(tôn thất tuệ, 1939 bến ngự huế, tiểu học nam giao, biết đọc biết viết, georgia usa 30747)
add this
Thursday, November 30, 2023
Wednesday, November 29, 2023
Bầu cử Đài Loan
Bầu Cử Tổng Thống Đài Loan
The Washington Post Nov 27
Đài Loan sẽ đi bầu tổng thống ngày Jan 13 2024; nếu
không ưa thích kết quả, Bắc Kinh sẽ gây lộn xộn trong bang giao với HK. Bắc
Kinh nói đây là cuộc chọn lựa hòa bình hay chiến tranh, đồng thời gia tăng với
cường độ chưa từng thấy chiến dịch hăm dọa chiếm đảo quốc nầy bằng quân sự.
Tập Cận Bình ở San Francisco lưu ý Joe Biden rằng Đài
Loan là điểm mấu chốt của bang giao Hoa Mỹ. HK tuy công nhận chính sách một nước
Tàu duy nhất, đã ủng hộ dân chủ của Đài Loan và cung cấp vũ khí. Tàu cộng chưa
bao giờ cai trị Đài Loan nhưng nhất quyết đảo nầy thuộc lãnh thổ TC và sẽ chiếm
lại bằng vũ lục nếu Đài Loan không chịu khuất phục.
Các chuyên gia chính trị cho rằng cuộc bầu cử nầy nhằm
tìm ra một nhân vật đủ sức đối kháng sự đe dọa từ lục địa và cộng tác với HK và
đồng minh giảm thiểu nguy cơ chiến tranh. Điểm lạ kỳ nầy có thêm một đảng thứ
ba ra tranh cử làm mất quân bình hệ thống lưỡng đảng hiện nay.
Liên danh quyết liệt nhất chống đối TC hiện đang dẫn đầu.
Đó là liên danh của đảng Dân Chủ Tiến Bộ đang cầm quyền; tuy chính phủ đang bị
phê bình lương bỗng toàn xứ không tăng và giảm sản xuất điện khí bằng nguyên tử
lực. Bắc Kinh ghét đảng nầy và không chịu thương thuyết với bà Thái Anh Văn. Nữ
tổng thống nầy sẽ từ nhiệm tháng sáu 2024 vì quá hai nhiệm kỳ giới hạn.
Đương kim phó tổng thống Lại Thanh Đức được đảng Dân
Chủ Tiến Bộ đề cử tranh chức tổng thống. Ông Đức là một bác sĩ về thận và đã
làm phó từ 2020. Ông đang thuyết phục dân chúng rằng Đài Loan sẽ an toàn dưới sự
lãnh đạo của ông. Vì lẽ tám năm qua, đảng của ông đã xây đắp mối liên hệ vững
chắc với HK, Nhật Bản và các quốc gia dân chủ khác và luôn giữ lập trường chống
lại áp lực của Trung Cộng.
Thành công của ông Đức sẽ làm Bắc Kinh bực bội,
TC đã kết án ông chủ trương ly khai mạnh mẽ hơn bà Thái Anh Văn, luôn chủ
trương Đài Loan độc lập. Sau lần ông Đức viếng thăm thời gian ngắn New York và
San Francisco tháng tám vừa qua, TC đã thao diễn rần rộ quanh Đài Loan để dằn mặt.
Ứng viên phó của ông Đức, bà Tiêu Mỹ Cầm, cựu đại sứ tại Mỹ, đã hai lần bị Bắc
Kinh "cấm vận" (sanctioned). Từ khi làm phó TT, ông Đức trở nên ôn
hòa hơn, ông chủ trương duy trì chủ quyền thực tế (de facto sovereignty) chưa vội
tuyên bố độc lập.
Đảng đối lập chính là Quốc Dân Đảng, chủ trương thân
thiện với Bắc Kinh, tái lập mậu dịch và thương thuyết. Đại diện QDĐ là Hầu Hữu
Nghi, 30 năm trong ngành cảnh sát, thị trưởng Tân Đài Bắc làm việc có hiệu năng
nhưng ít kinh nghiệm ngoại giao và ít hiểu biết về TC. Ông Nghi muốn hợp tác
kinh doanh với Hoa Lục để giảm bớt tương tranh. Ông phản đối Đài Loan độc lập
và xem Đài Loan là một phần của Trung Cộng. Hầu Hữu Nghi chưa phải là ứng cử
viên thuần túy của Quốc Dân Đảng. Ông sinh trên đảo nầy, cha mẹ ông không thuộc
chế độ Tưởng Giới Thach trốn chạy từ Hoa Lục. Cử tri cổ truyển QDĐ không nhiệt
tình ủng hộ nên ông phải chọn ứng viên phó một nhân vật truyền hình luôn chỉ
trích chính phủ, đặc biệt cá nhân bà Thái Anh Văn và ông Đức.
Nhân vật đảng mới là Kha Văn Triết, Dân Chúng
Đảng. Lập trường không rõ ràng. Ông nói hai bên eo bể Đài Loan, chúng ta là một
nhà (one China policy) nhưng Đài Loan cần có sức mạnh quân sự để trừ mối nguy
hiểm của Bắc Kinh. Vị cựu thị trưởng Đài Bắc 64 tuổi nầy chủ trương cải cách hệ
thống công quyền và được một số ít cử tri trẻ ủng hộ. Bác sĩ giải phẩu nầy được
xem là con ''ngựa đen" chia phiếu của đảng Dân Chủ Tiến Bộ của ông Đức.-
Phụ luận, ttt
Vì sao nói Hầu Hữu Nghi không tiêu biểu cho Quốc Dân Đảng?
Năm 1949, Tưởng Giới Thạch thua Mao Trạch Đông và đem bầu đoàn thê tử ra đảo
Đài Loan và hành sử như một xứ đi thuộc địa. Rõ nhất là chế độ "ngoại tỉnh
dân"; chỉ những ai sinh ngoài tỉnh nầy mới được giữ chức vụ lớn nhỏ trong
chính quyền. Hầu như kiểu phải có đảng tịch mới được vô làm. Để chứng tỏ ngoại
tỉnh dân, phải khai quê quán ở Hoa Lục. Theo luật Tàu, quê quán tính theo ông cố
chứ không phải nơi sinh; như vậy ba thế hệ sinh ở Đài Loan vẫn là ngoại tỉnh
nhân. Bố mẹ ông Nghi không thuộc lớp người di tản của Tưởng Giới Thạch. Quân của
Tưởng Giới Thạch đã sát hại dân địa phương, là một sắc dân có ngôn ngữ riêng
như Tiều, Quảng v.v... nhưng ngày nay Đài Loan nói tiếng Quảng Đông nhiều hơn.
Các buổi văn nghệ giúp vui nhân ngày bà Thái Vân Anh nhậm chức có những màn diễn
lại cảnh lính Tưởng Giới Thạch giết dân Đài Loan. Tuy vậy, theo thống kê chỉ 3%
dân số có phả hệ từ lớp người nguyên thủy trên đảo. Hán tộc đã đến lập nghiệp
khi Đài Loan là thuộc địa của Bồ Đào Nha. 1895, nhà Thanh giao Đài Loan cho Nhật
Bản để Nhật trả lại 1945 khi thua trận.
Một phần vì địa dư xa cách lục địa, một phần vì ảnh hưởng
tiến bộ của Nhật, dân chúng Đài Loan cảm thấy là một thực tại chính trị nhân chủng
độc lập. Hơn nữa dù độc tài, Tưởng Giới Thạch vẫn còn để chỗ thở cho tinh thần
dân chủ.
Đáng ngạc nhiên, con cháu của Quốc Dân Đảng bị CS Mao
Trạch Đông đuổi chạy có cờ nay chủ trương đặt mình dưới ách CS Hoa Lục.
Ngành Hoa học (sinology) có cách giải thích chăng?
Nếu đồng ý với bình luận của New York Times (Bắc Kinh chưa sẵn sàng động thủ
lúc nầy), Bắc Kinh đang nhắm về phía Nam biến khu Lưỡi Bò làm cứ địa quân sự và
kinh tế, đâm tuốt đến Úc. Thềm lục địa nầy cạn và nhiều dầu hỏa. Tẩy (stake) ở
Đài Loan của Nhật lớn hơn hay bằng tẩy của Mỹ. Sau lưng Đài Loan là Nhật mà TC
đang nhờ cậy kỹ thuật và tài chánh.
Xa hơn nữa, tận Nam Mỹ, Argentine vừa có tổng thống mới sẽ nhậm chức đầu tháng
12: Javier Milei. Kinh tế gia tự do nầy tuyên bố sẽ không chơi với các nước CS
tức là Trung Cộng hiên đang thành lập một phe trục với các nước Nam Mỹ. Bắc
Kinh đã tỏ vẽ lo ngại. Các xứ to nhỏ quanh Argentine đã tìm cách ngăn chận
Milei nhưng không thành công. Tuy ở Argentine cứ bốn người có một người ăn
lương của chính phủ, và một khối lượng rất lớn dân chúng hiện hưởng trợ cấp,
Javier Milei chủ trương tư hữu hóa tối đa quyền làm chủ của chính phủ. Milei sẽ
thay đồng peso bằng đô la Mỹ (dollarization). Bà phó tổng Victoria Villaruel tốt
nghiệp trường quốc phòng HK, là chuyên gia trừ khủng bố và nội loạn.
Tổng thống mới ở Slovakia, Robert Fico chấm dứt quân viện cho Ukraine, sau một
thời gian dài Slovakia là đồng minh số một của Ukraine. Robert Fico nói cuộc cấm
vận của Tây Phương chẳng hữu ích gì, chỉ làm cho tình hình Ukraine bế tắc.
Friday, November 24, 2023
nghe từ phía Arab
Tương Lai Do Thái
Marvan Bishana, Al Jazeera Nov 24
Được xem là cao điểm của những chính sách đầy tội ác, cuộc chiến thô bao hiện nay ở Gaza, trong trường hạn, là cuộc tự sát, tiêu hủy "nhà nước quốc gia Do Thái to lớn". Thật vậy, việc sát hại dân chúng Palestine dưới chiêu bài tự vệ không giúp gì cho nền an ninh cho sự bền vững tương lai DT. Trái lại, sự việc nầy tạo thêm bất an, cô lập hóa DT, đánh mất sự sống còn dài hạn của DT giữa một vùng đất không lấy gì thân thiện.
Tuesday, November 21, 2023
Gia Phả và Sử Ký
Hyppolyte Le Breton . Hà Nội 1937
Gia
phả các đại tộc các vùng quanh biển và các vũng vịnh cho thấy nhiều chi tiết lịch
sử không có trong Đại Nam Nhất Thống Chí.
Vào
thế kỷ 10, dòng họ Hồ lập nghiệp tại vùng đồi núi Tiên Sinh miền trung du giữa
Quốc Lộ và Sông Con.
Thế
kỷ 13, Hồ Kha xuống vùng đồng bằng gần biển, xây dựng cơ đồ trên đĩnh đồi Bào Đột.
Tiếp đến thời Bảo Khánh của Trần Minh Tông (1314-1324) xuống thấp hơn đến các vũng
vịnh, đắp đê tăng diện tích trồng lúa. Từ đó xuất hiện hai nhóm làng với hai tên
khác nhau là Tam Đôi và Tam Công. Cuộc bành trướng lũy tiến của dòng Hồ là dấu
tích các vũng xưa mang tên chung Diễn Châu biến mất để thành ruộng giữa thế kỷ
10 và 15.
Vào
thế kỷ 15, đất phong của họ Nguyễn làng Thượng Xá gồm hải khẩu Cửa Xa và vũng Hồ
Nước Biển. Cửa Xa đã thành Cửa Lấp. Do đó, ngày nay vùng Đồ Cảm chỉ có một lối
ra là cửa sông Cửa Lò. Lối thông thủy giữa biển và Hồ Nước Biển bị lấp cạn thời
Gia Long. Cho nên vũng nầy thành nước ngọt.
Các
thay đổi nầy được tìm thấy trong gia phả họ Nguyễn Thượng Xá và đúng như địa dư
hiện tồn. Tuy nhiên, Đại Nam Nhất Thống Chí không ghi. Đây là một trong những lỗi
của các người kết tập. Họ chỉ sao chép Nguyễn Trải và còn nói thêm trong vũng có
những sinh vật như các loại sò, là những thứ chỉ sống nước mặn. Xem xét tại chỗ,
hiện nay chỉ có những loài nhuyễn thể sống ao hồ như ốc, hến.
Tất các các làng dựa lưng vào các ngọn đồi giữa Cửa Lò và Cửa Hội đều được thành lập bởi Nguyễn Xí từ thế kỷ 15. Ngày nay chỉ cách biển 2 km, 5 thế kỷ từ núi xuống đến nước, rất nhanh.
Gia
phả có thể giúp chúng ta dựng lại quá khứ theo bốn tụ điểm dưới đây.
1.-
An Tịnh là kinh đô cuối cùng của những triều đại VN bị vây khổn. An Tịnh là nơi
thích hợp được chọn để chỉnh đốn quân ngũ, tập trung lực lượng chống ngoại xâm
Mông Cổ thế kỷ 13 và chống đô hộ của nhà Minh thế kỷ 15. Trong những ngày đen tối
nhất, VN phải rút về An Tịnh. Những dòng họ lớn có thế lực đã tổ chức các cuộc
phản công chống người Tàu và đã thành công. An Tịnh đã cống hiến những chiến công
to lớn nhưng sử ký không ghi chép đầy đủ. Các đại tộc nầy tự gánh chịu các chi
phí chiến tranh như nuôi quân và tiếp tế. Giống như các chư hầu của các vua nước
Pháp.
2.-
Thập nhị sứ quân. Gia phả họ Hồ sẽ giúp độc giả biết nhiều hơn về việc nổi đậy
của 12 sứ quân. Biến cố nầy xẩy ra vào thế kỷ thứ 10 trong thời gian Ngũ Đại bên
Tàu. Lúc ấy Đại Nam thuộc quyền thống trị của nhà Hậu Hán. Lợi dụng tình trạng
vô chính phủ của Tàu, 12 sứ quân ở Bắc Kỳ và Bắc Trung Kỳ tuyên bố độc lập. Gia
phả họ Hồ cho biết sứ quân Diễn Châu là Hồ Hưng Dật, và khu vực nầy trở thành một
phiên quốc. Từ đây, đại tộc hùng cường nầy đã sinh ra hai vị vua. Do đó, dòng họ
Hồ xưng là thuộc chủng tộc thuần túy Đại Việt.
Nhà
Ngô nhà Tiền Lê đều có gốc An Tịnh. Tiên sư của gia tộc uy lực là nhà Hậu Lê là
một trong 12 sứ quân và cai trị Cửu Đức, tức là An Tịnh.
Vậy
thì phải chăng những vị sáng lập các triều đại quốc gia đầu tiên không thuộc dòng
giống thuần túy Đại Việt hay sao?
Câu
hỏi tiếp, Trung Hoa đã áp đặt chế độ nào cho các xứ bị Tàu xâm chiếm. Nếu 12 sứ
quân thuộc giống Việt thuần túy thì đó là chế độ bảo hộ như La Mã đã áp dụng và
như Pháp hiện áp dụng ở Maroc, Tunisie và Đông Dương.
3.-
Nguồn gốc dân tộc Việt. Đáng ngạc nhiên, gia phả họ Hồ ghi rõ dòng họ nầy là hậu
duệ của các vua Nghiêu Thuấn, 25 thế kỷ trước cai trị lưu vực sông Dương Tử.
Những
gia tộc danh tiếng, nhất là của 12 sứ quân, đều thuộc giống Bách Việt gốc ở lưu
vực nầy. Nguồn gốc dân tộc Việt chưa được giải quyết rõ ràng. Các gia phả có thể
nêu các đầu mối để các học giả nghiên cứu thêm. Tuy vậy, phải loại bỏ những giả
thuyết hoang đường như vua Louis 14 tin chắc là hậu duệ của Francus trong huyền
thoại Hy Lạp.
4.- Các sắc dân ở Đại Nam. Theo gia phả của một số gia đình, cư dân An Tịnh có tổ tiên người Chàm và Trung Hoa. Để khai thác các vùng đất nước mặn các vua Lê cho, Nguyễn Xí dùng sức làm việc của tù nhân Chàm và Trung Hoa và sau đó giúp họ thành lập các làng trong lãnh địa của mình. Bị tiếm quyền, hai vua Chàm Chế Ma Nô và Chế Son Nô đem gia quyến qua Đại Việt xin tỵ nạn, được vua Trần cấp đất ở Thu Lũng và Cẩm Trường làm lãnh địa.
Gia phả và văn học
Nói rằng Đại Nam không có văn chương có nghĩa là chưa bao giờ thấy một gia phả nào cả. Văn chương không được in rộng rãi, các bản gỗ rất tốn kém ít ai có đủ tiền làm, đồng thời chính phủ mới có quyền in.
Vì
vậy các tủ sách gia đình của các gia tộc danh tiếng ở Thanh Nghệ Tịnh, ngoài
gia phả, có thêm rất nhiều bản thảo nhiều thể loại văn chương mà thế giới văn học
chưa biết đến. Nhiều sách báo về tiểu sử của Nguyễn Du. Chúng tôi tin là không đầy
đủ vì người viết chưa đặt chân đến Tiên Điền xin ở lại một thời gian đọc các bản
thảo và gia phả của dòng họ danh tiếng nầy.
Nói
rộng ra, văn chương Đại Nam giàu có không như nhiều người Âu Châu đã hoài nghi.
Riêng chỉ việc khai quật các gia phả và các bản thảo trong các tủ sách gia đình
Thanh Nghệ Tịnh, chúng ta sẽ tìm được vô số bài thơ mới, một khối triết
lý và luân lý làm giềng mối cho xã hội và làm giàu thêm học thuật Đông Dương. Những
phát giác mới sẽ được dùng để sửa hay bổ túc các thực lục của triều đình.
Nhưng
là chuyện không dễ. Làm việc nầy cần có người hiểu biết sâu rộng văn học Đại Việt,
hiểu biết rành mạch Hán Học.
Phụ biên của người dịch
Hyppolyte
Le Breton giữ chức đốc học Thanh Hóa. Ông đã xuất bản nhiều sách về tỉnh nầy. Bài
nầy nằm trong một loạt luận văn cho nên nhiều chỗ khó hiểu đã giải thích nơi khác.
Le Breton dùng tên An Tịnh gọi một địa danh ông nói là nơi các
triều đại bị nạn rút về để củng cố lực lượng. Khi viết về Thanh Hóa, trong cuốn
sách cùng tên, Le Breton nói như vậy và dùng
chung thành ngữ những triều đại bị vây khổn (les dynasties aux abois; như con nai bị vây) nhưng tên là An Trường.
Thiết
nghĩ An Tịnh và An Trường là một. Thành An Trường được Lê Lợi cho xây ở tả ngạn
sông Chu trong lúc Hồ Quý Ly xây Tây Kinh ở tả ngạn sông Mã. Le Breton cho rằng
An Trường (khu vực Yên Trường) mới là kinh đô thực sự, là điểm tựa của đòn bẩy
trong vật lý (fulcrum).
Tác
giả cho là kỳ quái khi con cháu họ Hồ tự xưng thuộc chủng tộc thuần túy VN, đồng
thời nói là hậu duệ của vua Nghiêu, vua Thuấn.
Dòng họ nầy xuất phát bên Tàu. Thủy tổ Hồ Hưng Dật thời Hậu Hán rời Chiết Giang đến châu Diễn (Diễn Châu Nghệ An) lập nghiệp trước khi chuyển đến Quỳnh Lưu, thời 12 Sứ Quân. Cháu 12 đời của Hồ Hưng Dật là Hồ Liêm đem từ đường về huyện Vĩnh Lộc Thanh Hóa và làm con nuôi của tuyên úy Lê Huấn, đổi thành họ Lê; bốn thế hệ sau sinh ra Lê Quý Ly, tức là Hồ Quý Ly.
Le
Breton ngạc nhiên khi dòng họ Hồ nại có tông tích từ Nghiêu Thuấn. Nhưng ông sẽ
phải ngạc nhiên nhiều hơn khi theo sử chính thức của triều đình, các vua
Nguyễn là con cháu vua Thần Nông bên Tàu.
Nhiếp
chánh vương Tôn Thất Hân ghi lại như vậy trong một tác phẩm về lịch sử nhà Nguyễn.
Liam Kelly đã viết Trong khi quan niệm quốc gia, giống nòi,
là những đề tài sôi sục ở Âu Châu, giới ưu việt cai trị ở VN chú trọng đến phả
hệ chính trị, kết nối triều đại đương thời vào chuổi kế nghiệp chính thống từ một
hoàng đế thần thoại là Thần Nông. Thân thế của Thần Nông và các vua kế nghiệp
được đề cập trong Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, thế kỷ 15. Thời điểm nầy cách xa mấy
ngàn năm, tính từ thời gian giả định Thần Nông có thật.
Đốt sạch, giết sạch Gaza
Autumn night falls over the beach of Gaza
Planes are bombing, destruction, destruction
Look the IDF is crossing the line
to annihilate the swastika-bearers
In another year there will be nothing there
And we will safely return to our homes
Within a year we will annihilate everyone
And then we will return to plow our fields
Đêm thu phủ kín biển Gaza
Phi cơ thả bom, tiêu hủy tiêu hủy.
Hãy nhìn quân IDF anh dũng vượt qua chiến hào
Tận diệt bọn mang chữ vạn phát xít.
Sang năm hay chỉ một năm nữa là cùng,
Gaza sẽ không là cái quái gì, ngoài tro bụi mà thôi.
Chỉ một năm đủ tận diệt bọn chúng hết trọi
chúng ta sẽ an toàn trở lại cày cấy làm
nhà.
Tạp chí Snope chuyên kiểm chứng các tin đúng sai đã xác
nhận tin của Electronic Infatida đưa lên internet một video thiếu niên Do Thái đồng
phục đen hát những lời như trên.
Snope trước lần nầy đã ủng hộ tin hầm dưới bệnh viện Al Shifa do chính phủ DT xây. Tin nầy được một cựu thủ tướng xác nhận và báo chí đã biết tên nhà thầu thực hiện.
רוזנבאום תקשורת - כי נפשנו לא רק הומיה, כי נפשנו היום גם לוחמת - YouTube
Saturday, November 18, 2023
ngõ bí Gaza
Gaza tìm kẻ sống sót oanh tạc DT, Oct 2023
Ngõ Bí Gaza
No
Endgame in Gaza
Fintan
O’Toole; The New York Review Dec 2023 ttt dịch
Nếu
chiến tranh là hình thức tiếp tục của chính trị, thì các cuộc tấn công của Do Thái (DT) ở
Gaza chẳng phải là một sự tiếp tục chính trị, vì chẳng có chính trị gì. Nói khác DT không thể quan niệm dự tưởng một chung cuộc. Vì không
có một ý niệm về chung cuộc, DT không thể trả lời câu hỏi về luân lý và chiến lược:
lúc nào là đã đủ phải ngưng, đi nữa thành thái quá lún sâu vào bùn (enough enough).
Chỉ
làm bài toán cộng trừ dễ nhất thì ai cũng thấy rằng Hamas đã trả dư món nợ máu gây
tai ương Oct 7. Số xác người – nếu dùng làm thước đo ân oán đền bù – đã quá
chênh lệch, đã đi quá xa với mức quân bình thiệt hại đôi bên. Tuy nhiên DT không
biết sẽ ngừng ở chỗ nào.
Đủ
rồi (enough) là chữ thủ tướng lúc ấy Yitzak Rabin nhấn mạnh trong bài diễn
văn đọc vào tháng 9, 1993 tại buổi lễ ký kết thỏa ước Oslo:
Hởi
các người Palestine, chúng tôi đã đánh các bạn, hôm nay chúng tôi xin nói với các
bạn to tiếng rõ ràng: máu và nước mắt đã đủ rồi. Đủ rồi …hôm nay khi cho hòa bình cơ hội thành hình, chúng tôi xin nói với các bạn một lần nữa: Đã đủ
rồi.”
Đủ
rồi vừa là mục tiêu chính trị vừa là giới hạn luân lý. Không có mục tiêu chính
trị thì không thể ấn định giới hạn luân lý. Để biết sẽ đi bao xa, bạn phải biết
sẽ phải đi đến chỗ nào. Ở đây, chính phủ Netanyahu không biết sẽ đi đến đâu và sẽ
phải đi bao xa.
Tin
tức từ nhiều phía, có đối chiếu kiểm chứng cho thấy tình báo DT bất lực vô dụng
mới để cho vụ Oct7 xẩy ra. Nhưng đáng nói thêm, đó là một sự thất bại về tri thức; thiếu nhạy bén, thiếu ý niệm về an ninh (a false sense of security).
Thủ tướng Rabin trong bài diễn văn nhận giải hòa bình Nobel 1994 đã nói rõ: không thể có an ninh nếu không có hòa bình. Chỉ có một phương tiện tối thượng để vinh danh giá trị đời sống con người. Không phải thiết giáp, xe tăng, phi cơ, pháo đài. Chỉ có một giải pháp duy nhất và triệt để, đó là hòa bình.
![]() |
Yitzak Rabin (1922-1995) |
Thực
hiện hòa bình là một diễn trình chính trị. Chiến tranh có thể tạo nên xúc tác nhưng không đủ để thực hiện hòa bình. Rabin là một chiến sĩ nhiều chiến công
anh dũng nhưng ông biết sự thật nầy. Ông bị ám sát và Netanyahu lên thay,
và từ đó không ai học, không ai biết khôn ngoan và chân lý mà Rabin đã hiểu thấu.
Chính
trị ấy – thương thuyết để có một sắp xếp đứng đắng với người Palestine – đã bị
hủy bỏ và thay thế bằng ảo tưởng rằng an ninh sẽ được tạo nên và duy trì bởi máy
bay, xe tăng, pháo đài, thành quách và kỹ thuật thám thính canh trông.
Ảo
tưởng ấy đã chết thê thảm nhưng vẫn để lại một bóng ma. Bóng ma vẫn còn vì điều kiện thứ nhất để trở về với chính trị tránh võ biền là công nhận toàn thể cấu trúc
tư tưởng của Netanyahu là một thảm họa không chỉ cho Palestine mà cho DT không
kém.
DT
đã thí nghiệm ở Gaza hai chiến lược khác biệt nhau triệt để.
Chiến
lược thứ nhất quen thuộc trong sách vở: chiếm cứ và thuộc địa hóa. Gaza xưa kia thuộc đế quốc Ottoman tiếp đến nằm
trong Palestine trong vùng bảo hộ của Anh, và từ 1948 thuộc quyền cai trị của
Ai Cập. Nhưng Ai Cập không cấp quyền công dân cho người sống lâu đời hay tỵ nạn mới
đến. Sau thời gian rất ngắn bị chiếm bởi DT 1956, Gaza trở lại dưới quyền kiểm
soát của Ai Cập. Trong chiến tranh Sáu Ngày, 1967, DT tái chiếm, từ đó Gaza được
cai trị bởi một quân trấn trưởng gần 40 năm.
Cuối
thập niên 1970 chính phủ hữu khuynh Menachem Begin nghĩ rằng việc cai trị nầy
sẽ trở nên vĩnh viễn vững bền nếu có đủ người DT lập cư. Do đó, 8.500 người DT đến lập nghiệp ở Gaza, một con số đủ lớn để răn đe Palestine nhưng không đủ để kiểm soát toàn khu vực. DT cần 3 ngàn lính để bảo vệ
8.500 người DT nầy. Cuộc nổi loạn thứ hai xẩy ra, DT mất 230 lính.
Năm
2005, thủ tướng Ariel Sharon quyết định chấm dứt chiếm đóng quân sự và
ép buộc các khu định cư rút về. Đây không phải là một quyết định tùy hứng mà là nhận chân một thực tế: việc thực dân hóa sau 1967 không thể kéo dài. Chiếm đóng
Gaza, DT không được gì mà mất quân, mất tiền, mất lòng thế giới.
Cần
nhớ rằng lúc đầu Netanyahu ủng hộ vì hợp lý chính trị. Sau đó Netanyahu chống đối,
làm phương tiện vận động chính trị đảng phái.
2014,
Hamas bắn hỏa tiển vào Do Thái chẳng phải không mục đích. Netanyahu không
chấp thuận đề nghị của bộ trưởng quốc phòng Avigdor Liberman lấy lại Gaza bằng
quân sự và chiếm đóng trở lại.
Khi tranh cử Netanyahu rất ồn ào hung hăng chống Hamas, sẽ lật đổ bọn khủng bố nầy. Nhưng không bao giờ Netanyahu muốn hất đám Hamas khỏi Gaza. Ông cần sự đe dọa nầy để có đề tài diễn thuyết mung lung. Nay ông bỏ vào cái chén rỗng đó vài điều gọi là mục đích, ý nghĩa và đầy máu.
DT
cần Hamas để thế việc chiếm đóng quân sự và thuộc địa hóa. Nhóm tôn giáo quá khích nầy với cương lĩnh chống DT và tiêu diệt quốc gia DT được dùng để phá hoại PLO và
sau 2005 chia đôi Palestine thành Gaza và West Bank. Vì nhu cầu ngắn hạn chấp
nhận làm liên minh của DT một phong trào jihad đã là chuyện lạ.
Nhưng
còn lạ hơn nữa là cách thức hành động của DT. Khi nào Hamas tấn công thì DT trả đũa,
dĩ nhiên là vậy. Phản công nầy lắm khi gây nhiều đổ máu cho quân sĩ và thường dân
chết đến số ngàn. Tuy vậy, DT canh chừng tầm mức, thế nào để cho Hamas vẫn nắm
quyền ở Gaza.
Bộ
quốc phòng HK đã thuê Rand Corporation duyệt xét các cuộc chiến tại Gaza từ
2009 đến 2014. Luận trình nghiên cứu được công bố năm 2017 kết luận rằng chiến thuyết
của DT không nhằm thắng địch thủ Hamas.
DT
không bao giờ cố sức đi đến một chiến thắng quyết định nào, tuy dư sức làm. DT không
triệt hạ Hamas vì ngại sẽ có một tổ chức quá khích khác cai trị Gaza. Bởi lẽ DT
không muốn cai trị Gaza để điền vào chỗ trống sau khi chiến cuộc ngưng.
DT
không thể thành công ở phút cuối của cuộc thư hùng vì đeo cứng vào chính sách dùng
hỏa lực vượt mức không để có chiến thắng. Trong tình thế nầy, không có hòa bình
và cũng không có chiến tranh thực tâm muốn thắng. Cho dù hằng vạn người
Palestine và hằng trăm lính DT chết trong những biến động liên hồi bạo động quá
mức, DT vẫn giữ bạo hành ở mức “điều khiển được” như Rand đã nhận xét.
Quan
niệm chết chóc có kiểm soát nầy, đã đưa đến việc sát hại không kiểm soát được
ngày Oct7. Netanyahu vội vã qua đêm vất bỏ kế sách nòng cốt trong vấn đề
Palestine: giữ cho Hamas đủ sức tiêu hủy uy quyền của chính phủ Palestine nhưng
vẫn còn yếu, chỉ đủ sức thỉnh thoảng quấy phá DT làm mối đe dọa tượng trưng cần
thiết biện minh cho các chính sách của đảng Likud.
Sự
thất bại của DT trong kế hoạch A, chiếm đóng quân sự, được công nhận rõ ràng
qua cuộc đơn phương triệt thoái khỏi Gaza năm 2005. Thảm bại của kế hoạch B bi
thương không kém, khi cuộc tấn công của Hamas đã xóa mất ảo tưởng kiềm tỏa ráo riết
về mặt chính trị.
Giải pháp Netanyahu có thể thực hiện là hòa lẫn hai kế hoạch A và B. Theo ông, từ
nay vô hạn định, DT sẽ đảm trách an ninh của Gaza nhưng DT không có trách
nhiệm về an sinh của những kẻ sống trên vùng đất nầy.
Đây
chẳng phải là một kế hoạch, mà kết hợp hai sự thất bại.
Chiếm
đóng quân sự vô ích khi chỉ còn một số rất ít người Palestine ở lại, khi nhà cửa
chưa sang bằng tránh du kích thành phố. Có thể thấy trước những hậu quả nguy hại
nếu thực thi chính sách DT đứng bên ngoài để cai trị Gaza và không nghĩ đến số
phận người dân, phủi tay mọi trách nhiệm chính trị và hành chánh. Những mảnh vụn
vỡ rơi từ kế hoạch A và kế hoạch B nay được bộ trưởng quốc phòng Yoav Gallant
ghép lại thành “một chế độ an ninh mới”. (Gallant xem người Palestine là human
animals).
Ai sẽ cai trị Gaza nếu không phải DT hay Hamas? Chả lẽ DT nghĩ rằng sẽ có một tổ chức quốc tế, một chính phủ bù nhìn nhảy vào địa ngục vấy máu nầy, với số ít kẻ sống sót bầm nát vì đau thương, sống trong gạch vụn và bụi cát, lãnh trách nhiệm tái thiết, giữ trật tự và cai trị.
Khi
những câu hỏi chính trị ấy chưa được trả lời thì các câu hỏi luân lý được
đề ra. Bao nhiêu người chết mới gọi là quá nhiều? Định nghĩa thế nào nghĩa vụ, trách nhiệm trong luật quốc tế đối với các đường phố nêm cứng người
bệnh, người già, phụ nữ và trẻ em? Thế nào là cái tự (tự thân) của DT trong hai
chữ ‘’tự vệ” mà DT nại ra trong các lần đổ máu nầy?