gọi tên em
tôn thất tuệ
tôn thất tuệ
Vào mùa gió êm không động đất
ta vẫn nhìn thế giới buồn hiu;
những lâu đài nguy nga và tráng lệ
những áng văn siêu việt viết ngàn năm
những bức họa lời ghi trên đá
cũng tan biến vì thời gian đục khoét
cũng tan vỡ như miếng đất nung chưa chín đủ
kẻ bán khai nắm lấy nấu nồi cơm
cũng tan vỡ như dấu chân chim trên cát
bức thư tình ai viết vội sợ thủy triều dâng
cũng tan vỡ như lá khô trước gió
nhựa khô rồi không níu dính với cành cây.
Mầm hũy diệt có ngay trong hiện tại
có hôm qua và kéo mãi những ngày sau.
Phơi thời gian màu thời gian phai nhạt
và cay đắng phủ đầy chân trời tím.
Có chăng em một chút gì bất diệt?
Ta tin có, có lắm em ơi
tiếng lá rơi,
lời ta gọi, gọi tên em.
Nó ngắn lắm không gì đo được
mà dài ghê vì đi mãi tận lòng sâu
vào thế giới ngoài tầm của thế giới.
gọi tên em vắn gọn cái tên em
mà đầy đủ hơn ngàn chữ viết
Mỗi khi nhớ thương em vô tận
gọi tên em vắn gọn cái tên em
mà đầy đủ hơn ngàn chữ viết
triệu bài thơ ai hát mãi không thôi.
Một ai yêu thương mà biết gọi
ta tin là một nhà thơ
và chim muông đều là thi sĩ
vì chỉ gọi mà không chịu làm thơ
và chỉ gọi cho hư vô tiếp nhận
mà hư vô thì đâu có chỗ
cho hủy diệt đùa chơi.
Này, ta gọi tên em khi nhung nhớ
một tiếng thôi rất nhỏ ta gọi thầm
như tiếng lá trong rừng xa u tịch
rơi vào lòng rơi mãi tận hư vô.
Này, ta gọi tên em khi nhung nhớ
gọi tên em, vắn gọn cái tên em.
Sheila
No comments:
Post a Comment