tình yêu
tôn thất tuệ
Chẳng mấy chốc
tôi thành nhỏ bé
tôi yêu người
như mẹ dạy tôi yêu
ôm vú mẹ tròn
quay như quả đất
vòng tay chị chấn
ngang vùng sợ hãi
vòng tay người
thương mến níu vòng tay.
và tôi biết quả
đất tròn như nấm mộ
nơi mẹ tôi nằm
nghỉ giấc mơ hoa
tôi đã biết trước
khi thầy dạy
vì đã biết vòng
tay tròn ấm dịu
quanh vòng tay
níu chị níu vòng tay.
Chẳng mấy chốc
tôi thành vĩ đại
tôi yêu người
đưa ánh mắt nhìn tôi
như tia sáng ươm
mầm trái chín
như dao cắt xâu
xé cõi lòng tôi.
Tôi đã chết vươn
lên từ hủy diệt
tôi thoát thai
vì tôi đã biết tình yêu.
Và thế ấy tình
yêu đã đến.
Và tôi nhớ tình
yêu nhỏ bé
yêu rất người vì
chỉ biết yêu em
và tôi nhớ tình
yêu rộng lớn
tôi yêu người ví
thể yêu em.
Tôi yêu em vì
lòng tôi sống lại
tôi sống lại để
tôi biết yêu em
yêu rất nhẹ như
lòng vương màu nắng
yêu rất nồng,
yêu lắm, yêu em.
Tôi yêu em một
tình yêu đôi lứa
để tôi yêu những
kẻ biết yêu nhau.
Tôi xin em một
tình yêu mặn đắng
để tôi biết đường
dài cay nghiệt
ôm tủi hờn làm bạn
trăm năm.
Tôi đã biết chờ
mong là gặm nhấm
cái chờ mong tìm
kiếm cái mất đi.
Tôi đã biết tình
yêu của vợ
cất tiếng gọi
xin côn trùng cứu vớt
giữa đêm khuya vắng
lạnh hát ru con.
Tôi đã biết có
người chờ trăng không ngủ
đếm tháng ngày
trên đốt ngón tay
tìm thằng Cuội gốc
cây đa xóm cũ
dấu yêu thương đất
mẹ chưa phai.
Tôi đã biết tình
yêu từng sợi nhỏ
vấn tâm hồn như
kén kéo ngày xuân
và tôi sống
trong vòng tơ uyển mịn
những sợi tơ như
hơi thở của tình yêu.
Trong trái vải
tôi nằm yên trầm lắng
tôi yêu em chiều
hôm bước nhẹ
tôi yêu người
như một kẻ u mê
quên gian dối đời
làm mạch sống
quên hận thù đời
đổ trên đầu tôi.
Tôi chỉ biết
vòng tay rộng lớn
ôm đất tròn như
tôi đã
ôm vú mẹ tròn
quay,
đã học xong bài yêu
thương mẹ dạy,
tôi yêu nhiều, nồng
thắm, tôi yêu lắm
trong đó có yêu
em.-
No comments:
Post a Comment