tôn thất tuệ
Tôi chết mất một
sáng mai sầu nhớ
ở quanh tôi sách
vở ơ thờ
những cây bút mực
khô mất hết máu
một cành hoa ủ rủ nhựa đông dày.
Tôi chết mất một
buổi mai sầu nhớ
những con người
bằng gỗ hay bằng nhung
trong tủ kính ướp
thời Ai Cập
không biết cười
nhưng mặc áo rất xinh.
Xin sống dậy những
con người bằng gỗ
xin thốt tên, những
thiên thần bằng sứ
tiếp nhận tôi
vào thế giới không hồn
tôi đã chết trước
khi các ngài hiện diện.
Xin tiếp tôi vào
thế giới không hồn
tôi sẽ hát cho
các ngài một khúc nhạc
bằng những tiếng
rơi của mảnh vỡ tâm hồn
những tiếng rụng
của cánh tay băm nát
dưới nhát dao của
những sợi tơ
vấn tôi lại như
tù binh thất trận, Ở trong tôi đã có một thế giới không hồn.- |
(tôn thất tuệ, 1939 bến ngự huế, tiểu học nam giao, biết đọc biết viết, georgia usa 30747)
add this
Friday, September 26, 2014
tĩnh vật
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment