su hào, những trái phá không phát nổ
khởi sinh
tôn
thất tuệ
Năm qua ta gặp
em trên nạng gỗ
một chân thôi
trên mãnh đất hận thù
quả bóng nhựa em
vẫn đùa
như kẻ có đủ
chân tay
ở một trại ta đi
qua người lấm bụi.
Dưới chân em quả
đất tròn như quả bóng
ta xin em dẫm
nát vỡ tung ra
nhào nắn lại với
vôi hồ đau khổ
em khởi sinh một
loài người mới lạ
loài một chân
không giống những
kẻ có hai chân.
Em chứng kiến
vùng lương tri hủy hoại
ta tôn em làm
thánh tổ
đại triết gia nhân
loại tin em.
Chút triết lý ta
đem khoe bè bạn
ta viết bằng cây
bút mua nơi quày siêu thị
trả tiền xong ta
đi xem hát
uống chén trà ta
nhìn người đẹp công viên.
Ta nào biết mực
em làm bằng máu
(chưa đền ơn cho
những yếu tố sinh thành
cha mẹ em, hàng
cây lối xóm
những dòng sông
cho em uống nước mỗi ngày)
viết đau khổ bằng
cánh chân lìa thân xác
trên mãnh đất vô
tri thù hận
thấm máu em cho
bụi cát thêm rêu.
Nhưng tác phẩm
em viết ra trên đất
không ai biết vì
người thích Jean-Paul Sartre
ta lập dị ta tôn
em làm thánh tổ
đại triết gia
nhân loại tin em.
Này cô bé trên
cây nạng gỗ
chớ say sưa với
danh từ ta mới tặng
một danh xưng chẳng
nghĩa lý gì.
Hãy dập tan quả
đất nầy tung vỡ
nhào nắn lại với
vô hồ đau khổ
em khởi sinh một
loài người mới lạ
loài một chân
không giống những
kẻ có hai chân.
Em sẽ phán loài
người nầy không khát máu
thở yêu thương
như em uống nước
của dòng sông.-
No comments:
Post a Comment