add this

Wednesday, September 17, 2014

gởi gắm

degas1
tranh Degas

gởi gắm
tôn tht tu

Em biết rõ bên cây trâm trái đỏ
lá th dài não nuc sut canh thâu
hương trm lng nét bun miên mãi
ánh đèn vàng ta du khi sương đen.
Em đi qua nhng đêm su tím rut
em cay cú đống sách dày vô ý
không cu anh ra khi ni cô đơn.
Em ganh ghét bc tranh thiếu n
mãi trông anh nơi quán lđường mây
bước lng thng thm hoang hí vin
phn chưa nhòa tay vói nép trong khung;
nhng vũ khúc ballet trên giy
ca Degas đưa anh lc chn nào
dy thương nh rng ca dao ca m
du như thơ nơi bước nhy huy hoàng.

Em biết rõ bên cây trâm trái đỏ
bóng chiu v chen ln bóng thôn xưa
gn cui ngõ anh đếm tng ht mít
qu bàng khô đập ht ngt tinh du
c khoai nướng anh quên cn câu cá cn
anh hc bài Lã Vng ri chăng?
Thi thơ u anh nm dài trên k sách
móc chân treo đĩnh núi thái hòa
kêu Nghiêu Thun ngi lưng trâu gõ nhp
mép b ao rau ngc ha theo li.
Nhng biđộng xôn xao mùa lá thm
tóc anh xanh nhuđỏ máu yêu đời
vào bui ti tìm bướđi nơi kinh s.

Anh để li tháng ngày ước nguyn
nhng vn vương bên dòng sông Bến Ng
gc sung neo thuyn c Phan l vn
có người thương mt héo ch mong.

Lc x người
anh giam mình nơi căn phòng lnh lo
em đi qua ni su tím rut.

Em gi gm cây trâm trái đỏ
nhc nh anh gi cơđã đến
ng đi thôđừng thc mãi đêm khuya.
Em đi qua nhm mt không mun thy
ánh đèn vàng đổ git tng canh.

Gi gm anh cho bc tranh thy mc
có khúc cu bc nhp sương thu
lng ch viết ca người thơ phượng múa
quy rong sim v cánh quá ngân đình.
Gi gm anh cho nàng tiên xa thm
ru hn anh trong m khúc bình minh.
Gi gm anh ... gi gm anh ... em gi gm
em gi gm t lòng em ri rm.-



Cảm ơn Tôn Thất Để
           đã gởi những dòng cảm tác:

                                 nhớ một thủa bên sông Bến Ngự
                                 bóng hình ai in đậm mắt sầu !
                                 ôi chao năm tháng tình chẳng phai
                                 dấu chân kỷ niệm chìm quá sâu ?

                                 bây chừ bóng cũ đâu còn nữa
                                 áo xanh năm cũ nay phai màu ! 
                                 nụ cuời cũng héo theo năm tháng
                                 lẵng lặng cuộc đời cứ nổi trôi.
                                    

No comments:

Post a Comment