add this

Monday, August 18, 2014

con gà tre






con gà tre
tôn thất tuệ

Cũng khá lâu (2006), tôi rời khu náo nhiệt quanh Atlanta, Georgia, về một thung lũng phía bắc cách hơn 150 miles. Núi đồi chung quanh liên lạc với khu nhà tôi bởi những cánh đồng cỏ nhỏ. Mỗi năm thường là hai vụ. Đẹp nhất là lúc cỏ khô được đóng thành bành hình viên trụ, tròn như các cuộn chả dò cao ngang ngực, chạy trên vùng đất nhẵng thíntrơn tru như cánh đồng không còn gốc rạ. Và thời gian đẹp nhất là lúc xế bóng khi màu vàng của mặt trời và màu vàng của cỏ như hai người bạn ôm nhau thương mến. Tình của họ ngắn vì trong chợp mắt sương chiều đã lên ngôi chúa tể.
U tịch lắng trầm. Tôi thích có cái chuông như chuông lớn các chùa mỗi chiều ngân vang. Đây không có cái yên lặng tuyệt đối, vì xe cộ lai rai qua lại. Tiếng bò rống, tiếng chó sủa như những viên sỏi thả vào hồ yên rồi im mất. Mấy con vịt trắng của tôi thì như câm, chúng chỉ đóng vai trò của các con thiên nga, lội quanh hồ trước nhà.
Con vịt trắng làm tôi nhớ những con ngỗng trắng. Chúng hay dọa và cắn trẻ con. Nhưng nhạc mẫu tôi lại thích nuôi, bà nói ngỗng kêu dậy đất, làm cho đất sống lên. Á chà, nuôi ngỗng còn đáng ngại, chúng ăn cây trồng. Hồi ở VN, hai con ngỗng đã đào nguyên bụi chuối, đến gốc và tuyệt giống.
Vợ chồng tôi thích những con ngỗng trời màu xám hay xuống hồ nhà rong ruổi rồi vỗ cánh như phi cơ lên trời. Dân chúng quanh xóm nói là ngỗng Canada.
Hôm đi chợ trời, chúng tôi mua cặp gà tre đã trộng trộng, về nhà một tuần thì con trống đã tập thổi kèn: "anh nghe chăng cung kèn rạng đông...". Lại mua thêm hai con gà Mỹ non nớt nhưng thể xác bằng cặp nầy. Anh gà trống tre đương nhiên thống lĩnh. Chẳng may con chó lạc đến ở hơn tuần lễ cắn chết một con gà Mỹ.
Con gà còn lại bắt đầu to dần; chúng tôi hy vọng nó sẽ đẻ trứng vàng. Một hôm tôi thấy con gà tre đá nó chạy re. Cùng ngày nhà tôi ghi nhận con gà Mỹ không phải là một lady mà là một anh lính ngố, cũng ồ ề.
Quả đúng rồi, gà ghét nhau vì tiếng gáy. Cổ nhân nói không sai. Chẳng mấy chốc con gà Mỹ lấy thịt đè người, truất quyền lãnh đạo tối cao của gà tre, thành đấng anh minh không bao giờ sai lầm, nắm vững lý tất thắng của biện chứng duy vật sử quan.
Nhưng vị lãnh chúa có lông ấy quá to, không làm ăn gì được con gà mái tre nhỏ hơn trái xoài tượng xanh (mà chúng ta ăn với nước mắm đường). Dĩ nhiên nàng vẫn là người em sầu mộng của muôn đời dành cho anh gà tre trống.
Chí sĩ gà cũng đánh đá lung tung nhưng Người (xin viết hoa nhé) bay không được, con gà tre trống này tót lên hàng rào chuồng ngựa phùng mang trợn mắt gáy như trêu chọc và chị gà mái bay lên trong vai trò em gái hậu phương. Hận đời đen bạc, hận kẻ bạc tình, xa quê hương nhớ mẹ hiền. Con gà Mỹ Rhodes Island đỏ tía như con gà trống thiến nặng trịch, hận đời, đá mấy con chó nhỏ chạy tóe khói. Tôi đến chận lại, nó đá tôi chảy máu. Nhà tôi lại kêu con gà tre trống mà hăm bỏ vào nồi nước sôi, vì bà nói nó dạy cho con gà Mỹ biết đá, cũng như cậu tí hon Fidel Castro (Cuba) dạy anh bự Nikkita Kroutchev (Nga) bóp cò vũ khí nguyên tử, thời Kennedy. Tôi thì tôi lại nhìn con gà tre hơi khác chút xíu, nhưng không dám hó hé vì đảng chủ và bếp chủ không bao giờ sai; không vừa lòng chủ đảng thì mất hay bớt bao cấp, ít gạo lại, xấp vải ngắn hơn; chủ bếp không vừa lòng thì phải ngồi nhai thịt cọp, muối đấm lộp cộp. Vì vậy tôi xin gởi lén đến các bạn cái nhìn hơi khác về con gà tre, gói ghém trong bài thơ nầy.
 

con gà tre
tôn thất tuệ
 
Tôi có con gà tre giờ nầy sắp gáy
con gà tre bươi banh gốc mướp
bươi thật sâu đến cùng âm phủ
không thấy gì, trùn dế cũng không
nhưng nó thấy ngọc hoàng ngồi uống đế
con ba khía đỏ tươi trong chén mắm
độ ngài qua cơn đắng rượu Gò Đen.
 
Con gà tre tôi hăm làm thịt
nhưng tôn vinh lên làm lão trượng
"cầm chính đạo tịch tà cự bí"*.
Hắn, chính hắn con gà tre đáng chết,
kêu mặt trời ló dạng ấm sương khuya
mắt trong sáng long lanh ngàn mắt ngọc.
 
Con gà tre chánh án xử việc đời
chấp lời nguyện của người xin sám hối
đã quên ăn mê nghĩ chuyện hoang đường
quên bỏ muối vào lu dưa cải
quên phơi cà cho kịp nắng đầu xuân.
Con gà tre đọc luật của ông trời
con vịt đực ngồi ghi lên lông trắng
nhảy xuống hồ trôi hết chữ thần tiên
đàn cá sặc chèo ghe đi vớt
không biết đọc nhưng nuốt tươi như bưởi.
Con gà tre đọc luật của trời.
 
Con gà tre muốn đọc thơ của thánh
và nhất mực hi hi mộng bình thường
muốn ăn ngon ngủ ấm trong lều tranh;
chị gà mái quận tròn như trái gấc.
Ngủ đi em ta ru em bằng lời thơ thánh:
thực nghe em, đừng huyễn mộng xót xa.
 
Georgia 27.04.2009

 
* Nguyễn Công Trứ

No comments:

Post a Comment