dâu rừng |
giữ kín trong lòng
tôn
thất
tuệ
Chi
lạ rứa
chiều
nay tôi muốn
khóc
một ý thơ ngày đó tuổi học trò
một nữ sinh miền xa ngoài Huế
mới nghĩ thôi nhưng đã khóc đẫm trong lòng.
Này em ơi có gì mà lạ
em thẹn thùng không khóc bằng liễu rũ
em làm sao tuôn được nguồn khơi
vì còn đó dòng sông Hương ướt má
khuôn mặt hiền xứ Huế khuôn mặt em.
Đất Phú Xuân lún chân Nguyễn Huệ
tiếng Duy Tân bụi cát hát tung bay
tìm hủy diệt cho ngai vàng tối nghĩa
vì tâm tình không thể ngủ
trong lớp áo rồng hoa.
Nhìn thế sự khiêm cung ủ dột
những thớ rêu che phủ gạch bát tràng
hàng cây bách ngẩn ngơ những hỏi
đứng chi đây hương toả chốn không người.
Chi lạ rứa vì sao em không khóc
khóc bậc lên xối xả mảnh đất lành
xin đừng để những giọt sầu nguội lạnh
dấu thời gian khằn kín nẻo linh hồn.
Em dành chăng để tưới rêu phong cung miếu?
chôn xứ nầy thêm âm thầm tí nữa rồi sao?
Ồ anh biết em dành để tưới bờ mi em thêm đậm
để che thêm nỗi khổ trong lòng.
Và chiều nay anh thấm sầu sương biển
lạnh linh hồn như đám hải âu
trên bờ đá đếm từng cơn gió một
đếm thì thầm tiếng nước xóa chân chim.
Anh chợt nhớ một lần em muốn khóc
và ví thử chiều kia em khóc thật
thì chiều nay anh đã khóc thật như em.
Lỗi tại em, em dấu kín trong lòng. --
một ý thơ ngày đó tuổi học trò
một nữ sinh miền xa ngoài Huế
mới nghĩ thôi nhưng đã khóc đẫm trong lòng.
Này em ơi có gì mà lạ
em thẹn thùng không khóc bằng liễu rũ
em làm sao tuôn được nguồn khơi
vì còn đó dòng sông Hương ướt má
khuôn mặt hiền xứ Huế khuôn mặt em.
Đất Phú Xuân lún chân Nguyễn Huệ
tiếng Duy Tân bụi cát hát tung bay
tìm hủy diệt cho ngai vàng tối nghĩa
vì tâm tình không thể ngủ
trong lớp áo rồng hoa.
Nhìn thế sự khiêm cung ủ dột
những thớ rêu che phủ gạch bát tràng
hàng cây bách ngẩn ngơ những hỏi
đứng chi đây hương toả chốn không người.
Chi lạ rứa vì sao em không khóc
khóc bậc lên xối xả mảnh đất lành
xin đừng để những giọt sầu nguội lạnh
dấu thời gian khằn kín nẻo linh hồn.
Em dành chăng để tưới rêu phong cung miếu?
chôn xứ nầy thêm âm thầm tí nữa rồi sao?
Ồ anh biết em dành để tưới bờ mi em thêm đậm
để che thêm nỗi khổ trong lòng.
Và chiều nay anh thấm sầu sương biển
lạnh linh hồn như đám hải âu
trên bờ đá đếm từng cơn gió một
đếm thì thầm tiếng nước xóa chân chim.
Anh chợt nhớ một lần em muốn khóc
và ví thử chiều kia em khóc thật
thì chiều nay anh đã khóc thật như em.
Lỗi tại em, em dấu kín trong lòng. --
|
No comments:
Post a Comment