi là chận đứng mọi khả thể bạo động. Chúng tôi thương thuyết ráo riết với (thủ tướng Tây Đức) Helmut Kohl, Krenz, người Mỹ và các lãnh đạo khác ở Âu Châu. Chúng tôi ngăn chận, không cho ước nguyện thống nhất Đức Quốc bị dùng làm phương tiện phục hồi chiến tranh lạnh.

DER SPIEGEL: Giới lãnh đạo quân đội Đông Đức và đại sứ Nga ở Đông Bá Linh có yêu cầu can thiệp quân sự hay không?
Gorbachev: Chúng tôi thông tri thảo luận với giới chính trị, chứ không bao giờ liên lạc trực tiếp với hàng ngũ kaki. Đại sứ Nga tại chỗ chỉ có nhiệm vụ tường trình chính xác tình hình chứ không phải để nêu các yêu sách.

DER SPIEGEL:  Sau ngày 9 tháng 11, có ai yêu cầu tu bổ xây lại bức tường hay không?
Gorbachev: Tôi không nghe lời đề nghị, lời yêu cầu như thế. Tuy vậy tôi tin vẫn có những kẻ vô trách nhiệm hay những nhóm ngoài lề bàn tán ý nghĩ dị hợm nầy. Ngăn chận diễn tiến lịch sử theo lối nầy chẳng khác chận con tàu bằng cách nằm trên đường sắt.

DER SPIEGEL: Ông có được yêu cầu đóng cửa biên giới và rải quân canh phòng dọc theo?
Gorbachev: Bà nói biên giới nào đóng cửa? Lính tráng hành quân chỗ nào? Lúc ấy có 380.000 lính Nga đồn trú tại Đông Đức; từ trên xuống dưới đều theo lệnh không can thiệp.

DER SPIEGEL: Sao ông lại để Đông Đức sụp đổ, Đông Đức là đồng minh của Nga mà? Những nơi khác như các cộng hòa Baltic thì ông mạnh tay hơn nhiều. Các cuộc biểu tình đòi Lithuania độc lập bị đàn áp tàn bạo.
Gorbachev: Chúng tôi xem Tây Đức là quốc gia bước vào con đường dân chủ sau khi chế độ Hitler tan rả. Sự thống nhất được hiểu như là sự thành đạt ước nguyện lâu ngày của người dân Đông và Tây Đức; nhận thức nầy ngày hôm nay không khác với 30 năm trước. Trong mức độ hiểu biết của tôi qua thư tín, người Đức không quên ơn Nga đã hổ trợ. Bà trách tôi về các cuộc đổ máu ở Latvia và Lithuania. Với tư cách quốc trưởng, tôi chịu mọi trách niệm về mọi điều liên hệ nơi đây. Nhưng nếu bà chịu khó nghiên cứu các tài liệu lúc ấy, bà sẽ thấy tôi đã cố sức giải quyết các tương tranh bằng chính tri.

DER SPIEGEL: Khi lên cầm quyền năm 1985 ông đã thông tri các quốc gia trong Khối Đông Ấu rằng họ có thể tự tồn độc lập với Nga. Lúc ấy ông có ngờ một ngày nào đó bức tường giữa đông và tây sẽ ngã sụp?
Gorbachev: Thế thì bà tin rằng một bức tường giữa Đông và Tây là lý tưởng hành động của chúng tôi sao? Là mô hình tương lai của chúng tôi sao? Chúng tôi hình thành chính sách perestroika để đưa xứ sở ra khỏi ngõ cụt, bước đường cùng. Để cho chính quyền và kinh tế thăng triển, chúng tôi cần mối bang giao tốt đẹp không những với lân quốc mà cả thế giới. Chúng tôi không cần bức màn sắt. Chúng tôi muốn gạt bỏ bức tường nghi kỵ giữa Đông và Tây, cũng như mọi bức tường giữa các quốc gia, giữa các nhóm người và giữa các cá nhân.
 Reagan (trái) và Gorbachev
**FIL**Former President Ronald Reagan, left, and former Soviet leader Mikhail Gorbachev talk during a Gorbachev visit to Reagan's Rancho del Ceilo home in California in this May 1992 file photo. Ten years after he came to power, Gorbachev is enjoying the kind of retirement none of his predecessors ever had. He is a globetrotter, earns good money from speeches, and hob-nobs with kings and movie stars. It is reported that Reagan died on Saturday, June 5, 2004 at 93. (AP Photo/Bob Galbraith)DER SPIEGEL: Ông đã học tư tưởng Mát Lê; nhưng sao ông lại tranh đấu cho quyền tự quyết của các quốc gia? Sao một người Mát xít lại để cho bức tường Bá Linh sụp đổ?
Gorbachev: Lenine viết: một quốc gia không thể vừa có tự do vừa áp chế các quốc gia khác. Nhưng Staline đã biến Nga thành một nước thống nhất có chính quyền tập trung. Các nước đồng minh đông Âu đều nằm dưới quyền giám thị gay gắt của Moscou. Trong tinh thần perestroika, chúng tôi bỏ quan niệm chủ quyền giới hạn. Khi chúng tôi nói với các nhà lãnh đạo các quốc gia nầy họ độc lập tự quyết, thì lúc đầu không ai tin. Nhưng rồi lời nói đã chuyển thành hành động. Do đó chúng tôi không can thiệp việc thống nhất Đức Quốc.

DER SPIEGEL: Ông mang lại sự tái thống nhất nầy, rồi ông mất địa vị lãnh đạo và Liên Xô giải thể. Hôm nay nhìn lai ngày đó, ông cảm thấy thế nào?
Gorbachev: sao bà không hỏi phải chăng tôi còn tiếc nhớ perestroika. Dấu vết của perestroika còn tìm thấy trong lối suy nghĩ về ngoại giao: nó bao gồm các giá trị phổ quát vĩnh cửu, tài giảm vũ khí hạch nhân và bầu cử tự do. Chúng tôi không thể từ chối, không cho lân quốc – Đức, Tiệp, Hung …- hưởng những quyền và tự do mà chúng tôi cho phép dân Nga được hưởng. Toàn thể cấp lãnh đạo chính quyền đồng ý thay đổi là điều cần thiết. Lỗi chấm dứt perestroika và sự giải thể Liên Xô nằm trong tay những người tổ chức đảo chánh tháng tám 1991 và lợi dụng thế yếu của quốc trưởng liên bang.

DER SPIEGEL: Phải chăng ngày nay thế giới là nơi tốt đẹp hơn vào thời chiến tranh lạnh?
Gorbachev: Tôi không một chút hoài niệm thương nhớ chiến tranh lạnh, không muốn thời ấy trở lại. Chúng ta phải thừa nhận rằng sau chiến tranh lạnh các lãnh tụ mới đã không thể tạo dựng một khung sườn an ninh tân thời, đặc biệt ở Âu châu. Hậu quả là những giới tuyến mới được tạo thêm; bành trướng về hướng đông, NATO đã đưa những lằn ranh nầy đến biên giới Nga.

DER SPIEGEL: Phải chăng bang giao giữa Nga và Tây phương ngày nay tồi tệ không khác thời chiến tranh lạnh?
Gorbachev: Hai bên đã bắt đầu thấy cần thiết phải phục hoạt các đường dây thông tin liên lạc. Cần nhiều thì gian mới tái tạo sự tương tín. Tôi nghĩ chúng ta có thể bắt đầu với việc tài giảm vũ khí hạch nhân. Mới đây, tôi có kêu gọi các cường quốc hạch nhân ra tuyên cáo chung chống chiến tranh hạch nhân. Nga Mỹ phải tiếp tục thương thuyết và tham khảo với các nước liên hệ.

DER SPIEGEL: Nhiều người Âu Châu tỏ ra quan ngại sau khi theo sát các sự kiện ở Nga. Dường như Nga đã bỏ perestroika.
Gorbachev: Nhiều người khen tụng những thành quả tiến bộ ở nước tôi. Chúng tôi đang gặp thách thức mới: đó là sự toàn cầu hóa.
Raisa Gorbachev (1932-1999)
RIAN archive 684237 Raisa Gorbacheva, spouse of CPSU General Secretary Mikhail Gorbachev.jpgDER SPIEGEL: Nước Đức tái thống nhất sẽ phải có thái độ như thế nào đối với Nga?
Gorbachev: Điều quan trọng là dân chúng Đức, gồm cả chính trị gia, cần hiểu biết về người Nga. Nga đã trải qua các thời kỳ chuyên quyền, nông nô và chế độ đàn áp của Staline. Cả một lịch sử đầy rẩy những khó khăn khổ lụy. Thập niên 1980, chúng tôi bắt tay cải cách. Có những lỗi lầm, có những thất bại. Chúng tôi chưa lượng định chính xác đã đi bao xa trên con đường dân chủ thực sự. Ngày nay chúng tôi tiếp tục đi tới, dùng những gì đạt được làm bàn đạp bước lên. Chúng tôi phải hành động theo đúng tinh thần các thỏa ước ký kết trong thời gian thi hành tái thống nhất nước Đức.

Image may contain: one or more people, crowd and outdoor
tượng Lenine bị kéo sập 1990, Bucarest, Romania

bình luận ngắn, ttt
Gorbachev và Lenine

Gorbachev, cựu quốc trưởng Nga nói việc giúp tái thống nhất Đức và cho chư hầu Đông Âu tự quyết không trái với tư tưởng Mát Lê. [Theo Lenine, một quốc gia không thể vừa có tự do vừa áp chế các quốc gia khác]. Ông kết án Staline dựng nên một chính quyền tập trung và áp chế các quốc gia trong minh ước Varsovie.
Sự thật về Lenine không đúng như vậy. Không rõ Lenine nói lúc nào chỗ nào, có thể trong luận văn về các nước thuộc địa để kích động giải thực. Nhưng lời ấy không phù hợp với cuốn kỷ yếu của lãnh đạo đảng do ông viết trước 1917. Cuốn “Que faire?” (Làm gì?) đặt vấn đề: ai nắm đầu ai? (Staline rút gọn “ai với ai?"), hiểu là Nga sẽ nắm đầu các nước tư bản để ghép vào hệ thống chư hầu của Nga, theo truyền thống đế quốc.
Một nước Nga có tự do ư? Năm 1921, kinh tế Nga lụn bại vì chính sách tập thể hóa, Lenine cho hoạt động theo kiểu tư bản và đã tránh nạn đói đang đe dọa. Song song với chính sách nầy, ông ban hành sắc luật qui định mọi sự chống đối dù to hay nhỏ đều bất hợp pháp và sẽ bị nghiêm trị. Ông đã khai sinh chế độ độc tài toàn diện; totalitarisme / totalitarianism .
Lenine đã thành lập công an mật vụ. Lenine chết sớm, chỉ có thì giờ đàn áp các xứ slave chung quanh; ông không hưởng kết quả thế chiến thứ hai để thấy minh ước Varsovie Đông Âu thành chư hầu đúng nghĩa.
Staline tiếp tục con đường của Lenine, chỉ khác về mức độ, cường độ. Boris Pasternak, qua tác phẩm Doctor Zhivago, đã kết án Lenine có trách nhiệm với mọi hành vi trong và ngoài nước, chung cho những gì gọi là CS, vì Lenine là cha đẻ.Gorbachev, khi vẽ lại dòng lịch sử đầy khó khăn và tủi nhục, đã bỏ qua giai đoạn Lenine nằm giữa nông nô và Staline. “Nga đã trải qua các thời kỳ chuyên quyền, nông nô và chế độ đàn áp của Staline. Cả một lịch sử đầy rẩy những khó khăn” Russia went through autocracy, serfdom and the repressive Stalinist regime. It is a difficult history. Der Spiegel Gorbachev

==================================================================================


nữ sinh Gia Long ngày nào
==================================


Saturday, November 30, 2019

nồi cám heo Hongkong



Hương Cảng xuống Thượng Hải lên
How China’s Rise Has Forced Hong Kong’s Decline
Ian Johnson * ttt dịch

Nửa năm nay, dân chúng khắp thế giới theo giỏi các cuộc phản đối vì dân chủ ở Hongkong (HK) với một câu hỏi trong đầu: Lúc nào Bắc Kinh không còn kiên nhẫn nữa và lúc nào cuộc đàn áp sẽ bắt đầu? Ký giả chuyên nghiệp đến HK đang chờ một Thiên An Môn thứ hai để viết những bản tường trình đầy đủ vì người ở đây sành sỏi tiếng Anh để mô tả cuộc thư hùng chú bé với người không lồ; dân chủ / độc tài; quyền sống / bạo quyền.

Viễn ảnh đã hé mở qua cuộc bầu cử tuần qua (Nov 24) để chọn hội đồng hàng quận. Mặc dầu liên quan chính yếu đến các vấn đề địa phương, lần bỏ phiếu này là dịp tốt cho cử tri bày tỏ thái độ đối với các cuộc phản đối đang diễn ra.

Sự kiện rõ ràng là 71% cử tri hợp lệ đã đè bẹp các đảng thân Bắc Kinh, chỉ cho đám nầy chiếm 58 ghế so với 300 ghế thuộc kỳ bầu cử trước. Bao chí thể giới đã in những hàng tít lớn dành cho chiến thắng oai hùng của phong trào vì dân chủ.

B
ắc Kinh đã dùng những chuyển biến mới mẻ nầy một cách khéo léo trong “chiến lược kiên nhẫn”. Mặc dầu dân biều tình dùng bom xăng (Molotov cocktail) và dàn hàng ngang đối đầu với công lực, Bắc Kinh không đưa quân đội chính quy đến dẹp, cũng không cách chức “thừa sai khâm sứ” Carrie Lam, và còn cho phép bầu cử cấp quận.

Những diễn biến nầy đã được ca tụng, bàn thảo sôi động trên internet. Sự thể nầy đã làm lu mờ một một sự kiện đen tối: một HK thụt lùi từ một thị trấn quốc tế hàng đầu biến làm vật hy sinh, đóng vai thế chấp bất lợi để cho Tàu thành một cường quốc ồn ào nhức nhói.

Mặc dù mắc phải vài sai lầm, phong trào đối kháng đã gây thiệt hại cho quyền lực “mềm” của Tàu. Tàu đã giải thích sự bất ổn hiện nay bằng cách cho rằng những nguyên do xã hội-kinh tế đã tạo ra những xung đột, cho nên kỹ thuật sẽ đem lại giải pháp xóa tan những căng thẳng ấy. Lập luận nầy được bày tỏ lần nữa trong lời tuyên bố của Carrie Lam, sau cuộc bầu cử cấp quận vừa nêu. Bà nói sự bất mãn của dân chúng hiện nay bắt nguồn từ những vấn đề thâm sâu lâu ngày trong xã hội. Như vậy theo bà, nếu một số những vấn đề trong chính sách công cộng – ví dụ tiền thuê nhà quá cao – được giải quyết thì phe phản đối chỉ có thua thôi. Bà không nhắc lại lời kết án các thế lực ngoại bang xúi dục. (Các cuộc thăm dò đứng đắn cho thấy đa số người phản đối có học lực cao, thuộc giai cấp trung lưu, hành động vì sợ mất tự do).

Các lý thuyết  ấy nhằm che mờ sự thật rằng khi bị đặt dưới quyền cai trị của Tàu năm 1997, HK là một đô thị quốc tế, phồn thịnh hưng phát, có vai trò quyết định trong nền kinh tế thế giới. HK ngày nay bị lép vế bởi các đô thị Tàu khác, đặc biệt là Thượng Hải. Có người nói vì Tàu ngày một giàu thêm, nhưng tại sao HK không giàu thêm như các nơi khác, không kịp theo nhịp tiến kinh tài nầy?

S
ự lụn bại của HK không hoàn toàn vì lý do kinh tế. HK một thời đã có một đặc điểm ít thị trấn nào bì kịp. HK là đất dung thân của Lý Tiểu Long, Vương Gia Vệ, Trương Ái Linh, và một số nhân vật khác tạo thành xương sống, huyết mạch của nền chính trị thế giới. Nếu được khai thác đúng đường, nét đặc thù nầy sẽ cung cấp cho Tàu một phương tiện làm đẹp khuôn mặt mình khắp nơi. Bắc Kinh phần nào cho HK tiếp tục phát triển văn hóa nầy.

Nhưng trên thực tế, HK đã mất đà phát triển trên sân khấu quốc tế. Du lịch phát triển mạnh nhưng nhờ du khách người Tàu chiếm 80% khách viếng thăm. Mà lại không phải người Tàu văn minh lịch lãm mà là những thành phần lần đầu tiên ra khỏi cỗng làng. Số du khách ngoại quốc không tăng mà giảm trong thập niên nay.

Ngoại cảnh vẫn còn như biển, núi, nhà chọc trời, phi trường …nhưng ai cũng thấy HK chỉ là thủ phủ của một tỉnh nhỏ. Khu thị tứ vẫn còn nguyên những ngôi nhà gạch xây từ những thập niên 1960, 70. Nhiều đoạn đường dơ bẩn, đánh dấu từng khúc bởi những cửa hiệu hạn bét bán điện thoại giả, thẻ SIM. Trong lúc ấy, các thương xá êm ả bán những sản phẩm “quốc tế” có thể mua bất cứ chỗ nào trong lục địa Tàu. Nói chung thay vì thuộc thế kỷ 21, thành phố như còn ở những năm 1980.

Có thể bênh vực sự thoái hóa nầy bằng cách nói sự thịnh vượng của Tàu đổ vào các nơi khác thay vì HK. Nhưng đây là cách kết tội sự quản trị thất bại của Tàu. Tàu không đặt để những người lãnh đạo có viễn quan cần thiết giúp HK duy trì vị thể cũ của một trong những đô thị chủ chốt của nền kinh tế liên quốc (global) ngày nay. Trái lại, HK nằm trong tay lớp người tầm thường được Bắc Kinh chấp nhận trong số những kẻ đã bị huyền chức vì tội phạm. Ban quản trị thành phố luôn phải xin lệnh của Bắc Kinh trong mọi quyết định quan trọng, đã trở thành quan lại thời thực dân thay vì lãnh đạo một thị tứ tự trị và năng động.

2 triệu người biểu tình chông luật dẫn độ, ngày June 12, 2019
Điều nẩy giải thích vì sao chính quyền không biết cách hành động đối với cuộc khủng hoãng hôm nay. Những tính toán sai lầm của Carrie Lam đã làm cho tình hình xấu xa hơn, hổn tạp; từ những tiếng nói ôn hòa và khôn ngoan thành thật không đất đứng. Những tính toán sai lầm nầy phải kể như đánh mất độc lập thẩm quyền luật pháp, khinh thường người phản đối, không thâu hồi kịp thời các thể lệ bất xứng bất công, không chịu điều tra cách thức hành động đáng nghi của cảnh sát.

Lập luận bạo động đường phố sẽ làm cho chính quyền thỏa hiệp là một sai lầm đáng kể, nó trái lại biện minh cho hành động quyết liệt hơn về phía chính quyền. Gần một trăm năm từ lúc sinh, đảng CS luôn nhấn mạnh sự kiểm soát toàn diện và không thỏa hiệp. Chúng ta có quyền tiên đoán rằng rồi ra, Tàu sẽ dùng bạo động đường phố để biện minh cách đối xử cứng rắn hơn, cho cảnh sát nhiều quyền hơn và bắt giữ kẻ cầm đầu.

Chính sách “Tân Cương Hóa HK” (cách Tàu bình định Tân Cương), như dân HK hiện lo ngại, ít nhiều đã là một phần bộ trong chính sách “chế ngự" của Bắc Kinh. Thay vì làm chậm lại, bạo động đường phố sẽ đẩy nhanh việc sáp nhập HK.

Tuy vậy, sự căm tức của quần chúng đã xuất phát từ điều gọi là ‘’bạo động cơ cấu” mà Bắc Kinh đã quật lên đầu HK cả mười năm nay. Đó là sự xoi mòn xâm thực các thứ tự do một cách chậm chạp nhưng vững chắc, từ việc bổ nhiệm nhân viên quan thuế, cho đến việc giới hạn sử dụng tiếng nói địa phương, cho đến bắt cóc các nhà xuất bản chống đối. Cộng với việc Bắc Kinh từ chối hứa bằng văn kiện sẽ có phổ thông đầu phiếu, những biện pháp vừa nêu cho thấy Bắc Kinh đã bắt đầu kiểm soát HK thay vì chờ đến 2047 ghi trong thỏa ước bàn giao ký với Anh Quốc.

Dân chúng HK đã thấy từ mười năm qua. Khi hai nước bắt đầu thương thảo có kết quả, mười ngàn người đã bỏ đi, đem hết chất xám ra khỏi xứ. Kẻ ở lại hy vọng thỏa ước bàn giao với qui định dân chủ sẽ được thi hành; nhưng cuộc đầu phiếu tuần qua đã làm nổi bậc sự kiện rõ ràng là Bắc Kinh thoái thác, không có thiện chí thực hiện việc cai trị dân chủ và qui chế tự trị của HK. HK tuần rồi, qua lá phiếu, đã biểu lộ đầy đủ sự vỡ mộng vì những yêu sách tự do bị từ chối, và niềm đau đến chết của một độ thị lớn, phô bày giữa đường phố cho cả thế giới nhìn xem.  Hongkong's Decline

=================================================================================



Thursday, November 28, 2019

tám phố Saigon, Nguyên Sa


tám phố Sài Gòn
Nguyên Sa (1932-1998)

Sài Gòn đi rt chm bui chiu
Cánh tay tà áo sát vòng eo
Có nghe 
đôi mt vòng quanh áo
N
ăm ngón thơ buđứng ngó theo.

Sài Gòn phóng solex rt nhanh
Đôi tay hoàng yến ng trong gants
Có nghe h
ơi th cài vương min
Lên tóc 
đen mm nhung rt nhung.

Sài Gòn ngi thư vin rt nghiêm
T
 hoa trong sách cũng nm im
Đầu thư và cui cùng trang giy
Nh
ng ch y dài trông rt ngoan.

Sài Gòn tđi hc mt mình
C
đèn theo gót bóng lung linh
M
t trăng theo ánh đèn: trăng sáng
Đôi mt trông vi theo ánh trăng.

Sài Gòn cườđôi môi rt tròn
Vòng cung m
đỏ, nét thu cong
C
u vng bc gia mưa và nng
Hay 
đã đưa dn sang nh mong.

Sài Gòn gđầu trên cánh tay
Nh
ng năm mười sáu mt nhìn mây
Chi
ếc tay tròn ánh trăng mười bn
Ti
ếng nhđang v dang cánh bay

Sài Gòn nng hay Sài Gòn mưa
Th By Sài Gòn đi Bonard
Guc cao gót nh mây vào gót
Áo la trăng mm bay xung thơ

Sài Gòn mai gi nhau bng cưng
Vành môi nghiêng cánh xung phân vân
Lưng tri không có bày chim én
Thành ph đi v cũng đã xuân. 

Image result for nguyên sa
Nguyên Sa và vợ, công viên Luxembourg, Paris 1954

==================================================================            

Nguyên Sa * Ngô Thy Miên * Thái Thanh

==================================================================

Paris Có Gì L Không Em?  
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Em có đứng ở bên bờ sông?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
Mỗi lần tan một chút suơng sa
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nhìn trong gió đưa…
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
Anh sẽ chép thơ trên thời gian
Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
Vì em hay một vừng trăng sáng
Đã đắm trong lòng cặp mắt em?
Anh sẽ đàn những phím tơ chùng
Anh đàn mà chả có thanh âm
Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen?

See the source image
Saigon 1970s