hẹn ước không lời
tôn thất
tuệ
Rồi từ biệt người về gát trọ
đường nghiêng
nghiêng bóng đổ chân đi
đèn vàng úa từng khúc sầu nối lại
như lòng ai băm nát mấy trăm chìu.
Và gát trọ làm bằng gạch đá
của xương khô cây viết chì đen
của sách báo xây
cao như hầm hố
dấn thân người trong bảo xoáy muôn chiều.
Niềm thương cảm nổ tung trong bóng tối
xé tâm can bằng những ý tưởng u hoài
dòng tĩnh mịch trầm tư mấy độ
nhạc thầm ngân ru tím giờ khuya.
Đêm trầm lắng buổi trời quang mây tạnh
hãy nguyện cầu gió nhẹ êm xuôi
từng cung độ rung lên vì ý hạnh
cho buồng cau êm phủ dáng cây trầu.
Đêm trầm lắng của hương lòng chẫm rãi
bước thênh thang mấy nhịp hồ cầm
dáng thiên tiên mờ ảo thoáng xiêm y
tà áo trắng mây đưa qua bể khổ.
Người độ người qua bể khổ trần gian
đừng lấy máu viết lời thề gian dối
đừng hét la hò hẹn trăm năm
xin giữ mãi nét
hoang sơ muôn thuở
dấu lặng buồn mấy vạn trường canh.-
No comments:
Post a Comment