add this

Monday, November 17, 2014

lắng đọng xôn xao

lắng đọng và xôn xao
tôn thất tuệ

Bức hình trên đây chụp ven bờ sông Amazone. Vùng rain forest đem chúng ta về những bờ nước trên những mạch máu của miền Nam. Nhưng châu thổ Amazone mang nhiều tính chất kỳ quái và thiêng liêng của thiên nhiên. Nhiều bộ lạc có lối sống ít văn minh hơn cảnh nhà mái lá dừa nước. Cảnh nầy cũng văn minh hơn những vùng thượng du mà tôi có dịp xem qua.
Tôi tin còn có rất nhiều bộ lạc được mô tả trong vài danh từ không đẹp cho lắm như mọi rợ, bán khai, hiện sống xa khuất tầm mắt của cộng đồng người trên hành tinh nầy. Có thể họ theo chủ thuyết cơ vật sinh cơ tâm nên không chịu làm cái cần cẩu mà xuống dưới mé suối đem nước từng chiếc bầu hồ lô. Họ không làm cái cộ đập lúa mà lấy tay truốt hạt từ nhánh rơm.
Tôi lại nói chuyện nầy mở đầu những cảm nghĩ có phần xa xôi vào lúc các thân hữu đề cập đến chuyện tận thế, đến bão mặt trời, trăng rụng xuống cầu. Những chuyện ấy cứ xuất hiện vào cuối năm gần ngày sinh của Jesus mà người đưa tin kèm theo những lời hăm dọa phán xét của Thượng Đế nếu… nếu ….Như  2014 nầy chưa hết tháng 11 đã có tin sáu ngày đêm tối mò phủ cả quả đất của chúng ta; chi chi không biết, nhớ mua đèn cầy, thêm vài bao gạo.

Tận thế lúc nào không biết, trái đất tung vỡ lúc nào không biết, nhưng trên lý nhân quả, lý duyên khởi và diễn trình thành trụ hoại không, những việc ấy ắc xẩy ra. Nói tận thế thì to quá cho nên nói đến các nền văn minh bị suy thoái. Rất nhiều nguyên do: thay đổi khí hậu, phát minh mới, lòng người ly tán, hành sử trái với lẽ thường của đạo, nghịch thiên dã vong. Khảo cổ tìm ra những thành phố bị chôn vùi dưới đất hay chìm sâu xuống biển; đã tìm ra những thành phố văn minh bị chôn vùi trong Thung Lũng Indus Ấn Độ v.v…
Tôi tin những tia sáng sao, tia sáng như tôi đốt củi vào mùa đông, bắt nguồn từ một bếp lò ngoại tầng. Những thiên thể ấy cháy, ở vào giai đoạn hoại không. Nhưng nó có thể tạo ra các khối hơi (nebulas), như khói lò của tôi vợn thành khối trên mặt hồ, để rồi bắt đầu giai đoạn thành. Không có cái gì mất đi, hay được tạo ra; rien ne se perd, rien ne se crée, Lavoisier.

Một trong những phương cách tận thế là điên khùng hay vô ý, các kho vũ khí hạch nhân nổ và tự động qua lại như đánh vô lây. Trái đất có thể thành quá lạnh, hay quá nóng, thiếu ốc xi, các nơi mỏng của vỏ trứng gà nức cho lửa nước trào ra, khí độc đi kèm. Hai quả bom nguyên tử ở Nhật 1945 so với kho hạch nhân ngày nay còn tệ hơn chiếc xe nhựa đồ chơi với xe tăng thiết giáp. Tình trạng nầy không thể thỏa mãn Mao Trạch Đông trong hy vọng còn hai hay ba trăm triệu dân Tàu cầm tầm vông gậy gộc làm chủ thế giới. Thế giới đâu còn mà thống trị; vả lại xin hỏi bác “Lông”  ngộ chết mà nị không chết à, hay sao còn nhiều như vậy. [Malenkov, phó thủ tướng Nga bị hạ bệ, 1952 vì tuyên bố chiến tranh hạch nhân sẽ giết cả hai phe; sau đó lập trường chính thống của Nga là chỉ có phe tư bản chết trong cuộc nổ bom nầy].

Quả đất cháy không riêng gì những chất hữu cơ mà những thứ như sỏi đá cũng biến thành năng lượng. Cơ duyên sẽ tạo ra hiện tượng. Phòng thí nghiệm của một đại học Mỹ đã biến chế khí hydro thành kim loại dẫn điện thần tốc. Dưới một áp suất rất cao khí hydro biến thành chất đặc không dẫn điện, rối biến thành chất dẫn điện rồi thành superconduct. Vậy thì ngược lại, đá sỏi, tàu bè, dinh thự có thể thành chất đốt để phát ra ánh sao. Và xa xa trong vũ trụ có người hát nhạc Lê Trạch Lựu: em tôi ưa đứng nhìn trời xanh xanh, đêm đêm u tối về đây thắp sao.
Hoặc cháy chưa hết rồi ngưng, hoặc không cháy nhưng mọi thứ đều tiêu ma. Người chết hết, không ai than khóc, không còn nhà quàn funeral home, không còn chim ăn thịt thối.

Nếu không có cái gì tuyệt đối, và nếu nghiệp lực và duyên hành vẫn còn, những con người mọi rợ bán khai và có thể hai đứa bé trên bức hình nầy còn sống sót. Vì sao, khó hiểu nhưng có thể đã nhờ cái mọi rợ mà ăn vào thân thể, thấm vào da những thứ chống với phóng xạ.

Những kẻ sống sót ấy từng vùng riêng rẻ xa cách nhau. Họ tiếp tục sống, cải thiện dần dần, phát minh từ những dụng cụ thô sơ, vài ngàn năm vài chục ngàn năm họ sẽ có nhà chọc trời như ở Chicago, New York, có computer và liên lạc với nhau bằng internet. Lại đánh nhau, lại cùng nhau chết.
Trong số mấy tỷ con người hiện nay, có vài chục vài trăm người đã mất trí nhớ, có sự sống như thực vật, hồi sinh dần dần. Internet, vệ tinh v.v... tìm thấy họ trong những khu rừng xanh và phán một chữ mọi rợ nhưng trong họ có tiềm năng thay thế ông chủ tòa Hắc Ốc, Thanh Ốc, Huỳnh Ốc (như Bạch Ốc) và chủ công ty Macrohard (như Microsoft), đi xe không người lái, có những em bé về sau là Beethoven, là Albert Einstein, thành Al Capone, thành Brigitte Bardot, Dalida…

Ngã kim nhật tại tọa chi địa, cổ chi nhân tằng tiên ngã tọa chi. (Nguyễn Công Trứ) chỗ mình ngồi hôm nay trước đây bao nhiêu người đã ngồi.

Khi đã nắm vững quy luật thì không có gì sợ hãi, thì có tự do. Nắm được luật vận hành thì thấy mấy lời đe dọa của đám xôi thịt không hiệu lực bằng mãi võ Sơn Đông bán thuốc, đau cái tay xức cái tay, đau cái chân xức cái chân.

Khi biết đâu rẻ trái hợp lệ, đâu đi nhanh đi nhậm, các con đường thành phố và xa lộ... đều thuộc về bạn. Bạn không sợ bị tù hay phạt vạ và tránh tai nạn.
Khi có ân sủng phân biệt thiện ác, tốt xấu, con người sẽ hành sử thích đáng tạo sự an bình cho chính mình và không gây náo động chung quuanh.

                                               Eine Kleine Nachtmusik,



No comments:

Post a Comment