khúc vân du
tôn
thất tuệ
tháng
tám trời mưa không ướt đất,
tháng chín trời mưa như trút nước,
y chừng như mùa gió đưa quân Gia Long ra đánh Tây Sơn;
y chừng như những con suối gào lên trên cao nguyên
cùng tiếng gào hành quân với nhịp độ tốc hành
giữa mùa khô với uy thế không quân.
Tháng chín trời mưa như trút nước,
những căn nhà nổi lên mặt nước
như những cành hoa lập thể cắm vào vũng lầy
mà con người đang bám vào
như những con sâu trên cây cải úa.
Tháng tám trời mưa không ướt đất,
những bàn tay non khô héo,
kéo theo những ngọn gió khô,
khô như những lời cách mạng khô.
Tháng chín trời mưa như trút nước.
Không, tháng chín trời mưa không ướt đất;
nước mắt nguyên giữ lại để nuôi người
qua cơn héo nơi dòng sông khô héo
mà hơi sương tháng hạ quả vô duyên.
Xin giữ nguyên cho tháng mười mưa mát,
tháng em sinh gây khổ lụy cho đời.
Nhưng tháng mười trời mưa không trút nước,
kẻ thất tình không nghĩ chuyện quyên sinh,
vì không có vũng nước mà trầm mình.
Ôi em ơi thời gian đã hết;
it's the end of the world.
tháng chín trời mưa như trút nước,
y chừng như mùa gió đưa quân Gia Long ra đánh Tây Sơn;
y chừng như những con suối gào lên trên cao nguyên
cùng tiếng gào hành quân với nhịp độ tốc hành
giữa mùa khô với uy thế không quân.
Tháng chín trời mưa như trút nước,
những căn nhà nổi lên mặt nước
như những cành hoa lập thể cắm vào vũng lầy
mà con người đang bám vào
như những con sâu trên cây cải úa.
Tháng tám trời mưa không ướt đất,
những bàn tay non khô héo,
kéo theo những ngọn gió khô,
khô như những lời cách mạng khô.
Tháng chín trời mưa như trút nước.
Không, tháng chín trời mưa không ướt đất;
nước mắt nguyên giữ lại để nuôi người
qua cơn héo nơi dòng sông khô héo
mà hơi sương tháng hạ quả vô duyên.
Xin giữ nguyên cho tháng mười mưa mát,
tháng em sinh gây khổ lụy cho đời.
Nhưng tháng mười trời mưa không trút nước,
kẻ thất tình không nghĩ chuyện quyên sinh,
vì không có vũng nước mà trầm mình.
Ôi em ơi thời gian đã hết;
it's the end of the world.
No comments:
Post a Comment