tranh Degas |
gởi gắm
tôn thất tuệ
Em biết rõ bên cây trâm trái đỏ
lá thở dài não nuộc suốt canh thâu
hương trầm lắng nét buồn miên mãi
ánh đèn vàng tỏa dịu khối sương đen.
Em đi qua những đêm sầu tím ruột
em cay cú đống sách dày vô ý
không cứu anh ra khỏi nỗi cô đơn.
Em ganh ghét bức tranh thiếu nữ
mãi trông anh nơi quán lạc đường mây
bước lững thửng thềm hoang hí viện
phấn chưa nhòa tay vói nép trong khung;
những vũ khúc ballet trên giấy
của Degas đưa anh lạc chốn nào
dậy thương nhớ rừng ca dao của mẹ
dịu như thơ nơi bước nhảy huy hoàng.
Em biết rõ bên cây trâm trái đỏ
bóng chiều về chen lấn bóng thôn xưa
gần cuối ngõ anh đếm từng hột mít
quả bàng khô đập hạt ngọt tinh dầu
củ khoai nướng anh quên cần câu cá cắn
anh học bài Lã Vọng rồi chăng?
Thời thơ ấu anh nằm dài trên kệ sách
móc chân treo đĩnh núi thái hòa
kêu Nghiêu Thuấn ngồi lưng trâu gõ nhịp
mép bờ ao rau ngọc họa theo lời.
Những biển động xôn xao mùa lá thắm
tóc anh xanh nhuốm đỏ máu yêu đời
vào buổi tối tìm bước đi nơi kinh sử.
Anh để lại tháng ngày ước nguyện
những vấn vương bên dòng sông Bến Ngự
gốc sung neo thuyền cụ Phan lỡ vận
có người thương mắt héo chờ mong.
Lạc xứ người
anh giam mình nơi căn phòng lạnh lẽo
em đi qua nỗi sầu tím ruột.
Em gởi gắm cây trâm trái đỏ
nhắc nhở anh giờ cơm đã đến
ngủ đi thôi đừng thức mãi đêm khuya.
Em đi qua nhắm mắt không muốn thấy
ánh đèn vàng đổ giọt từng canh.
Gởi gắm anh cho bức tranh thủy mạc
có khúc cầu bắc nhịp sương thu
lồng chữ viết của người thơ phượng múa
quảy rong sim vỗ cánh quá ngân đình.
Gởi gắm anh cho nàng tiên xa thẳm
ru hồn anh trong mộ khúc bình minh.
Gởi gắm anh ... gởi gắm anh ... em gởi gắm
em gởi gắm tự lòng em rối rắm.-
Cảm ơn Tôn Thất Để
đã gởi những dòng cảm tác:
nhớ một thủa bên sông Bến Ngự
bóng hình ai in đậm mắt sầu !
ôi chao năm tháng tình chẳng phai
dấu chân kỷ niệm chìm quá sâu ?
bây chừ bóng cũ đâu còn nữa
áo xanh năm cũ nay phai màu !
nụ cuời cũng héo theo năm tháng
lẵng lặng cuộc đời cứ nổi trôi.
No comments:
Post a Comment