túy ngọa sa trường
tôn thất tuệ
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
chớ vội cười vì men khói súng
chớ vội cười, xưa nay giặc giả mấy ai về
tình trường không như chiến trường ác nghiệt
những nhát đâm đau đớn mà sướng kinh hồn
thú đau thương ngàn đời ai dễ có, ta là
lão nhện ngơ, tò vò “nuôi” bằng nọc độc,
thân tê liệt mà còn xanh chờ nhộng con khôn lớn
tiệc lên đường, không rượu không thơ.
Ôi tình trường, ôi chiến địa,
để lại con bù nhìn bằng rơm rạ và giẻ rách,
đuổi chim phá lúa mà
không quên
kẹp nách cây roi của tiền kiếp, quất trên thây
trong vô thức sâu thẳm,
làm sống dậy những đau thương tuyệt đỉnh
hồn ta si, trở thành điên dại,
bốc đất ăn, cười vui góc chợ.
Người thấy ta là thấy những lần thua trận.
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
nhưng ta cười vì hồn ta vẫn còn trong trận mạc
có tình em trong những ngày ngọt dịu,
trên cõi mộng em vẫn là một đồng minh
chưa phản bội, chưa rút quân chiến lược.
Nay ta cười, hồn ta si trở thành điên dại
lấy tàng cây đình hoang làm
mái ấm
Túy ngọa sa trường ta nhớ em.-
No comments:
Post a Comment