khai độ
tôn
thất tuệ
Khi
chợt thức hồn quay trở lại
đứng
bên thềm nhìn xác nhịp tim lơi
ta
nhắm mắt khóa hàng mi kín
cho
hồn
đi đi mãi kiếp rong chơi.
Xa
một
cõi núi đồi trùng điệp
một
ngọn rêu phủ kín những chân trời
giam
hồn lại
trong vỏ sò nghêu hến
ngậm
câm mồm thưa thốt sóng ru êm.
Xa
một
kiếp hồn yêu người nơi tranh thủy mạc
vớ
mây trôi chắp nối suối tóc dài
hòa
mộng
thực chuyển vần thực mộng
tắm
suối hạc hồn để trôi ý lạc.
Xa
nghìn trùng gang tay vói kịp
đến với
người hồn thương
nhớ đầy vơi
dày
tâm khảm hồn quay trở lại
xin
hàng mi hé một cung tầng tơ mịn
lẻn
qua lòng co rút tựa góc tim.
Ta
bừng
thức.
Một
đóa cúc vàng khai độ.
Sao
cúc khóc với những giọt sương đọng trên mình?
No comments:
Post a Comment