áo em xanh
tôn
thất tuệ
Em hãy bay xa
vùng mưa bụi
nhện là ta bủa
lưới ngang trời
đầy dư vị mùa
đông ảo não
lạnh linh hồn
không lạnh ở bàn tay.
Hãy bay xa vùng
mưa bụi
khỏi khung trời
ta ngự trị giữa trần gian
làm thân nhện
tìm chiến công thầm lặng
rơi vào đây em
chỉ khổ cho em.
Ta hiền thục
nhưng nghiệp ta căng lưới
nhện giăng đầy
mưa nhẹ lưới trời êm.
Ta hiền thục như
hổ rừng không gian dối
ngấu thịt nai
nhưng máu vẫn yêu rừng.
Ta hiền thục ta
yêu em mãnh liệt.
Buổi đầu năm mưa
rơi như khung dệt
móc đầu cây đèn
đường xanh đỏ
giữa đô thành chờm
chợp bóng ma người.
Ta là nhện kéo
dài từng sợi chỉ
đứng canh mồi lửa
đỏ trong tim.
Em đã bay xa
vùng mưa bụi
khỏi kiếp người
cho nhện cuốn mưa đi
trả ánh sáng rền
vang chào đô thị
áo em xanh mây
xanh khắp lối
ta quay về viết
vội những dòng thơ.
Ta quay về viết
vội những dòng thơ
nét mực đậm vòng
vo tơ nhện
những quanh co
ta vẽ bát trận đồ
ta lại thấy em
đi vào đất cấm
áo em xanh mây
xanh khắp lối
em đi vào thế giới
của tình yêu.
Ta hiền thục ta
yêu em mãnh liệt
nhìn chiến trường
hóa đẹp thành tranh.
Em đã bay xa
vùng mưa bụi
áo em xanh trời
xanh biển ngọc
em hóa giải trận
đồ nguy khốn
nhuộm chiến bào
xanh mợt áo em xanh.
Ta xếp bút nhìn
màu xanh biển bạc
cánh buồm xanh
áo xanh em mặc
sóng ru em tóc rối
cũng xanh luôn.
Ta bẻ bút mực
xanh rướm máu
máu ta xanh.-
No comments:
Post a Comment